Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-11-2019] Càng tu luyện thâm sâu trong Pháp Luân Đại Pháp, tôi càng cảm nhận được từ bi của Sư phụ Lý ở mỗi bước ngoặt trên con đường tu luyện. Dù tôi tu luyện có lúc thăng lúc trầm trong suốt 19 năm qua, nhưng cũng bước qua tới ngày nay!

Hai tù nhân chấp nhận chân tướng và thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc

Cách đây không lâu, tôi bị bắt giữ bất hợp pháp và bị giam giữ trong một trại tạm giam, ở đó tôi đã thời khắc án chiếu theo Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi nỗ lực hết mình, không sợ khổ nạn và thường giúp đỡ những người khác. Do đó, mọi người tin tưởng tôi. Tôi đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho từng người tôi gặp và giúp họ minh chân tướng. Mọi người thích ở cạnh tôi và họ có nhiều trải nghiệm kỳ diệu.

Có một cô gái tên là Tiểu Kim, mắc trọng tội. Khi tôi giảng chân tướng cho cô, cô ấy hiểu và đồng ý thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Cô ghi nhớ và thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Vì vậy mà cô đã vài lần đắc phúc báo.

Với các tù nhân, mất ngủ là một vấn đề phổ biến. Mọi người thường không thể ngủ vì lo lắng về vụ án của họ. Điều này đặc biệt đúng với Tiểu Kim. Cô ấy không chỉ khó ngủ, mà còn thường xuyên gặp ác mộng và la hét trong khi ngủ. Một hôm cô cho biết rằng giờ đây cô ngủ ngon hơn bằng cách liên tục niệm những chân ngôn đặc biệt về Pháp Luân Đại Pháp trước khi đi ngủ mỗi tối. Sau đó, niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” cũng trở thành một diệu phép giúp tôi ngủ nhanh hơn. Tôi đã nói điều này với các tù nhân khác trong tù. Những người khác đã thử làm như thế và cũng có được kết quả tốt.

Trên tay Tiểu Kim có một vết sần khá lớn. Cô đã bôi lên đó mọi loại thuốc, nhưng đều không tác dụng. Nó ngày càng phát triển lớn hơn. Sau đó chân cô cũng xuất hiện những vết rộp và chảy mủ. Cô lại sử dụng một số loại thuốc nhưng cũng không ích gì. Vào ban đêm, những con ruồi bay tới đốt cô và mọi người trong tù đều xa lánh cô.

Sau đó khoảng hai tháng, Tiểu Kim hồ hởi nói với tôi rằng vết sần đã biến mất! Cô ấy nói: “Chị có biết nó đã biến mất như thế nào không? Tôi nói với nó ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!’ Ta cầu xin mi đấy, xin hãy đi khỏi đây.” Sau chỉ hai, ba ngày, vết sần đó đóng vảy và biến mất. Tôi nhìn vào tay cô ấy, nó mềm mại và hoàn toàn bình thường. Hoàn toàn không còn dấu vết của vết sần nữa. Những mụn mủ trên chân cô cũng không còn. Da cô lại trở lại bình thường.

Trải nghiệm của Tiểu Kim đã giúp cô tin tưởng vào Đại Pháp. Cô ấy thích nghe các câu chuyện về tu luyện! Cô đã hai lần tiếc nuối nói với tôi rằng khi cô ở ngoài nhà tù, không ai nói với cô những điều như thế. Tôi có thể cảm nhận được trong sâu thẳm con người cô đang chờ đợi được Đại Pháp cứu độ.

Khi tôi sắp được thả, Tiểu Kim được chuyển tới một buồng giam khác. Lính canh đã đặc biệt sắp xếp cho tôi thăm Tiểu Kim. Khi trông thấy tôi, cô ấy bật khóc. Tôi nhắc nhở cô rằng, dù sau này có chuyện gì xảy ra, cô hãy luôn ghi nhớ rằng Đại Pháp là tốt. Cô ấy nói: “Tôi sẽ luôn nghi nhớ điều đó bởi vì tôi đã trải nghiệm nhiều phúc báo.”

Trong thời gian ở trại tạm giam, tôi đã gặp một cô gái khác, Tiểu Vũ. Cô phạm tội cũng không nhẹ. Tôi nói với cô về Đại Pháp trước khi cô bị đưa ra xét xử. Cô đồng ý với những gì tôi nói về Đại Pháp, nhưng cô không muốn thoái khỏi ĐCSTQ. Lúc đó tôi cảm giác rằng bản án dành cho cô sẽ không tốt. Cô bị kết án tù 10 năm. Cô đã rất sốc; cô không thể ăn ngủ và đã khóc suốt cả ngày.

Thực ra, tôi cảm thấy cô là một cô gái dám đứng lên vì công lý. Một lần cô nói với mọi người trong buồng giam: “Tất cả mọi người than vãn rằng mình bị đối xử bất công. Nhưng học viên Pháp Luân Đại Pháp này là người duy nhất thực sự có lý do để phàn nàn. Cô ấy phải ở đây chỉ vì đức tin của mình!”

Tôi muốn tìm cách cứu Tiểu Vũ, vì vậy tôi tìm kiếm các cơ hội để giảng chân tướng. Tôi nói với cô rằng bằng cách thoái các tổ chức ĐCSTQ cô sẽ được bảo hộ, nhưng cô không tin vào điều đó. Cô nghĩ rằng bản án đã xong và không gì có thể thay đổi được nó cho dù cô có kháng án. Tôi nói: “Tôi không nói liệu họ có chấp nhận kháng cáo của cô hay không, nhưng chắc chắn là khi cô có thể phân biệt tốt, xấu một cách rõ ràng, cô sẽ được ban phước. Mọi thứ là do Thần an bài. Nếu cô được ban phước, có thể mọi thứ sẽ thay đổi. Có thể cô sẽ bị kết án nhẹ hơn. Điều cốt yếu là cô phải làm cho đúng. Phúc báo đến từ đâu? Mặc dù cô đồng ý với những gì tôi nói về Pháp Luân Đại Pháp, không thoái xuất khỏi Đảng nghĩa là cô đứng vào hàng ngũ của nó và vì vậy cô là một phần của nó. Sẵn sàng thoái xuất nghĩa là cô đã đưa ra lựa chọn rõ ràng giữa Đại Pháp và tà Đảng. Cô chọn từ bỏ tà ác và đứng về phía Đại Pháp. Thế thì Đại Pháp sẽ bảo hộ cô và cô sẽ được phúc báo.” Chúng tôi đã nói khoảng gần một giờ đồng hồ. Cuối cùng cô đã đồng ý thoái.

Ngay sau đó, một bản án khác được ban hành và Tiểu Vũ bị kết án 6 năm thay vì 10 năm. Cô nói luật sư của cô bảo cô rằng đó là do sự thay đổi chính sách.

Máu chảy ồ ạt đã ngừng lại một cách kỳ diệu

Chồng tôi, một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, đã bị bức hại đến chết vào năm ngoái. Đó là một cú sốc lớn với tôi cả về thể chất lẫn tinh thần. Tôi bắt đầu bị chảy nhiều máu ngay trước kỳ nghỉ Tết và nó kéo dài tới 20 ngày. Tôi nhận ra rằng mình nên có trách nhiệm với thân thể mình và nghĩ cho bố mẹ già và hai con. Tôi không nên chìm đắm trong những suy nghĩ về chồng mình nữa và nên chủ động trong tu luyện.

Trong thời gian đó tôi đã nghĩ tới việc đi bệnh viện để cầm máu. Nhưng vì tôi mới được thả khỏi tù, chúng tôi không có tiền. Không chỉ thế, nếu tôi đi, họ có thể phát hiện ra tôi có bệnh này bệnh khác. Hơn nữa, tôi không muốn các con mình trở thành gánh nặng cho các đồng tu. Họ đã làm rất nhiều cho chúng khi vợ chồng tôi ở trong tù. Quan trọng hơn, qua tu luyện, tôi tin rằng mình có thể giải quyết được vấn đề nghiệp bệnh trong vòng hai ngày. Tôi sẽ không phí phạm tiền bạc và thời gian vào điều trị ở bệnh viện.

Nhưng vì tôi phải đi làm hàng ngày, tôi thực sự không có thời gian cho bản thân. Tôi không thể tĩnh tâm xuống. Vì vậy mọi thứ cứ dai dẳng một thời gian. Việc mất máu khiến tôi chóng mặt và tôi cảm thấy mình không khỏe. Tôi không muốn ra đi như chồng mình, nhưng tôi nói với con gái lo liệu việc tang lễ, điều đó làm cho cháu khóc.

Sau đó tôi bắt đầu suy nghĩ bình tĩnh và cuối cùng đã ra quyết định. Tôi quyết định nghỉ làm trong 2 ngày tới. Tôi cũng quyết định không thụ động chịu đựng khổ nạn và qua đời. Tôi có Sư phụ và vì vậy không nên lo sợ bất kỳ điều gì. Tôi dành toàn bộ hai ngày đó học Pháp, luyện công, hướng nội và phát chính niệm.

Trong quá trình này, tôi phát hiện ra một chấp trước lớn. Tôi hét lên trong tâm: “Sư phụ! Xin hãy cứu con!” Tôi cố gắng phát chính niệm. Nửa giờ sau, máu tự động ngừng chảy và bụng dưới của tôi không đau nữa. Thời điểm đó, tôi biết mình đã vượt qua.

Đến ngày thứ ba tôi lại bị chảy máu. Lần này tôi không coi nhẹ nó nữa. Tôi liên tục niệm “Chân-Thiện-Nhẫn” một cách từ từ, và tôi có thể cảm nhận mỗi lần một từ được phát ra, một dòng ấp áp chảy trong tôi. Dòng năng lượng ấm áp này bao bọc cơ thể tôi. Dần dần thân thể tôi đã lành lại.

Vào Tết Nguyên Đán, tôi hoàn toàn bình phục và như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. Bây giờ nghĩ lại, tôi biết bi kịch này là để lấy đi sinh mạng tôi và nó khá nguy hiểm.

Đại Pháp thực sự kỳ diệu! Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhiều năm và cảm nhận được uy lực thần thánh của Pháp vô số lần. Tuy nhiên, mỗi lần kỳ tích triển hiện trước mắt tôi, tôi vẫn thấy kinh ngạc.

Tôi hy vọng việc chia sẻ những câu chuyện này sẽ giúp thế nhân hiểu về Đại Pháp và rằng tất cả những người tốt trên thế giới sẽ đắc phúc báo.

Tạ ơn Sư phụ vì từ bi vô lượng của Ngài và đã ban cho chúng con Đại Pháp của vũ trụ. Chúng con đã hiểu được nguồn gốc và sự thật của sinh mệnh. Chúng con sẽ tiếp tục bước đi tốt trên con đường của mình trong chính Pháp và theo Sư phụ trở về nhà.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/28/-396279.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/21/186432.html

Đăng ngày 19-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share