Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 06-04-2020] Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999. Tôi bị bắt cóc vào tháng 10 năm 2004 và bị vu oan, kết án 8 năm tù giam. Tôi đã không từ bỏ đức tin của mình, mặc dù chịu áp lực và bị ngược đãi trong tù. Tôi đã giảng rõ chân tướng và chứng thực Pháp. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình.

Giảng chân tướng, khai sáng hoàn cảnh trong tù

Khi tôi mới vào nhà giam, hai tù nhân được lệnh khám tư trang của tôi. Họ hỏi tôi phạm tội gì. Tôi trả lời: “Tôi không có tội”. Một người liền hỏi: “Không có tội sao lại ở đây? Anh có phải là học viên Pháp Luân Công không?” Tôi nói đúng vậy, một người liền nói: “Tốt, vậy chúng tôi sẽ không phải khám đồ của anh nữa”.

Đêm đầu tiên trong tù, lính canh yêu cầu tôi xem bản tin của kênh truyền thông nhà nước. Tôi từ chối, anh ấy hỏi tại sao. Tôi nói: “Tất cả đều là tin giả. Tất cả đều là dối trá”. Sau đó anh ấy yêu cầu một tù nhân khác buộc tôi phải nhớ nội quy của nhà tù. Tôi từ chối và nói: “Tôi không phạm tội, do vậy tôi sẽ không tuân thủ các nội quy ở trong tù”. Thay vào đó, tôi đã giảng chân tướng cho tù nhân đó.

Đêm hôm đó khi tôi bắt đầu đả tọa, người tù nhân ấy tìm cách ngăn cản tôi. Tôi nói rằng: “Tôi là một học viên Pháp Luân Công. Tôi cần phải luyện công. Tại sao anh lại ngăn cản tôi?” Người lính canh đưa tôi đến một căn phòng và dọa dẫm tôi nhưng tôi không hề động tâm. Tôi nhắc bản thân rằng tôi có Sư phụ và Đại Pháp. Tôi đã không hợp tác với họ. Đầu tiên tôi phát chính niệm, sau đó tôi hỏi: “Anh có biết gì về Đại Pháp không?” Anh ấy hỏi tôi một số câu hỏi và tôi đã trả lời. Thái độ của anh ấy đã thay đổi sau khi chúng tôi nói chuyện và anh ấy đã không ngăn tôi luyện công nữa. Tôi bắt đầu giảng chân tướng một cách cởi mở với các tù nhân và các lính canh trong tù. Môi trường đã được cải thiện.

Một tuần sau đó, một viên cán bộ trong tù đến phòng giam của tôi và nói với tôi rằng tôi cần phải chuyển hóa. Tôi nói: “Dù anh có lột da tôi, tôi cũng không chuyển hóa”. Tôi nghĩ: “Mình cần nắm thế chủ động, dùng thiện niệm và từ bi giảng chân tướng cho anh ấy.“ Tôi đã nói chuyện với anh ấy trong hơn 1 tiếng đồng hồ, sau đó anh ấy rời đi. Một tháng sau khi anh ấy quay trở lại, chúng tôi đã nói chuyện nhiều hơn. Anh ấy nói: “Đại Pháp quả là tốt”. Sau đó tôi không còn thấy anh ấy quay lại nữa.

Hai tháng sau, quản lý trại giam ra lệnh tôi phải lao động cưỡng bức. Tôi nói rằng: “Tôi không phải là kẻ phạm tội, do đó tôi sẽ không lao động trong tù”. Họ nói rằng, tất cả mọi người đều phải làm việc. Khi tôi nói “Không”, họ nói, “anh chỉ cần ra cánh đồng, anh sẽ không cần phải làm gì cả”. Tôi nghĩ rằng mình vẫn chưa có nhiều cơ hội để giảng chân tướng cho các tù nhân, vì thế đó là một cơ hội tốt. Vì vậy trong suốt 5 tháng sau đó, hằng ngày tôi đều ra ngoài đồng và nói chuyện với các tù nhân. Khi mùa xuân đến, họ bảo tôi giúp đỡ những người nông dân ở địa phương trồng lúa. Tôi từ chối làm theo lệnh của họ. Họ bắt đầu bức hại tôi.

Đột phá qua từng quan mà tà ác thiết lập

Tôi bị đưa tới văn phòng của trại giam. Hơn 10 lính canh cầm gậy sốc điện đang chờ tôi ở đó. Tôi nghĩ: “Có Sư phụ đang ở đây với tôi, nên tôi không sợ gì cả”. Tôi hỏi họ: “Các anh đang làm gì vậy, ai dám bức hại tôi thì hãy đến đây”. Họ không bao giờ nghĩ tôi sẽ nói vậy, tất cả đều giật mình. Một lát sau, viên chỉ huy gào lên: “Anh cần phải ra đồng làm việc”. Tôi đáp: “Tôi không phải là phạm nhân, tôi sẽ không lao động cưỡng bức”. Tôi sống chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Chân có nghĩa là thành thực và không lừa dối ai. Thiện nghĩa là làm những điều tốt và tử tế với người khác. Và Nhẫn bao gồm cả việc không đánh trả hoặc nhục mạ người khác ngay cả khi người ta đánh đập hoặc nhục mạ mình. Nếu các anh tra tấn một người tốt, chẳng phải các anh là những kẻ xấu hay sao?”

Tôi không hề run sợ và phản ứng cương trực của tôi đã khiến họ sửng sốt. Khi các tù nhân ra ngoài làm việc trên cánh đồng, lính canh không còn bắt tôi phải đi nữa.

Ba ngày sau đó, một viên quản ngục lại tới đã lệnh cho tôi phải làm việc. Tôi giảng chân tướng cho anh ấy trong vòng hơn 1 tiếng đồng hồ. Tôi cũng nói với anh ấy rằng tôi sẽ không bao giờ làm lao động nô lệ. Anh ấy không nói được lời nào và cũng không ép buộc tôi phải lao động nữa. Tôi tin rằng Sư phụ đã giúp tôi vượt qua khảo nghiệm này.

Khi những viên lính canh nói với người giám sát rằng tôi từ chối làm việc, hai viên chức nhà tù và một số người từ phòng 610 đã đến gặp tôi. Họ dọa sẽ cho tôi vào phòng biệt giam. Tôi phát chính niệm với niệm đầu: “Loại trừ hết thảy các nhân tố bất hảo đang thao túng họ và xin Sư phụ hãy giúp con”. Tôi nói rằng: “Tôi bị bắt giam một cách phi pháp. Bắt giam tôi vào phòng biệt giam chính là bức hại tôi trong khi tôi không hề vi phạm pháp luật. Sư phụ của chúng tôi yêu cầu chúng tôi chiểu theo Chân Thiện Nhẫn làm người tốt. Chúng tôi không sa ngã vào tửu, sắc, không cần pháp luật quản, chúng tôi vẫn tự có nguyên tắc của mình, từ trong tâm muốn làm người tốt. Các anh nói xem, tôi vi phạm điều luật nào đây? Chúng tôi đã nói chuyện hơn một giờ đồng hồ. Cuối cùng, người phụ trách nói: “Hãy đợi tôi ở ngoài, chúng tôi sẽ thảo luận về trường hợp của anh”. 20 phút sau, họ ra ngoài mà không nói lời nào với tôi. Một viên lính canh đã đập vai tôi và nói: “Anh có thể quay lại phòng giam”.

Hai tháng sau, một viên lính canh đã đến phòng giam của tôi và nói: “Người quản lý và một cán bộ Phòng 610 muốn nói chuyện với anh”.

Khi tôi đến đó, cán bộ Phòng 610 nói rằng: “Đừng nói gì hết”. Anh ấy bắt đầu nhắc lại tất cả những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) về Đại Pháp. Anh ấy nói: “ĐCSTQ đã cho chúng ta cơm ăn áo mặc, nhưng anh lại từ chối làm việc. Anh có phải là người tốt không?” Tôi chỉ ra tất cả những điểm dối trá trong lời nói của anh ấy và nói: “Từ bây giờ tôi không ăn không mặc gì hết”. Tôi bắt đầu cởi áo khoác. Người quản lý trại giam nói: “Hãy bình tĩnh nói chuyện”. Tôi nói: “Các anh bảo tôi không được nói gì hết”. Anh ấy nói tiếp: “Được rồi, anh nói đi”. Tôi nói với họ rằng: “Sư phụ của chúng tôi chỉ yêu cầu chúng tôi tuân theo nguyên lý “Chân Thiện Nhẫn” và làm người tốt.

Tôi cũng nói với họ rằng Đại Pháp nghiêm cấm tự sát và vụ tự thiêu là giả. Tôi nói với họ bao nhiêu học viên đã thu được lợi ích về mặt tinh thần và thể chất từ việc tu luyện Đại Pháp. Tất cả đều nghiêm khắc với chính mình và cố gắng trở thành người tốt. Đại Pháp chỉ mang lại ích lợi cho xã hội.

Người quản lý nói: “Tôi đọc các bài viết trên trang web Minh Huệ hàng ngày. Tôi cũng đọc cả các bài giảng của Sư phụ của các anh”. Tôi nói rằng: “Anh cũng đã biết nhiều về Đại Pháp rồi, anh không nên theo ĐCSTQ mà làm những điều xấu. Hãy ngừng bức hại các học viên”.

Chúng tôi nói chuyện cả buổi sáng hôm đó. Cuối cùng, người quản lý nói rằng: “Anh hãy quay trở lại phòng giam đi. Nếu có bất cứ ai quấy rầy anh, hãy báo cho tôi”. Anh sẽ không phải lao động nữa. Tôi sẽ nói với trưởng nhóm của anh”. Tôi nhận ra rằng, Sư phụ đã cho tôi con đường để cứu chúng sinh. Tôi thực sự cảm ngộ được lời giảng của Sư phụ:

“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực” (Sư đồ ânHồng Ngâm II)

Khi quay lại phòng giam, tôi đã xin lỗi người phụ trách vì ngữ khí thiếu từ bi khó nghe của tôi. Tôi giảng chân tướng cho anh ấy và nói rằng từ nay trở đi tôi sẽ không mặc quần áo của tù nhân hay cạo đầu nữa. Tôi cũng nói anh ấy không được can thiệp vào việc học Pháp và luyện công của tôi. Anh ấy nói: “Được rồi, miễn là anh không gây rối”. Tôi đáp: “Tất cả các học viên đều là những người tốt”.

Cứ như vậy, tôi đã có một môi trường tốt để học Pháp và luyện công.

Giảng chân tướng một cách cởi mở

Tôi bắt đầu giảng chân tướng với các tù nhân. Tôi nói chuyện với các tù nhân mới từng người từng người một. Trong suốt 8 năm trong tù, trải qua 3 đời quản lý, tôi đều nói chuyện với họ. Một người là cán bộ quân đội đã nghỉ hưu. Khi ông ấy nói chuyện với tôi, ông ấy nói rằng tôi là học viên duy nhất trong nhà tù này từ chối bị chuyển hóa, và điều đó đã gây áp lực với ông ấy. Tôi hỏi: “Ông vẫn muốn bức hại tôi sao?” Ông ấy nói rằng không, và ông ấy biết rằng không ai có thể bức hại được tôi. Ông ấy chỉ muốn biết suy nghĩ của tôi về việc này. Tôi nói với ông ấy rằng kể cả khi họ lột da tôi, tôi cũng nhất định không chịu để bị chuyển hóa. Ông ấy nói rằng, ông ấy hiểu và nói tôi hãy bảo trọng.

Vào năm 2009, chỗ chúng tôi có một vị phó quản lý mới, có nhiệm vụ buộc các học viên phải chuyển hóa. Tôi yêu cầu được gặp anh ấy, nhưng anh ấy đã từ chối. Tôi bắt đầu biểu tình bằng cách tuyệt thực để được nói chuyện với anh ấy. Anh ấy từ chối, nhưng ra lệnh cho lính canh buộc tôi phải ăn. Đầu tiên, họ nhét một cái ống mỏng, sau đó một cái ống dày vào thực quản đến dạ dày của tôi. Chiếc ống này bị dính đầy máu. Vết thương do việc đưa ống vào dạ dày tôi bị mưng mủ và thậm chí hơi thở của tôi cũng có mùi rất hôi. Hai tuần sau đó tôi bị bắt vào biệt lao. 34 ngày sau đó, người đội trưởng nói với tôi: “Bây giờ anh có thể ăn rồi vì người quản lý mới đã đồng ý nói chuyện với anh”.

Vì tôi đã tạo ra được một môi trường tốt, tôi xây dựng được mối quan hệ hòa hợp với lính canh và các tù nhân. Trong dịp Tết, tôi đã viết thư gửi các cán bộ và lính canh. Trong thư, tôi viết: “Năm mới đến rồi, tôi không có quà cho mọi người nhưng tôi hy vọng rằng anh chị sẽ luôn nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo“. Tất cả mọi người đều cảm ơn tôi.

Các học viên trong tù thường mua hạt hướng dương và nến vào các ngày 13 tháng 5 và bày trên bàn ở phòng họp của trại giam và bật nhạc Đại Pháp. Chúng tôi đã tổ chức kỷ niệm ngày Pháp Luân Đại Pháp và chúc mừng sinh nhật Sư phụ. Tất cả mọi người trong khu trại giam của chúng tôi đều đồng thanh hô theo: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Khung cảnh ấy rất xúc động và tôi không bao giờ có thể quên được.

Trong suốt 8 năm bị giam ở trong tù, tôi cảm thấy Sư phụ luôn ở bên tôi và bảo hộ các học viên. Là một đệ tử Đại Pháp, nhiệm vụ của tôi chính là làm ba việc. Chỉ khi tôi làm tốt ba việc tôi mới có thể báo đáp được sự bảo hộ từ bi của Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/6/在黑窝里讲真相、救众生、证实法-403431.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/24/185191.html

Đăng ngày 25-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share