Theo một phóng viên báo Minh Huệ ở Trùng Khánh, Trung Quốc

Tên: Thẩm Học Á (沈学娅)
Giới tính: Nữ
Tuổi: 55
Địa chỉ: khu dân cư, cục thuế quốc gia ở huyện Phụng Tiết (奉节县国税局宿舍)
Nghề nghiệp: là kế toán cục thuế quốc gia ở huyện Phụng Tiết
Ngày mất: ngày 1 tháng 3 năm 2009
Ngày bị bắt gần nhất: tháng 7 năm 2007
Nơi bị bắt gần đây nhất: trại lao động cưỡng bức nữ Trùng Khánh (重庆市女子劳教所)
Thành phố: Trùng Khánh
Hình thức bức hại: không được ngủ, lao động cưỡng bức, tẩy não, kết án bất hợp pháp, bị ép tiêm/uống thuốc, bị đánh, bị treo lên, bỏ tù, không được dùng nhà vệ sinh.

[MINH HUỆ 15-06-2010] Học viên Pháp Luân Đại Pháp, bà Thẩm Học Á đã bị ép phải uống nhiều loại thuốc không rõ tên tại Trại lao động cưỡng bức nữ Trùng Khánh. Kết quả là, bà đã bị rối loạn tâm thần. Ngày 1 tháng 3 năm 2009, ở trạng thái nửa mê nửa tỉnh, bà đã ngã xuống đất và qua đời.

Trước khi bà Thẩm tập Pháp Luân Công, bà đã bị thấp khớp nặng, và sống chán nản. Bà cũng có một thói quen xấu, và muốn nổi trội dựa vào tiền của người khác. Đầu năm 1999, bà bắt đầu tập Pháp Luân Công. Sáu tháng sau khi tập luyện, sức khỏe của bà đã được hồi phục và bà đã trở thành một người có tâm tính tốt. Sống theo các tiêu chuẩn của Pháp Luân Đại Pháp, “Chân – Thiện – Nhẫn”, bà đã cố gắng để trở thành một người tốt và kiên định trong việc tập Pháp Luân Công.

Tháng 7 năm 2007, bà Thẩm đang giảng rõ sự thật về nhiều học viên Pháp Luân Công vô tội, những người đang bị bức hại. Bà đã bị bắt bởi công an ở Phòng công an huyện Phụng Tiết. Bà đã bị đưa đến Trại lao động cưỡng bức nữ Trùng Khánh và bị kết án ba năm lao động cưỡng bức.

Trại lao động cưỡng bức nữ Trùng Khánh là một trại lao động tàn bạo. Bất kỳ học viên Pháp Luân Công nào đến trại lao động, không kể cao tuổi như thế nào, dù khỏe mạnh hay yếu ớt, đều bị ép tham gia vào một “khu đào tạo nhóm”.  Khu này có tác dụng như một cái vỏ bọc để tổ điểm cho trại lao động, nhưng thực tế đó là nơi các lính canh mất nhân tính tra tấn người tốt. Họ dùng đủ mọi phương cách để gây căng thẳng. Mục đích là để phá vỡ niềm tin của học viên và gây đau đớn về tinh thần. Các lính canh đã dùng nhiều phương cách tra tấn để ngược đãi học viên Pháp Luân Công: “Đứng trong một tư thế”, ngồi xổm kiểu quân đội, thuốc không rõ tên, hình phạt về thể chất, kéo dài thời gian đứng dưới ánh mặt trời, bị còng tay ở đằng sau, bị bức thực bằng nước muối có nồng độ cao, bị dán miệng bằng băng keo, không được ăn, không được dùng nhà vệ sinh và không được ngủ. Những phương pháp đó không để lại các vết sẹo trên thân thể, nhưng sẽ gia tăng đau đớn cho học viên, đến khi họ không còn chịu đựng được nữa.

Sau khi bà Thẩm bị đưa đến trại lao động, lính canh đã dùng nhiều cách tra tấn khác nhau, nhưng bà đã không “bị chuyển hóa”. Bà đã không từ bỏ niềm tin của mình. Cuối cùng lính canh đã ép bà uống nhiều loại thuốc không rõ tên. Mỗi ngày, họ ép bà uống một viên thuốc màu trắng. Kết quả là, tâm thần của bà không ổn định và ở trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh.

Sau một năm rưỡi bị tra tấn bằng nhiều loại thuốc không rõ tên, thần kinh của bà Thẩm đã bị thương tổn. Do lính canh thấy rằng bà đã không thể lao động được nữa, nên bà được trả tự do để chữa trị vào tháng 2 năm 2009. Ở nhà thì chỉ có những người cao tuổi, những người không thể chăm sóc cho bà Thẩm. Vào buổi sáng ngày 1 tháng 3 năm 2009, bà qua đời do bị ngã từ tòa nhà xuống.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/6/15/225430.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/6/19/117936.html
Đăng ngày 27-06-2009: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share