Bài viết của các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-06-2020] Một vài trải nghiệm thần kỳ của hai học viên và một người bạn không phải là học viên ở Trung Quốc.

Tôi được cứu sau khi bị điện giật

Tôi mua một cái quạt điện nhỏ vào ngày 15 tháng 7 năm 2015, nhưng dây điện quá ngắn. Khoảng 4 giờ chiều ngày hôm đấy, tôi tìm thấy một cái phích cắm điện nối với một dây điện kiểu cũ và tôi quyết định nối với cái quạt nhỏ. Để thử chiều dài của nó, đầu tiên tôi cắm cái phích cắm vào ổ điện trên tường, và tôi kéo đầu còn lại đến vị trí tôi cần. Thấy độ dài đã đủ rồi, tôi ngồi trên ghế đẩu xem phía sau cái phích cắm kiểu cũ này được nối thế nào. Thoạt nhìn tôi đã thấy một nửa lõi dây chỗ khớp nối đã bị lộ ra ngoài, và vài sợi dây điện mỏng đã bị đứt.

Tôi hoàn toàn quên rằng đầu kia của phích cắm mà tôi đang cầm đã được cắm vào ổ điện trên tường. Tay trái tôi cầm phích cắm và tay phải cầm tuốc lơ vít để tháo ốc vít nhỏ kết nối dây điện ra. Tôi lấy hai ngón tay bên tay trái cầm đoạn dây bị đứt và ngón cái và ngón trỏ bên tay phải kéo thẳng sợi dây điện ra. Ngay khi ngón trỏ của tôi chạm vào phần dây điện hở thì đột nhiên tôi giật nảy lên bởi nguồn điện mạnh. Tôi đứng thẳng dậy, hai tay giơ lên, và ngón trỏ vẫn dính vào dây điện. Tôi có thể cảm nhận được dòng điện chạy khắp thân, và sau đó tôi bị bất tỉnh.

Tôi không biết đã trôi qua bao lâu rồi, nhưng đột nhiên tôi nhìn thấy rất rõ điều sau đây: tay phải của tôi bị dính vào dây điện dường như được một bàn tay vĩ đại lôi xuống. Dòng điện trong người tôi nhanh chóng chạy từ hai chân của tôi lên cánh tay và bàn tay và biến mất luôn, sau đó cánh tay của tôi hạ xuống.

Tôi dần dần trở lại thực tại. Đầu óc ôi lờ đờ và hai cánh tay tôi đau yếu. Tôi nhìn xuống dây điện và cái tuốc lơ vít đang nằm trên sàn nhà và đột nhiên tôi nhớ lại điều gì đã xảy ra. Tôi quỳ xuống và thốt lên “Sư phụ Lý đã (nhà sáng lập) cứu mình!”

Nghĩ lại, sao tôi lại có thể thấy rõ ràng bản thân mình được cứu khi đã bị bất tỉnh? Sau đó tôi nhận ra rằng chủ nguyên thần của tôi đã rời thân thể và nhìn thấy Sư phụ đã cứu tôi như thế nào.

Nếu không nhờ sự can thiệp của Sư phụ thì tôi chắc hẳn đã qua đời rồi.

Hơn mười ngày sau, tôi không thể dùng khăn kỳ cọ cánh tay mình khi tắm. Chỉ có thể chạm nhẹ mà thôi. Bề mặt da thì trông bình thường nhưng hai cánh tay tôi cảm thấy đau đớn khủng khiếp nếu tôi kỳ cọ chúng. Tôi cảm thấy như da thịt mình bị thiêu vậy.

Sự từ bi của Sư phụ là vô lượng và Đại Pháp vô biên!

Xe máy tông vào chân tôi

Một ngày cuối Hè năm 2019, tôi sắp sang đường. Tôi không thấy xe cộ nào tới cả nên tôi cứ đi thôi. Ngay khi đến giữa lòng đường, đột nhiên tôi nghe thấy một tiếng “bang,” giống như thứ gì đó đâm vào tường. Một chiếc xe máy xuất hiện bên phải, quay trái phải và loạng choạng đi về phía trước và giữ được không bị đổ. Người lái xe khoảng chừng 50 tuổi và ở đằng sau đèo một người phụ nữ. Người lái xe hét lên: “Sao bà không nhìn phía sau bà?” Tôi nhận ra rằng tôi đang làm vướng đường ông ấy nên vội vàng xin lỗi: “Tôi xin lỗi. May quá, ông không sao.” Người ngồi phía sau thấy tôi lớn tuổi hơn họ và có lẽ họ cũng nhận ra rằng họ lái xe ngược chiều là phạm luật, vì thế họ đã nhanh chóng phóng đi.

Tối hôm đó, sau khi về nhà và tắm rửa, tôi thấy bắp chân phải của mình có một vết tím dài khoảng 12 đến 15 cm. Chạm vào thì rất đau. Chỉ khi ấy tôi mới nhận ra rằng chiếc xe máy đó đã đâm vào bụng chân của tôi, nhưng lúc đó tôi không hề cảm thấy sao cả. Tôi không hề nghĩ âm thanh lớn thế là do chiếc xe máy đó đâm vào bắp chân của tôi. Tôi không hề nhận ra điều gì đang diễn ra. Tôi chỉ cảm thấy điều này thật thần kỳ!

Một lần nữa, Sư phụ đã bảo hộ tôi. Hãy tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra với tôi, một bà lão 70 tuổi, nếu tôi không tu luyện Đại Pháp và không có Sư phụ bảo hộ tôi.

Một người bạn đã sống sót sau khi bị xe hơi đâm

Ba năm trước, một người bạn của tôi đã gần 70 tuổi đạp xe đạp đi đón đứa cháu trai học từ trường tiểu học. Đột nhiên, một luồng lực mạnh đâm vào xe đạp của bà từ phía sau, khiến bà ngã xuống và văng ra vài mét. Bà bị bất tỉnh và chiếc xe đạp thì bị bẹp dúm.

May thay, nhiều đồng nghiệp cũ của bà cũng đón con. Họ chặn chiếc xe đã đâm bà lại. Họ liên lạc với gia đình bà và báo với họ rằng bà đã được đưa đi cấp cứu. Rồi bà ấy tỉnh lại.

Sáng hôm sau bà ấy được đưa đi siêu âm, và kết quả là không hề bị nội thương. Tuy nhiên, toàn bộ phần lưng của bà đã bầm tím đen. Mọi người đều cảm thấy nhẹ người. Các bác sỹ và gia đình bà đều rất ngạc nhiên rằng bị tông xe nặng thế mà không bị nội thương. Sau vài ngày bà được ra viện và về nhà.

Sau đó bạn tôi nói với tôi rằng bà đã không gây khó dễ cho người lái xe đó vì bà nhớ tôi đã kể cho bà nghe những câu chuyện tương tự và rằng chúng ta không nên tống tiền họ. Bà chỉ để người lái xe đó trả một phần viện phí.

Ngoài ra, khi bác sỹ đưa bà đến phòng siêu âm, bà nhớ đến câu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân–Thiện–Nhẫn hảo.” Bà thường xuyên niệm hai câu này và bà hoàn toàn chẳng thấy đau đớn gì cả. Bà nói: “Tôi bị bầm tím rất nặng. Sao nội tạng của tôi lại không sao nhỉ?” Tôi trả lời: “Đó là do bà nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’. Sư phụ Lý đã đẩy tất cả chấn thương nội tạng ra ngoài cho bà, nếu không thì khủng khiếp lắm. Bà đã gần 70 rồi. Bà đã thực sự tránh được một kiếp nạn lớn đấy. Từ giờ trở đi, bà phải nhớ nhẩm những câu đó khi ra viện nhé.”

Khi vi rút Trung Cộng bắt đầu lây lan, tôi gọi điện thoại cho gia đình người bạn đó để hỏi xem liệu họ có ổn không. Bà ấy nói: “Bà cứ yên tâm nhé, cả nhà tôi đều khỏe, tôi biết phải làm thế nào mà. Khi hết dịch, chúng ta sẽ lại gặp nhau hàn huyên nhé.”

Những trải nghiệm cá nhân ở trên và câu chuyện của người bạn tôi chỉ là một phần nhỏ của những trải nghiệm tuyệt vời mà mọi người có được. Tôi chân thành hy vọng rằng mọi người sẽ suy xét về điều này cẩn thận hơn. Tại sao những người cao tuổi bị ĐCSTQ tẩy não trong hầu hết toàn bộ cuộc đời của họ và trải qua hàng thập kỷ lừa dối và các thủ đoạn chiêu trò chính trị gây chết người, lại lựa chọn tin là Pháp Luân Đại Pháp hảo? Đó là bởi vì hàng nghìn người đã được thọ ích từ những lời dạy chân chính của Pháp Luân Đại Pháp và trở thành những người có đạo đức và những công dân lương thiện.

Liệu chúng ta có nên từ bỏ truyền thống của nhân loại không? Tổ tiên chúng ta luôn tin và kính Thần. Hay chúng ta nên rời xa Thần và đồng hóa với ĐCSTQ mà tín thờ Chủ nghĩa vô Thần và Chủ nghĩa Maxit?

Thật đau lòng khi nhìn thấy hàng nghìn người ở mọi độ tuổi mất đi mạng sống trong mùa đại dịch mà nguyên nhân là do sự che giấu của ĐCSTQ. Có bao nhiêu người dân vô tội đã bị và sẽ bị thiệt mạng do những việc làm và lừa dối của ĐCSTQ nữa đây!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/27/407805.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/18/186820.html

Đăng ngày 21-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share