Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-05-2020] Cách đây không lâu, chính quyền Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) trong địa khu chúng tôi đã tiến hành một đợt bức hại mới các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Các nhân viên từ Phòng 610, Ủy ban Chính trị và Pháp luật, đồn cảnh sát và ủy ban khu phố đã sách nhiễu con cái và người thân của các học viên, cố tình buộc họ gây áp lực để các học viên không tu luyện nữa.
“Cho tôi biết thông tin cá nhân của anh”
Minh, con trai của học viên Amy, nhận được cuộc gọi từ một cảnh sát địa phương yêu cầu Minh đưa mẹ cậu đến đồn cảnh sát, và đe dọa cậu sẽ lãnh hậu quả nếu không làm theo.
Minh hỏi mẹ cậu có muốn đi không và bà bảo rằng không. Cậu bảo mẹ rằng cậu đã biết mình nên làm gì rồi.
Cậu gọi cho viên cảnh sát và yêu cầu anh ta cung cấp tên, tuổi, đơn vị công tác, chức danh, địa chỉ nhà, mã số cảnh sát, bản photo chứng minh thư, và một đoạn phim ngắn về bản thân anh ta. Cậu bảo viên cảnh sát rằng cậu sẽ bắt anh ta chịu trách nhiệm nếu có bất kỳ điều gì xảy ra với mẹ cậu.
Sau đó viên cảnh sát nói: “Vậy thì, mẹ của anh không cần đến nữa.”
Người chồng thoái đảng
Chồng của học viên Helen là một nhân viên chính quyền. Anh ấy sợ mất việc nên phản đối vợ mình tu luyện Pháp Luân Công, thậm chí còn ra tay đánh vợ. Một cảnh sát cố gắng buộc Helen lăng mạ Sư phụ, nhưng cô ấy từ chối. Viên cảnh sát trở nên giận dữ và la hét. Chồng của Helen nói: “Vợ tôi chưa bao giờ lăng mạ ai, là một người tốt ở nhà cũng như tại sở làm. Tại sao anh lại yêu cầu cô ấy lăng mạ người khác? Anh đã rất sai rồi đấy.”
Viên cảnh sát biết mình sai nên không nói gì nữa.
Sau khi viên cảnh sát rời đi, chồng của Helen nói anh ấy muốn thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Vậy mà trước đây, Helen đã nhiều lần khuyên anh ấy thoái Đảng, nhưng không thành.
“Chúng tôi sẽ không đi”
Chồng của học viên Anna là một người trí thức. Anh ấy là người ngay chính và ủng hộ vợ tu luyện Pháp Luân Công. Anh còn bảo Anna không việc gì phải sợ. Một nhân viên của ủy ban khu phố gọi điện cho anh và yêu cầu Anna đến văn phòng ủy ban. Anh ấy biết họ sẽ sách nhiễu vợ mình lần nữa nên anh trả lời qua điện thoại: “Chúng tôi sẽ không đi,” và cúp máy.
“Tôi không có thời gian”
Vợ của học viên Tom nhận được cuộc gọi từ một cảnh sát địa phương yêu cầu chồng cô đến đồn cảnh sát. Viên cảnh sát dùng những lời lẽ hung hăng và còn đe dọa cô ấy. Cô không sợ và nói thẳng: “Cha chồng tôi đang ở trong bệnh viện và chồng tôi phải chăm sóc cho ông. Anh ấy bận rộn và không có thời gian để đến gặp các anh.”
Sau lần đó, họ không còn nghe tin tức gì từ viên cảnh sát đó nữa.
“Mẹ tôi sẽ không đi”
Chồng của học viên Liz nhận ba cuộc gọi từ một viên cảnh sát địa phương yêu cầu bà ấy đến đồn cảnh sát. Liz nói với chồng rằng bà sẽ không đi. Sau đó, viên cảnh sát lại sách nhiễu con gái bà. Con gái bà nói mẹ cô phải chăm sóc cho con trai cô. Viên cảnh sát bèn dọa sẽ báo cáo mẹ cô lên sở cảnh sát tỉnh. Cô ấy nói: “Các anh muốn làm gì thì làm. Mẹ tôi không có thời gian, và sẽ không đến đồn cảnh sát,” rồi cúp máy.
“Không có ở nhà”
Một số người nhà của học viên nói với viên cảnh sát sách nhiễu rằng các học viên không có ở nhà. Bằng cách này họ đã bảo vệ các học viên, và giúp họ tránh khỏi bị bức hại.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/31/407084.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/10/185465.html
Đăng ngày 22-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.