Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-04-2020] Tôi sống trong một ngôi làng nhỏ ở đồng bằng Tùng Nộn ở đông bắc Trung Quốc. Ngôi làng của chúng tôi có gần 400 người với khoảng 80 hộ gia đình và được bao quanh bởi những ngọn đồi và hồ nước tuyệt đẹp. Từ thế hệ này qua thế hệ khác, chúng tôi sinh sống bằng cách trồng ngô.

Tôi đắc Pháp cùng lúc với 70 người khác trong làng. Mỗi người chúng tôi đều cố gắng trở thành một người tốt theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Trả lại tiền mất

Một năm, trong làng có đám cưới. Sau đám cưới, một học viên tìm thấy một phong bì màu đỏ trên đường, trong đó có 400 nhân dân tệ. Anh nghĩ: “Mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, mình không nên lấy bất cứ thứ gì mà không phải do mình làm ra. Khoản tiền này chắc là của gia đình làm đám cưới, mình nên trả lại họ.”

Anh đến gặp gia đình và họ nói rằng đó là món quà mừng cưới của mẹ vợ dành cho chú rể.

Nâng cao đạo đức

Đằng sau ngôi làng, có một cánh đồng ngô thuộc về một ngôi làng lân cận. Hàng năm, ngô đã bị bẻ trộm ngay khi bắt đầu chín. Đến khi thu hoạch, chủ ruộng chỉ có thể thở dài khi nhìn thấy cánh đồng trống không.

Sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, mọi người tự ước thúc bản thân tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, họ hiểu rằng ăn cắp là sai. Hành vi của họ có ảnh hưởng tích cực đến những người khác, họ đã không còn bẻ trộm ngô nữa. Người trồng rất vui mừng: “Cuối cùng, tôi có thể thu hoạch ngô của mình. Cảm ơn Pháp Luân Đại Pháp.”

Trường hợp của Tú

Trong làng chúng tôi, Tú được biết đến là một người ưa thích đối đầu và rất vô lý. Cô ấy tranh cãi với mẹ chồng mọi lúc và thậm chí tranh thủ kéo anh chị em đứng về phía mình giúp cô ấy tranh cãi, điều này gây ra bất ổn trong gia đình. Cuối cùng, cô dọn đi và thề sẽ không bao giờ gặp lại mẹ chồng.

Vào năm 1997, Tú bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp và trở thành một người khác. Cô đối xử tốt, hòa thuận cũng như quay trở lại để chăm sóc mẹ chồng. Cô giữ lời dạy của Sư phụ Lý (người sáng lập) trong tâm và dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào cô đã không bao giờ tranh cãi với mẹ chồng nữa.

Sau đó, mẹ chồng Tú bị ung thư dạ dày. Tú chăm sóc mẹ chồng nhiều năm mà không phàn nàn. Có một câu nói: “Không thể tìm thấy con trai hiếu thảo bên giường cha mẹ bạo bệnh lâu dài.” nhưng Tú đã làm được những điều mà thậm chí con gái của mẹ chồng cô cũng không thể làm được.

Chẳng hạn, khi mẹ chồng đang trong tình trạng vô cùng khó chịu, Tú đã nấu nhiều món khác nhau để phù hợp với khẩu vị của mẹ chồng. Cô làm mì dẹt mềm mà mẹ chồng thích nhưng bà chỉ có thể ăn một chút; vì vậy mỗi lần cô chỉ làm một ít. Một ngày nọ, khi con gái của bà đến thăm và chuẩn bị một bữa ăn, bà đã nói rằng bà thích món ăn mà Tú làm.

Mẹ chồng Tú thay đổi bởi từng lời nói và hành động của cô. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, trong nước mắt, bà nói với Tú: “Kiếp sau mẹ sẽ làm trâu làm ngựa cho con.” Mọi người trong phòng khóc vì lời nói của bà.

Trong nước mắt, Tú nói: “Mẹ đừng nghĩ như vậy. Xin hãy cầu xin Sư phụ Lý giúp mẹ được chuyển sinh thành người và cố gắng để đắc được Đại Pháp.” Mẹ chồng cô qua đời không chút hối tiếc.

Mọi người trong làng đã chứng kiến ​​hành động của Tú, trước và sau khi cô trở thành một học viên Đại Pháp. Một số người nói với nhau rằng, Pháp Luân Đại Pháp thật vô cùng kinh ngạc và đáng khâm phục vì đã tạo ra một đệ tử tốt như vậy.”

Cán bộ thôn ngừng đứng về phía Đảng Cộng sản Trung Quốc

Trong những ngày đầu của cuộc đàn áp, trưởng làng biết các học viên Đại Pháp đều là những người tốt. Tuy nhiên, ông vẫn theo lệnh của Giang Trạch Dân (cựu lãnh đạo đảng cộng sản) và bức hại các học viên Đại Pháp vì những lý do vị kỷ. Ông ta liên quan đến tất cả các vụ quấy rối và bắt giữ.

Một ngày nọ, khi nhảy khỏi một chiếc xe tải, ông ta đã bị ngã và ngay lập tức được đưa đến bệnh viện. Lá lách của ông bị thủng và phải cắt bỏ. Ông ta suýt chết trong ca phẫu thuật.

Anh họ của ông nói: “Ông đang bị quả báo. Từ giờ trở đi, đừng có bắt bớ các học viên Pháp Luân Đại Pháp nữa.” Trưởng làng đã bị thuyết phục và tuyên bố ông sẽ không bao giờ bức hại Pháp Luân Đại Pháp nữa. Các học viên Đại Pháp tiếp tục giảng chân tướng và khuyên ông thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Từ đó trở đi, ông bảo vệ các học viên Đại Pháp, và từ đó đã lựa chọn tương lai tươi sáng cho bản thân.

Toàn bộ làng thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó

Vào tháng 11 năm 2004, Thời báo Đại Kỷ Nguyên đã xuất bản Chín bài Bình luận về Đảng Cộng sản. Cuốn sách đã lột bỏ bộ mặt giả tạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và giúp người dân thế giới nhìn thấy bộ mặt thật và bản chất xấu xa của nó. Theo sau đó là phong trào thoái xuất hàng loạt khỏi ĐCSTQ.

Các học viên đã đến từng hộ gia đình trong làng để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và thuyết phục họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản, Đoàn Thanh niên và Thiếu niên Tiền phong. Hầu như tất cả mọi người đều thoái xuất khỏi các tổ chức và tiếp nhận Đại Pháp.

Chúng tôi đã làm tương tự ở các làng lân cận, cũng như tặng mọi người lịch và câu đối mỗi năm. Mọi người chuyển từ thái độ hoài nghi và coi thường sang ủng hộ và ngưỡng mộ.

Một dân làng chào đón chúng tôi: “Tôi đã đọc tất cả các tờ rơi và sách giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp. Từng từ từng chữ đều đúng.” Một vài người nói: “Tôi rất ngưỡng mộ Pháp Luân Đại Pháp. Các bạn có sức mạnh tuyệt vời.”

Một người đàn ông trong làng của chúng tôi điều hành một doanh nghiệp vận tải hàng hóa. Cả gia đình anh đều biết sự thật và thoái xuất khỏi ba tổ chức cộng sản lớn. Bất cứ khi nào anh nghe được thông tin về cuộc bức hại ở các vùng khác, anh đều thông báo cho các học viên Đại Pháp ngay lập tức. Anh đã được phúc báo vì những việc làm tốt của mình, công ty của anh làm ăn vô cùng phát đạt.

‘Người dân trong ngôi làng này thực sự tốt bụng’

Cứ sau mỗi 10 ngày, một làng lân cận lại tổ chức một chợ lớn. Việc các nhà cung cấp bị ăn cắp hàng hóa là điều bình thường nhưng ngược lại, các học viên Pháp Luân Đại Pháp luôn trả lại tiền khi họ được trả lại tiền thừa. Trong một trường hợp cụ thể, một học viên Đại Pháp đã quay lại trả tiền cho một người bán hàng sau khi đi một quãng đường dài. Nhiều người bán hàng nói với dân làng của chúng tôi: “Người dân làng bạn rất tốt bụng. Chúng tôi thật sự yên tâm.”

Thông thường, những người bán rau, người bán đồ ăn nhẹ và người thu gom phế liệu đã đến làng của chúng tôi. Tôi đã nghe họ nói rằng: “Người dân ở làng này rất tốt bụng.”

Chị cả của tôi chuyển về làng chúng tôi mười năm trước. Chị cũng thường nói: “Người dân ở làng này rất tốt bụng, thực sự tốt bụng!”

Chị thứ ba của tôi sống ở một thị trấn nhỏ cách chúng tôi khoảng 19 dặm, và thỉnh thoảng lại đến thăm chúng tôi một lần. Chị nói rằng ngôi làng của chúng tôi yên tĩnh, thoải mái và tốt cho sức khỏe của chị. Chị ấy nói: “Ở đây rất tốt và yên tĩnh. Nơi chị ở không yên tĩnh. Luôn có chuyện xảy ra thường xuyên và chị thường thấy lo lắng.”

Tuổi thọ của người dân trong làng chúng tôi

Trong những năm gần đây, tỷ lệ tử vong ở khu vực nông thôn đã tăng lên. Mỗi tháng ở các làng lân cận đều có người chết. Ở một làng gần chúng tôi, trong một năm có khoảng mười người chết và ở một ngôi làng khác tương đối lớn hơn thì có khoảng 20 người chết, nhưng tại làng của chúng tôi trong vòng năm năm qua chỉ có vài người chết.

Có người đã xem số liệu thống kê và tỷ lệ dân số và phát hiện ra rằng làng của chúng tôi có tỷ lệ người lớn tuổi cao nhất. Chúng tôi có năm học viên Đại Pháp cao tuổi và những người lớn tuổi khác thích niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”

Một người phụ nữ lớn tuổi thường khó chịu với con trai và con dâu. Một học viên đã khuyên bà niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” và nói với bà rằng bà sẽ không chỉ cảm thấy tốt hơn mà còn trở nên khỏe mạnh hơn. Người phụ nữ lớn tuổi đã nghe theo lời khuyên.

Bây giờ ở tuổi 80, bà khỏe mạnh đến mức có thể tự mình vào núi kiếm củi. Bà hiếm khi buồn. Một ngày nọ, bà nói với một học viên Đại Pháp: “Tôi có lẽ đã chết từ lâu, chứ đừng nói là có thể làm công việc này, nếu không thành tâm niệm chân ngôn chín chữ đó.”

Một cán bộ đã nghỉ hưu 94 tuổi đã tiếp nhận Pháp Luân Đại Pháp và thoái xuất khỏi các tổ chức của Đảng Cộng sản. Ông vẫn có thính giác, thị giác tốt và có thể đi bộ hơn 5km một lượt để mua sắm.

Những người này đã được Sư phụ Lý – nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp bảo hộ, trở nên khỏe mạnh và có một cuộc sống bình yên và hạnh phúc.

Thu hoạch tốt sau hạn hán lớn

Năm 2018 chúng tôi đã trải qua đợt hạn hán dài nhất trong một thế kỷ. Các cụ cao niên trong làng cho biết họ chưa bao giờ thấy đợt hạn hán nào như thế này trước đây. Nông dân gieo hạt vào mùa xuân, nhưng không có mưa suốt mùa hè. Họ lo lắng vì thiếu mưa sẽ ảnh hưởng đến nguồn thu nhập chính của họ trong cả năm.

Tuy nhiên, ngôi làng của chúng tôi đã được ban phước với ba cơn mưa kịp thời. Trong đó, ngôi làng bên kia đường không có chút mưa nào; và ngôi làng phía sau chúng tôi chỉ có một cơn mưa nhỏ, mặc dù mưa rơi rất nhiều ở làng chúng tôi. Mọi người thấy khó tin: “Trời có mắt, trời không mưa trên đường.”

Trong vụ thu hoạch mùa thu, trong khi các làng khác thường bị thiệt hại và hiếm khi thu hoạch hơn năm tấn mỗi hecta, làng của chúng tôi mang lại thu hoạch tối thiểu mười tấn mỗi hecta, và một số thậm chí là mười hai tấn.

Ngôi làng giàu có nhất

Một ngày nọ, một nhóm dân làng đang nói về ngôi làng nào trong khu vực là giàu nhất. Một người nói rằng làng của chúng tôi là giàu nhất.

Những đứa trẻ từng tu luyện Đại Pháp nay đều đã lớn. Mặc dù họ đã ngừng tu luyện Đại Pháp do áp lực từ ĐCSTQ, họ vẫn có thể chịu đựng gian khổ, làm việc chăm chỉ và có rất ít thói quen xấu. Họ có tiền để mua căn hộ và một chiếc ô tô, nhờ vào phước lành từ Sư phụ.

Vâng, làng của chúng tôi là giàu có nhất. Chúng tôi không chỉ giàu về vật chất, mà còn giàu về tinh thần và đạo đức. Vì chúng tôi tin vào Đại Pháp, Sư phụ đã ban thưởng cho chúng tôi sức khỏe, hạnh phúc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/25/404102.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/3/185344.html

Đăng ngày 20-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share