Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-04-2020] Tôi sống trong khu tập thể dành cho giáo viên. Trong ba mươi năm qua, tôi đã chứng kiến nhiều cư dân đến và đi. Trước đây tòa nhà này được trường học quản lý. Nhưng sau khi trường học chuyển đi thì không ai coi sóc nó cả. Lối đi luôn luôn dơ bẩn vì tàn thuốc, giấy vụn và rác bị ném vương vãi trên sàn nhà.
Là một học viên Pháp Luân Địa Pháp, tôi cảm thấy mình nên có trách nhiệm thay đổi môi trường này. Sư phụ Lý (nhà sáng lập) đã giảng nhiều lần rằng học viên nên làm người tốt bất kể họ ở đâu.
Thay đổi quan niệm của hàng xóm về Đại Pháp
Lúc đầu tôi dọn sạch hành lang của từng tầng mỗi hai ngày, tôi sẽ nhặt rác mỗi khi trông thấy rác. Nhiều tháng sau, hành lang sạch sẽ hơn vì người ta cũng ít vứt rác hơn.
Tất cả hàng xóm của tôi đều biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và nhiều người trong số họ đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức của nó sau khi tôi nói chuyện với họ. Tuy nhiên, có một thầy giáo luôn xé tờ rơi về Đại Pháp mỗi khi ông ấy có được tờ rơi.
Một ngày, ông ấy đang đi lên cầu thang thì gặp tôi đang xuống cầu thang để đi đổ rác. Ông ấy lấy túi rác từ tôi và nói: “Chị cả, cám ơn chị rất nhiều! Chỉ có chị dọn dẹp hành lang ở đây thôi.” Từ đó trở đi, ông ấy không còn xé tờ rơi Đại Pháp nữa.
Tôi đã dọn dẹp hành lang hơn mười năm nay. Hễ có cư dân nào dọn đến, tôi sẽ giảng chân tướng cho họ.
Giải quyết sự cố về điện của tòa nhà
Trong tòa nhà, có ba đơn vị chia sẻ một đồng hồ điện cho các khu vực chung, bao gồm đèn cho cầu thang, đèn hành lang và hệ thống liên lạc nội bộ của tòa nhà. Trước đây, hóa đơn tiền điện được nhà trường thanh toán. Nhưng sau khi trường chuyển đi, không ai thanh toán hóa đơn, nên văn phòng điện lực đã cắt điện.
Do đó, khi đêm xuống hành lang tối om, gây khó khăn cho những người lớn tuổi đi cầu thang. Khách tới thăm cũng gặp khó khăn khi vào tòa nhà kể từ khi hệ thống liên lạc ngừng hoạt động. Tất cả cư dân đều than phiền, nhưng không ai muốn nhúng tay vào.
Tôi tự nhủ: “Mình là một học viên Đại Pháp và nên nghĩ tới người khác trước. Chẳng phải là chỉ cần chạy đi chạy lại một chút và có vài lời sao?”
Tôi đi đến văn phòng điện lực và nói chuyện với nhân viên ở đó, họ đề nghị mỗi đơn vị nên gắn một điện kế. Tôi nghĩ rằng đề nghị của họ khá tốn kém cho mọi người sống ở tòa nhà này, nên tôi đến nói chuyện với vài người rành rẽ về vấn đề này.
Họ đưa ra một giải pháp đơn giản và an toàn và được điện lực chấp thuận. Tôi mua một thẻ tiền điện trả trước, và sẽ thu phí từng cư dân trong tòa nhà để thanh toán cho hóa đơn điện. Tôi cũng đã trả tiền cho vài người bằng tiền của tôi để sửa khóa cửa và tôi đã tự thay thế những chiếc đèn bị hỏng ở hành lang và dưới tầng hầm.
Khi có ai hỏi người nào đã đảm đương việc điện đóm này, cư dân ở đây sẽ trả lời: “Bạn có một người chị là học viên Pháp Luân Đại Pháp không? Bởi vì chúng tôi có.”
Chứng thực Pháp bằng hành động của tôi
Vào mùa Hè năm 2019, cống thoát nước phía sau tòa nhà của chúng tôi bị tắc. Mọi người phải đóng cửa sổ của họ do mùi hôi nồng nặc. Tôi phàn nàn và hỏi rằng tại sao không có ai coi sóc việc này. Tâm oán hận của tôi nổi lên bề mặt và tôi lập tức nhận ra rằng suy nghĩ này là sai. Tôi không nên hành động như một người bình thường và phàn nàn. Tôi nên nghĩ đến người khác và chủ động giải quyết vấn đề.
Tôi phát hiện ra rằng vấn đề là từ hệ thống cống thoát nước của chúng tôi. Trước đây, nhà trường chịu trách nhiệm về những vấn đề này. Cống thoát nước đã không được thau dọn trong nhiều năm và đã bị đầy, nắp cống bị bung ra. Tôi lập tức gọi người đến dọn dẹp cống và phủ cát lên nước thải. Tôi đã không nhờ cư dân giúp đỡ cũng không yêu cầu họ trợ giúp trả chi phí thau cống. Tất cả cư dân đã xúc động và một số người nói: “Cô đúng là quản lý không có chức danh của tòa nhà này!”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/20/404096.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/9/185815.html
Đăng ngày 11-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.