Bài viết của một học viên từ Trung Quốc lục địa

[MINH HUỆ 12-5-2010] Tôi là một thầy giáo tại Trung Quốc, sống tại khu ga Kiến Thiết Lý, Gia Trụ, thành phố Sâm Châu, tỉnh Hồ Nam.

Sáng ngày 20 tháng 5 năm 1995, tôi và người hàng xóm đi tập thể dục buổi sáng tại công viên Bắc Hồ tại thành phố Sâm Châu. Có một chiếc cầu đá trắng trong hồ nơi phía cửa đông của công viên, và có một khu rừng nhỏ tại trung tâm của hồ. Hoa trúc đào nở dọc bờ hồ tỏa mùi thơm ngọt ngào. Nhiều người đến nơi đây tập đủ loại công buổi sáng. Môn tập khiến người ta chú ý nhất là một nhóm người lớn tuổi đứng tạo một vòng tròn. Họ đứng yên lặng và đang ôm bánh xe Pháp. Nét mặt của họ thật bình an. Nắng sớm chiếu trến khuôn mặt họ – trông thật là đẹp! Người láng giềng của tôi nhận xét, “Hãy nhìn kìa. Các vị lão niên đó trông tràn đầy năng lượng. Nhìn chúng ta xem. Chúng ta chỉ mới có hai mươi ba mươi tuổi, mà chúng ta nhìn thật xanh xao yếu ớt.”

Chúng tôi chờ cho họ tập xong, sau đó hỏi, “Các bác tập gì đó ạ?” Một bác gái nồng nhiệt giới thiệu với chúng tôi, “Đây là Pháp Luân Công, là một môn tập luyện tuyệt vời. Các anh có thể học nó miễn phí.” Tôi hỏi, “Cháu tập thế nào đây? Bác có sách không ạ?” Một vị lão niên tóc muối tiêu bảo “Có. Chúng tôi có sách “Chuyển Pháp Luân“. Nhưng chỉ có hai bản sao quyển sách này tại thành phố Sâm Châu thôi. Chúng tôi có một bản ở đây. Các anh thật có duyên.

Tôi mở quyển sách Chuyển Pháp Luân và nhìn thấy phần Luận Ngữ nơi trang đầu. Khi tôi nhìn thấy ba chữ “Chân-Thiện-Nhẫn“, tôi rất cảm động như các cánh cửa trong tâm tôi được mở ra từng lớp một. Tôi không thể diễn tả cảm giác của mình bằng lời. Tôi tự nghĩ, “Đây có phải là tiêu chuẩn đạo đức cao nhất trong đời sống không?

Từ ngày đó về sau, tôi trở thành một thành viên của điểm tập công. Tôi đến nơi tập công mỗi sáng và xem các bài giảng Pháp của Sư phụ tại nhà một đồng tu vào buổi tối. Người đồng tu này cung cấp điểm tập công và dạy tập công miễn phí cho mọi người.

Khi tôi tập lần đầu bài Pháp Luân Trang Pháp, tôi không giữ nổi hai cánh tay trước trán và trên đầu trong thời gian quá lâu. Hai cánh tay tôi cảm thấy quá nặng, và tôi phải đặt chúng xuống trong vòng hai phút. Các đồng tu khuyến khích tôi, “Đừng lo. Dần dần sẽ làm được.

Khi tôi xem các bài Pháp giảng của Sư phụ, tôi bị ngủ gục. Các học viên khác nói với tôi, “Có lẽ trong não anh có vấn đề. Sư phụ đang thanh lọc cơ thể của anh.

Thời bấy giờ, đạo đức xã hội và nếp sống rất xấu. Ví dụ, nhiều người ham thích cờ bạc. Mười người thì có đến chín người cờ bạc. Cả những người trí thức như tôi cũng chơi mạc chược.

Khi tôi mới bắt đầu tập Pháp Luân Công, tôi vẫn còn chơi mạc chược. Các học viên nhắc nhở tôi, “Anh không thể cờ bạc. Chúng ta phải tiêu trừ chấp trước này.” Tôi tự bào chữa “Đó chỉ là giải trí. Sư phụ không có nói chúng ta không thể chơi mạc chược.

Vì tu luyện Đại Pháp yêu cầu người ta làm người tốt và tiêu trừ chấp trước vào danh, lợi và lợi lộc cá nhân, tôi tự nghĩ, “Khi tôi chơi mạc chược, tôi không cố thắng tiền của người khác. Khi các người khác nổi giận với tôi, tôi không thể nổi giận lại. Khi người khác chửi mắng tôi, tâm tôi không thể bị dao động bởi họ.” Tôi xem những điều này đã là thăng tiến tâm tính. Kỳ thật, tôi còn kém rất xa.

Sư phụ đã cho tôi nhiều điểm hóa về vấn đề này. Khi tôi vừa bắt đầu chơi mạc chược, tôi liền cảm thấy khó chịu khắp nơi như thể tôi đang ăn cắp thứ gì. Nếu tôi tiếp tục, Pháp Luân nơi đan điền của tôi sẽ quay nhanh và làm cho tôi khó chịu.

Tôi dần dần hiểu ra rằng cờ bạc làm một thói quen xấu và tôi không nên tiếp tục. Tuy nhiên, tôi không thể hoàn toàn rời bỏ nó. Khi người khác kêu tôi chơi, tôi vẫn theo. Khi gia đình tôi bị thua tiền và kêu tôi chơi thay, tôi cũng chơi. Tuy nhiên, mỗi khi tôi chơi, tôi luôn bị thua. Tôi mất hết số tiền mà trước đó tôi đã thắng được.

Sau khi học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp, tôi thật sự dần hiểu được rằng cái trường của cờ bạc là rất dơ bẩn. Mọi người trong trường đó đều muốn thắng và không làm việc. Họ đấu tranh và cố hết sức để được tiền của người khác. Tâm và cảm xúc của họ lên xuống vì tiền và họ thậm chí còn làm hại người khác. Điều đó chính là nghịch với nguyên lý của vũ trụ Chân Thiện Nhẫn. Tôi quyết định tiêu trừ hoàn toàn thói xấu này.

Khi tôi thật sự thoát ra khỏi được nó, tôi cảm thấy bàn mạc chược cách rất xa tôi và không còn hấp dẫn được tôi nữa. Khi tôi không ngừng chính lại bản thân và tiêu trừ những điều xấu, tôi thấy rằng tôi đạt được nhiều hơn. Cùng với điều này, những sự thay đổi thể chất cũng đến với tôi. Nhiều bệnh tật mà đã làm phiền tôi trong nhiều năm như là bệnh viêm gan B, đau lưng, đau bụng và mất ngủ đều được chữa lành. Tôi trải nghiệm thế nào là hạnh phúc thật sự – đó là bắt đầu con đường trở về bản nguyên của mình bằng cách đi theo Sư phụ.

Vì chúng tôi có môi trường học nhóm chung, chúng tôi học và tu luyện cùng nhau và thăng tiến nhanh chóng. Tuy nhiên, khi sự đàn áp bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, môi trường của chúng tôi bị phá hủy tàn bạo bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Mười một năm đã trôi qua và nhiều thay đổi đã xảy đến. Tôi cũng đã chịu đựng nhiều khó nạn không thể tưởng tượng. Tuy nhiên, tâm tu luyện kiên định của tôi trong Đại Pháp không bao giờ bị lung lay.

Vào tháng 5 năm 2008, chúng tôi thấy được hoa Ưu Đàm tại nơi tập công trước kia tại công viên Bắc Hồ, loài hoa chỉ nở một lần mỗi 3000 năm. Hoa Ưu Đàm nở trên các lá cây, các cánh hoa, và nhụy của các cây hoa trúc đào có mùi hương ngọt ngào và trên chiếc cầu đá trắng. Chúng được xếp thành chùm và các hàng như thể có ai đó đã rải một trận mưa xuân. Các bông hoa tí xíu đẹp đẽ trông thật tao nhã. Một số màu trắng, một số màu xanh nhạt và vàng. Nhiều tháng sau, tôi tìm thấy các hoa màu tím và xám. Chúng nở lâu đến nửa năm. Chúng là chứng nhân cho sự huy hoàng của đấng Pháp Luân Thánh Vương hạ thế xuống thế giới con người và cứu độ chúng sinh. Chúng cũng nhắc nhở con người đừng để mất cơ hội này!

(Bài viết được chọn lọc để mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế Giới 13 tháng 5 năm 2010)

Ngày 6 tháng 5 năm 2010
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/5/12/223037.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/5/27/117427.html
Đăng ngày 11-07-2010: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share