Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Úc

[MINH HUỆ 03-09-2020] Kính chào Sư phụ! Chào các đồng tu!

Đã gần ba năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bất cứ khi nào tôi nghĩ về quãng thời gian này, tôi hiểu rằng đây là con đường tu luyện mà Sư phụ đã an bài cho tôi, và tôi phải trân quý nó.

Đầu năm nay, đại dịch viêm phổi Vũ Hán đột ngột bùng phát và nhanh chóng lan ra toàn thế giới. Các đồng tu đều nói: “Nhanh lên và gọi cho người dân ở Trung Quốc Đại Lục để thức tỉnh lương tâm của họ!”

Tôi cố gắng tìm cách tham gia vào nhóm gọi điện thoại. Tình cờ, khi tôi đang xem chương trình biểu diễn của Shen Yun vào giữa tháng Ba, tôi đã gặp một học viên ở khu vực phía Bắc trong hạng mục gọi điện thoại. Cô ấy nói rằng cô có thể giới thiệu tôi với hạng mục.

Sau khi tôi được xác thực danh tính và được chấp nhận vào hạng mục, tôi biết rằng đây là một hạng mục gọi điện thoại giải cứu nhắm đến các nhân viên làm việc tại các ban ngành cảnh sát, viện kiểm sát và tòa án ở Trung Quốc. Tôi e rằng tôi thiếu trí huệ, và tôi không bao giờ muốn làm việc với các nhân viên Chính phủ. Ở Trung Quốc, tôi chỉ giảng chân tướng cho những người dân thường tại quê hương tôi và giúp họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Học viên này nói: “Không dễ dàng để thuyết phục mọi người thoái ĐCSTQ trên nền tảng gọi điện thoại của hạng mục. Tuy nhiên giảng chân tướng trực tiếp cho những người này có thể tạo ra một môi trường để cứu người ở đó. Việc này thật là quan trọng! Và trong quá trình đó, bạn có thể phơi bày những chấp trước và buông bỏ chúng.” Cô ấy cũng nói rằng hạng mục có sổ tay hướng dẫn do các đồng tu biên tập. Cô ấy có thể thu xếp để tôi gọi điện thoại cùng cô ấy.

Lần đầu gọi điện thoại, tôi thực sự cảm thấy không tự tin và lo lắng không lý giải được. Những chia sẻ kinh nghiệm của các đồng tu đã truyền cảm hứng cho tôi. Một đồng tu nói: “Tất cả các ngôn từ chửi rủa sẽ khiến bạn khó chịu bởi vì có thể là bạn có tâm sợ hãi hoặc chấp trước vào thể diện.” Cô ấy nói rằng cô đã từng gọi tới một đồn cảnh sát ở Thượng Hải, và đồn trưởng đồn cảnh sát nghe máy. Ông ấy nói một cách giận dữ: “Cô biết đây là đâu không? Cô thật liều lĩnh!” Người học viên này biết rằng cô ấy nhút nhát và sau đó đã nghĩ: “Sư phụ đang khích lệ mình! Vậy thì hãy để mọi chấp trước được phơi bày và xem mất bao lâu thì buông bỏ được nó.”

Trong nhóm gọi điện thoại, tôi học Pháp với các học viên khác vào buổi sáng và học thuộc Pháp vào buổi tối. Mọi người phát chính niệm cùng nhau trước khi được phân công số điện thoại cần gọi. Sau khi kết thúc các cuộc gọi, chúng tôi lập tức chia sẻ phản hồi và trao đổi kinh nghiệm và những khó khăn. Ban đầu, tôi cảm thấy tôi không thể bắt kịp trong hạng mục và lo ngại không có thời gian để chăm sóc con cái. Tôi thực sự ngưỡng mộ các đồng tu lâu năm đã đang làm công việc này trong hơn 10 năm. Vài tuần sau, tôi đọc được đoạn giảng Pháp sau của Sư phụ:

“…để họ học Pháp cho nhiều, khi tu luyện cũng đồng thời tham gia nhiều hơn nữa các hoạt động tập thể, dẫn dắt họ nhiều hơn, để họ có thể theo kịp, thì dần dần họ sẽ minh bạch ra. Chư vị càng buông lỏng, mà bản thân họ lại không biết tính trọng yếu của tinh tấn, nên sẽ càng ngày càng buông lỏng chính mình, không khéo có khả năng thậm chí chưa tham gia vào [tu luyện chân chính]. Nhất định cần dẫn dắt họ hơn nữa.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014)

Sau khi đọc đoạn giảng Pháp trên, tôi nhận ra rằng việc tham gia vào hạng mục là việc rất quan trọng với tôi. Tôi học được một số phương pháp giảng chân tướng cơ bản và cách bắt đầu một cuộc gọi điện thoại. Khi tôi gọi điện thoại sau tháng Sáu, tâm lý tôi tương đối bình hòa. Tôi dần hiểu ra tầm quan trọng của việc kiên định chính niệm khi gọi điện thoại.

Những cuộc gọi ấn tượng

Trường hợp đầu tiên là về việc một giáo viên tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc đã bị cầm tù trong một thời gian dài dẫn đến tử vong do bệnh nặng. Tôi gọi đến điện thoại di động của bảy cán bộ lãnh đạo của Ủy ban Chính trị và Pháp luật địa phương, Phòng 610 và sở cảnh sát. Sáu người đầu tiên nhiều lần không trả lời các cuộc gọi của tôi, và người cuối cùng là Giám đốc Sở cảnh sát.

Tôi nghĩ: “Những người này đã làm quá nhiều việc xấu. Nhiều học viên Đại Pháp chắc hẳn đã gọi cho họ, vì vậy họ sẽ không trả lời nếu thấy cuộc gọi từ nước ngoài. Mình có thể không có được kết quả ngày hôm nay.” Tôi đột nhiên nhận ra rằng suy nghĩ này là sai trái, vì vậy tôi nhanh chóng chính lại bản thân.

Vị Giám đốc đã trả lời, sau khi chào ông ấy, tôi nói như sau: “Tuyết rơi vào tháng Sáu ở Tân Cương, lũ lụt ở khu vực Tam Hiệp ở phía Nam, và dịch hạch lại bùng phát tại Bắc Kinh. Đây là báo ứng từ thiên thượng! Ở vị trí này, anh chắc hẳn là một người khôn ngoan và biết nhiều về những tội ác của ĐCSTQ hơn là tôi, đặc biệt là cuộc bức hại tàn khốc các học viên Pháp Luân Công trong 21 năm qua. Nó giống như lịch sử bức hại tín đồ Cơ Đốc Giáo ở Đế quốc La Mã.”

Tôi tiếp tục nói: “Anh là một Lãnh đạo ở đó, vì vậy điều anh nghĩ là rất quan trọng đối với người dân trong khu vực của anh. Chỉ bằng cách thoái xuất khỏi ĐCSTQ và thành thật thú nhận, anh mới có thể thoát khỏi thảm họa này. Tôi có thể giúp anh thoái ĐCSTQ được không?” Anh ấy đáp là được. Sau đó tôi nói: “Những người làm việc trong lĩnh vực hành pháp và tư pháp phải sử dụng tên thật để thoái ĐCSTQ. Tôi biết tên anh. Tôi có thể giúp anh thoái bằng tên thật không?” Anh ấy lại đáp: “Được, cảm ơn chị!”

Thật bất ngờ, lương tâm người này đã được thức tỉnh chỉ trong 3 phút và 36 giây. Cuộc điện thoại này cho thấy tầm quan trọng to lớn khi tôi lập tức chính lại niệm bất chính rằng ngày hôm đó gọi điện sẽ không có kết quả!

Trường hợp thứ hai là về một học viên Pháp Luân Công ở một thành phố trực thuộc Trung Ương đã bị bức hại nhiều lần trong hơn chục năm qua. Tôi muốn gọi bằng cả số điện thoại cố định và di động cho một số lãnh đạo của viện kiểm sát liên quan đến cuộc bức hại. Thông qua Tổ chức quốc tế điều tra về cuộc bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG) và trang web Minh Huệ, tôi đã tìm thấy nhiều thông tin về trường hợp này. Viện kiểm sát đã tham gia vào cuộc bức hại được ĐCSTQ tuyên dương là đơn vị kiểu mẫu, người dân ở đây chắc hản đã bị tà ác tẩy não rất nặng.

Đúng là vậy, sau khi gọi vào số cố định, người trả lời điện thoại đã gác máy ngay khi nghe tới Pháp Luân Công. Tôi đã gọi trong cả một buổi sáng, và không ai lắng nghe trong hơn một phút. Tôi nghĩ rằng tôi nên loại bỏ những suy nghĩ phân tán và tập trung hết sức để họ lắng nghe chân tướng nhiều hơn.

Tôi đã gọi lại vào buổi chiều. Một người đã trả lời cuộc gọi của tôi bốn lần và lắng nghe tổng cộng trong hơn nửa giờ. Hai lần đầu, anh ấy nghe gần 1 phút. Lần thứ ba, anh ấy nghe trong gần 11 phút trước khi gác máy, và lần thứ tư anh ấy đã lắng nghe gần 21 phút. Anh ấy không nói một lời nào, nhưng tôi có thể cảm thấy anh ấy đang lắng nghe ngày càng chăm chú hơn. Tuy nhiên, người này đã chỉ nghe trong 13 giây vào buổi sáng.

Tôi nói với anh ấy: “Vào ngày 20 tháng 7 năm nay, hơn 600 chính trị gia từ 30 quốc gia trên thế giới đã kêu gọi ĐCSTQ ngừng bức hại Pháp Luân Công. ĐCSTQ đã che giấu đại dịch viêm phổi Vũ Hán khiến nó lây lan toàn cầu, và nó đã khiến cho người dân thế giới nhận ra bản chất xấu xa của ĐCSTQ. Hoa Kỳ đang tập hợp các lực lượng công lý để buộc ĐCSTQ phải chịu trách nhiệm, vì vậy 92 triệu Đảng viên của Trung Quốc sẽ bị liên đới.”

“Pháp Luân Công đã được phổ truyền khắp thế giới. Trung Quốc có nền văn hóa 5000 năm. Cái gọi là Chủ nghĩa Mác là thứ chủ nghĩa vô Thần, và nó đang làm hại nhân loại. 71 năm độc tài của ĐCSTQ đã giết chết 80 triệu người. Các học viên Pháp Luân Công đã đệ đơn kiện Giang Trạch Dân tội diệt chủng và tra tấn trong cuộc bức hại Pháp Luân Công, tương tự như tội ác diệt chủng của Đức Quốc Xã, tại hơn 50 tòa án ở 33 quốc gia và khu vực. Nó là sự lặp lại cuộc bức hại tín đồ Cơ Đốc Giáo ở La Mã cổ đại.“

Tôi tiếp tục nói với anh ấy rằng anh ấy không được tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Công, tầm quan trọng của việc thoái ĐCSTQ, và việc niệm 9 chữ may mắn “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo” có thể giúp anh ấy an toàn. Tôi đề nghị anh ấy ghi lại số điện thoại của WOIPFG để báo cáo về các thủ phạm trong cuộc bức hại. Tôi cũng nói anh ấy nên bù đắp cho những hành động sai trái trong quá khứ của mình.

Cuối cùng, tôi nói với anh ấy rằng bản thân tôi đã bị lừa dối bởi “Vụ tự thiêu giả trên quảng trường Thiên An Môn” trong nhiều năm. Ba năm trước, tôi mới biết rằng Pháp Luân Công là một pháp môn tu luyện Phật gia thượng thừa. Toàn bộ gia đình tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp và cảm nhận được vẻ đẹp của Đại Pháp. Bây giờ, tôi dành tiền của mình để gọi cho những đồng bào của tôi ở Trung Quốc, hy vọng rằng nhiều người hơn sẽ hiểu được sự thật và được cứu. Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác bão, vì vậy tôi hy vọng anh ấy sẽ chọn cho mình một tương lai tươi sáng.

Không lưu lại hối tiếc

Sau hơn ba tháng tu luyện cùng hạng mục và với sự giúp đỡ và khích lệ vô tư từ các đồng tu, tôi ngày càng tự tin hơn. Bây giờ khi tôi nhắc máy lên, tôi cảm thấy nghiêm túc như khi tôi thành lập công ty riêng của mình. Chồng con cũng rất ủng hộ tôi.

Khi các con tôi đi học về, chúng hỏi: “Hôm nay mẹ đã gọi bao nhiêu cuộc điện thoại? Có ai thoái ĐCSTQ không ạ?” Nhìn thái độ của chúng, tôi biết nỗi lo không có thời gian chăm sóc con của tôi lúc ban đầu thực sự là một chấp trước.

Tôi rất biết ơn Sư phụ vì đã để tôi nhận ra chấp trước của mình mỗi ngày. Tôi muốn trân trọng cơ hội này, bắt kịp các đồng tu trong hạng mục, và phối hợp cùng nhau! Tôi sẽ làm hết sức mình để không lưu lại bất kỳ hối tiếc nào, thức tỉnh lương tri của nhiều người Trung Quốc hơn nữa, và bước đi tốt con đường tu luyện mà Sư phụ đã an bài cho tôi!

Cảm ơn Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!

(Bài chia sẻ trình bày tại Pháp hội trực tuyến hạng mục gọi điện thoại năm 2020)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/7/大法在我亲人身上展现的神奇-409705.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/16/186794.html

Đăng ngày 20-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share