Bài chia sẻ tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm Pháp Luân Đại Pháp Canada năm 2010 tại thành phố Toronto

[MINH HUỆ 29-05-2010] Kính chào Sư Phụ, Chào các bạn đồng tu, Tôi là một đệ tử Đại Pháp ở Toronto. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm tu luyện khi tham gia quảng cáo cho các buổi biểu diễn Thần Vận ở Toronto.

1. Duy trì chính niệm

Năm ngoái ở Toronto, chương trình biễu diễn dịp Trung thu đã gặp một số trở ngại. Toronto là thành phố đầu tiên tổ chức các chương trình biểu diễn này, và mặc dù chúng tôi đã bỏ ra rất nhiều cố gắng, việc bán vé vẫn không tốt lắm. Là một người điều phối viên chính, tôi đã không thể tìm ra lý do cho điều này trong tu luyện của mình mà lại lấy lý do làm một dự án khác khá khó khăn và gần đến thời hạn kết thúc. Vì chấp trước truy cầu sự thoải mái, tôi đã không sẵn sàng tổ chức buối biễu diễn. Khi tôi nghĩ về điều đó hôm nay, tôi cảm thấy rất xấu hổ. Sau đó, nhờ học Pháp, tôi nhận ra rằng tầm quan trọng của việc tổ chức Thần Vận là vượt ra ngoài sự so sánh. Càng nhiều buổi biểu diễn thì càng tốt hơn. Tuy nhiên, một số học viên vẫn còn có các quan niệm khác nhau. Cuối cùng, tất cả chúng tôi đều có được sự hiểu biết chung để tổ chức các buổi biểu diễn Thần Vận dịp Trung Thu. Tuy nhiên, vào thời điểm đó, chúng tôi chỉ còn lại có hai tháng.

Lần này khi chúng tôi tổ chức các buổi biễu diễn Thần Vận Mùa Xuân, tôi kiểm tra lại việc bán vé của chúng tôi trong các chương trình mùa Thu năm ngoái và thấy rằng vé bán được rất cao. Trong tâm tôi cảm thấy rất ấn tượng. Chúng tôi đã làm điều đó thế nào. Thật ra, trong tháng tám, nhiều người đang trong kì nghỉ và mọi người hiếm khí mua vé để xem biểu diễn. Thậm chí phòng vé ở khu vực đã bị đóng cửa hơn một tháng trong suốt kì nghỉ, vì vậy mọi người không thể mua vé tại văn phòng. Dưới điều kiện như vậy, với chính niệm và chính hành, các học viên Toronto đã thể hiện tinh thần can đảm, không thể lay chuyển của các đệ tử Đại Pháp, trợ Sư chính Pháp. Nhiều học viên đã mua hàng chục vé và sau đó bán chúng. Một số học viên lập mục tiêu bán được 100 vé. Các học viên khác đã giới thiệu về Thần Vận ở bất cứ nơi nào họ đến và thậm chí là bán vé cả trên xe buýt.

Tôi có trách nhiệm phối hợp bán vé trong các buổi biễu diễn dịp Trung Thu. Thời gian của chúng tôi rất eo hẹp, cũng khó mà kiếm được mỗi quầy bán vé. Tôi thấy rằng mỗi quầy vé nên tận dụng thời gian tối đa. Không chỉ để quảng bá Thần Vận mà còn để cho mọi người có thể mua vé tại chỗ. Vì vậy, tôi đã thông qua một số cách tiếp cận khác nhau từ những cách đã được dùng trong quá khứ. Tôi cũng dùng một số những “học viên thích tranh luận” trong nhóm để bán vé. Việc làm của tôi đã bị một số học viên chỉ trích. Họ nghĩ rằng cách tôi làm không phù hợp với Pháp và một số thì nghĩ rằng tôi đã bố trí người bán vé dựa trên tình bạn. Các học viên tại quầy bán vé cũng cảm thấy rất nhiều áp lực. Thỉnh thoảng vào lúc nửa đêm hay khi tôi đang ở sở làm, tôi nhận được các cuộc điện thoại chỉ trích tôi. Lúc đó, khi còn một số lượng lớn vé để bán với một thời hạn rất eo hẹp, tôi rất bận rộn và chịu nhiều áp lực. Với những lời chỉ trích liên tục, tôi cảm thấy mình đã quá sức chịu đựng. Bất kể là tôi giải thích thế nào, tôi cũng không thể thuyết phục được ai cả và trong vài ngày tôi cảm thấy rất buồn. Trong thời gian đó, học thuộc Pháp liên tục đã giúp tôi rất nhiều. Việc học thuộc Pháp giúp tôi bình tĩnh và suy nghĩ liệu những hành động của tôi có đúng hay không. Tôi nghĩ quá trình bán vé Thần Vận là một cuộc chiến giữa những thế lực chính và tà. Trên chiến trường, chúng ta nên giải quyết những vấn đề khác nhau dựa trên những tình huống khác nhau. Tôi không nghĩ là tôi đã làm sai, tuy nhiên tôi cũng đã không cân nhắc đủ đến các học viên khác. Tôi thường gọi điện thoại để hỏi về việc bán vé, vì vậy đã gây cho các học viên những áp lực không cần thiết. Tôi cần phải đề cao về điều này. Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ cẩn thận, tôi vẫn tiếp tục làm theo cách của mình. Tuy nhiên, tôi không còn gọi điện thoại đến các quầy vé để hỏi về việc bán vé nữa. Trong tâm, tôi cố gắng hết sức đối xử tốt với các học viên đã phàn nàn tôi. Sau một thời gian, không còn ai phàn nàn nữa. Thay vào đó, một vài học viên nói rằng cuối cùng họ cũng hiểu tại sao tôi lại dùng chiến lược đó. Đồng thời, các học viên ở các quầy vé khác nhau cũng ủng hộ tôi, giúp đỡ tôi rất nhiều. Việc bán vé ở tất cả các địa điểm trở nên ngày càng tốt hơn và cuối cùng chúng tôi đã thực sự bán được hơn 100 vé mỗi ngày.

Qua khảo nghiệm tâm tính này, tôi hiểu ra rằng mọi người đều muốn làm được tốt hơn trong việc bán vé biễu diễn Thần Vận. Khi những người khác nhau có các quan điểm khác nhau, cách nhìn nhận của họ về mọi việc cũng khá đa dạng. Kết quả là có các quan điểm khác nhau là hoàn toàn bình thường.

2. Khó mà giành được một tấm vé

Sau các buổi biểu diễn Thần Vận dịp Trung Thu, Phật học hội Toronto quyết định tổ chức chương trình Thần Vận Năm mới ở Mississauga và phối hợp bán vé ở đó. Tôi không sống ở Mississauga, không quen thuộc với thành phố này, và chỉ còn lại có hơn hai tháng một chút. Để bán hết tất cả số vé trong thời gian ngắn như vậy là một thử thách lớn đối với tôi. Tôi nên làm gì đây? Bằng việc tập trung cứu độ chúng sinh, rất nhiều khó khăn tiềm ẩn đã không xảy ra.

Dựa trên kinh nghiệm tôi có được trong việc quảng cáo các buổi biểu diễn Thần Vận trước, để giúp các chương trình Thần Vận được tất cả mọi người biết đến trong một thời gian ngắn, chúng tôi phải đăng quảng cáo, lập các quầy bán vé, dán áp phích, đến các khu người giàu lân cận để phân phát tờ rơi và đến các tòa nhà văn phòng để phổ biến nhanh nhất có thể. Tuy nhiên, địa điểm cho việc bán vé chưa thể thành lập ngay lập tức. Chúng tôi đã đến các khu mua sắm để gặp những người quản lý, ký hợp đồng và mua bảo hiểm. Các quầy bán vé miễn phí thật khó tìm. Một học viên đã nghỉ hưu ở địa phương vốn không nói tốt tiếng Anh lắm nhưng lại giảng rõ sự thật rất tốt, đã thương lượng với một vài tòa nhà thương mại cho chúng tôi một số điểm miễn phí. Với sự giúp đỡ của các học viên khác để tìm chỗ, chúng tôi có được bốn quầy bán vé trong tuần đầu tiên. Trong tuần thứ hai chúng tôi có được gần 10 điểm bán vé, tuy nhiên một số điểm thì không bán được nhiều vé lắm. Trong số đó, có một điểm được tìm ra bởi một học viên lâu năm. Một số học viên nói với tôi rằng thật khó để bán được vé ở địa điểm đó vì người dân sống ở khu vực đó rất nghèo vì vậy đó là một sự lãng phí thời gian và nhân lực và tôi nên loại bỏ điểm đó. Tôi cũng trở nên thiếu kiên nhẫn và hỏi người học viên lâu năm đó liệu chúng tôi có nên bỏ quầy bán vé đó đi không. Cô ấy nói rằng không nên lo lắng và không nên nghĩ liệu nó có bán được vé hay không mà chỉ nên ở đó để quảng bá Thần Vận và để cho mọi người biết về vẻ đẹp của Thần Vận. Tôi đã bình tĩnh trở lại và vẫn nhờ các học viên đến đó để bán vé.

Ngày thứ bảy sau đó, như thường lệ, các học viên làm việc ở địa điểm đó để bán vé. Vào buổi tối tôi đến đó để gắn thêm TV và các thiết bị khác. Trước khi đến đó tôi nghỉ ngơi, tập công và học Pháp. Khi tôi đến, tôi bảo người học viên khác có thể rời đi và tôi đứng đó một lúc. Một cặp vợ chồng người Việt Nam đi ngang qua và trông có vẻ thích thú. Tôi đã giới thiệu Thần Vận cho họ, hướng dẫn họ xem TV giới thiệu chương trình, lật qua sách Thần Vận và chỉ cho họ sơ đồ chỗ ngồi. Nhìn những tấm vé trên tay tôi, người đàn ông đồng ý mua vé. Khi tôi chuẩn bị lấy ra hai tấm vé cho ông ấy, ông ấy vẫy tay để ngăn tôi lại, lật lại sách ảnh và xem TV. Lúc đó, không khí như đông đặc lại và thời gian dường như dừng lại. Trong tâm, tôi nói với ông ấy rằng: Pháp Luân Đại Pháp hảo, Pháp Luân Đại Pháp hảo. Lúc đó, tôi biết rằng ở không gian khác, một cuộc chiến giữa chính và tà đang diễn ra. Một niệm trong cuộc sống này sẽ quyết định tương lai ông ấy. Lúc đó, TV đang đến phần các nhận xét từ những tầng lớp khác nhau về Thần Vận. Nên tôi nói với ông ấy “Hãy nhìn xem, rất nhiều người nổi tiếng đã đưa ra những đánh giá cao như vậy về chương trình biễu diễn này!”. Dường như một thế kỷ trôi qua, tôi thấy ông ấy gật đầu và trả tiền mua hai tấm vé. Đây là lần đầu tiên mà vé được bán ở điểm đó.

Sau đó địa điểm này được tiếp quản bởi nhóm giảng rõ sự thật cho người Trung Quốc ở Toronto. Các học viên ở Toronto đến đó mỗi tuần và một số thì đến vào tất cả các ngày trong tuần. Tại điểm này, chúng tôi phát chính niệm và nói với mọi người về vẻ đẹp của Thần Vận. Nhiều người Trung Quốc và mọi người ở các sắc tộc khác đã mua vé ở đó. Địa điểm đó trở thành điểm bán được vé nhiều nhất ở Mississauga. Tinh thần của các học viên đã làm cảm động một thương nhân người Trung Quốc và ông ấy thường tặng họ một túi thịt heo lớn.

Bởi vì chúng tôi đã làm việc rất chăm chỉ lúc khởi đầu, số lượng vé bán tăng lên nhanh chóng. Vì vậy tôi trở nên tự mãn và nghĩ rằng chỉ cần làm theo thường lệ là đủ tốt rồi. Tuy nhiên, việc bán vé sút giảm khi gần đến Giáng Sinh. Trong thời gian mua sắm cao điểm, một số điểm bán vé chỉ bán được có hai vé mỗi ngày! Tôi đột nhiên trở nên lo lắng. Tôi biết đây không phải là chuyện nhỏ, tuy nhiên tôi đã không nhìn vào trong mà thay vào đó tôi lại chỉ trích một học viên khác đang phối hợp bán vé. Tôi bảo ông ấy rằng ông ấy đã không giúp Mississauga tìm các quầy bán vé mà chỉ biết làm thế nào để giúp thành phố Hamilton bán vé. Tôi đã có rất nhiều phàn nàn người thường nhưng ông ấy không nói gì. Sau khi tôi bình tĩnh trở lại, tôi biết rằng tôi đã sai và thành thật xin lỗi ông ấy. Tôi mời ông ấy ngay lập tức đi tìm địa điểm bán vé với tôi. Ông ấy cũng bỏ qua mọi thứ và lái xe cùng tôi để tìm các điểm bán vé. Chúng tôi tìm ra một quầy bán vé một cách thành công. Tại cửa hàng khác vì ông chủ không có mặt vào ngày hôm đó, một học viên đã đến đó lần nữa và thuê được điểm đó và ngày hôm sau. Trên đường tôi tìm các điểm bán vé, một điều phối viên ở Mississauga nói với tôi rằng có ba người đã đặt hơn 30 vé theo nhóm. Tôi ngộ ra rằng là một điều phối viên bán vé, tôi nên đến bất cứ nơi nào có khó khăn. Chư thần đều đang dõi theo chúng ta.

Thời gian trôi qua và sớm đến tháng Giêng. Người học viên lâu năm đó tìm được một vài điểm bán vé mà mở cửa được tất cả các ngày trong tuần và cuối tuần. Một ngày tôi không thể tìm được ai khác để bán vé vì vậy tôi đã xin nghỉ làm để bán vé tại một địa điểm. Sau đó, hai học viên đã tham gia. Mặc dù một người trong họ không nói được tiếng Anh và người khác thì tương đối nhút nhát và không nói nhiều nhưng chúng tôi hợp tác với nhau rất tốt và bán được rất nhiều vé. Tôi chú ý rằng khi bán vé cho một cặp vợ chồng, khi người chồng muốn tham dự buổi biễu diễn nhưng người vợ không muốn, người chồng sẽ thuyết phục vợ và sau đó sẽ mua vé. Với nhiều người, chỉ một vài lời cũng đã khiến họ mua vé. Cuối cùng, tôi có thể bán được rất nhiều chỗ ngồi mà thậm chí không phải là chung nhóm với nhau. Lúc đó tôi cảm thấy việc bán vé giống như là đi nhặt những quả đào vậy, rất trôi chảy. Sau đó tôi nhận ra rằng đây là vì các đệ tử Đại Pháp đang quảng bá ở khắp mọi nơi. Sau hai ngày, người điều phối viên ở Mississauga nói với tôi rằng vẫn còn có hơn 200 vé giá cao chưa được bán và chúng tôi phải tìm nhiều điểm bán vé hơn. Tôi gọi điện cho các học viên ở một vài điểm bán vé và nói với họ tình hình. Một học viên nói không nên lo lắng, chúng tôi sẽ bán hết những tấm vé này.

Buổi chiều hôm sau, một điều phối viên khác gọi điện cho tôi và nói tôi đóng cửa ngay tất cả các điểm bán vé vì chúng tôi không cần bán vé nữa.Tôi nghĩ là ông ấy nói đùa! Ông ấy nói với tôi rằng chúng tôi đã hoàn toàn bán hết tất cả các vé. Tôi không tin ông ấy và gọi điện cho người điều phối viên ở Mississauga để hỏi lại điều này. Ông ấy nói với tôi rằng thật sự chúng tôi không còn vé nữa và nhờ tôi thông báo với tất cả các học viên khác. Tôi gọi điện thoại để thông báo cho các học viên khác. Học viên đó hỏi “Hôm qua anh nói với tôi là vẫn còn 200 vé giá cao chưa bán được mà, phải không?” Tôi nói với ông ấy rằng tất cả vé đã được bán hết, không còn vé nữa. Một số học viên đã nói sau khi nghe thông báo của tôi “Thật may là tôi đã ra ngoài bán vé ngày hôm qua, nếu không sẽ không có cơ hội tu luyện. Tiến trình chính Pháp thật nhanh chóng!

Mười ngày trước buổi biễu diễn, chúng tôi đã bán được tất cả các vé. Trong quá trình quảng bá Thần Vận vào mùa xuân ở Toronto, chúng tôi đã gặp rất nhiều người không thể mua được vé ở Mississauga. Ngay khi họ nghe về các buổi biễu diễn ở Toronto, họ đã lập tức mua vé

3. Càng ít trở nên quan trọng, tôi càng hạnh phúc

Sau các chương trình biễu diễn ở Missisauga và Hamilton, các học viên Toronto trở về Toronto để quảng bá chương trình Thần Vận Mùa Xuân. Nhờ những nỗ lực bán vé của chúng tôi ở hai thành phố này, một nhóm các điều phối viên xuất sắc, người tiếp thị, người tổ chức quảng cáo và người bán vé đã trưởng thành. Trong tâm tôi cảm thấy rất mừng cho họ. Tôi cũng thấy các kỹ thuật bán vé khác nhau đã thành thục như thế nào. Tôi không cần lo lắng quá nhiều về việc tìm kiếm các địa điểm bán vé nữa. Thay vào đó tôi đặt bản thân mình hòa đồng với các học viên khác. Bất cứ nơi nào cần tôi, tôi sẽ đến đó.

Trong thời gian thúc đẩy bán vé cho chương trình Thần Vận mùa xuân, thời báo Đại Kỷ Nguyên đã tài trợ một vài triển lãm thương mại. Họ đã giới thiệu thời báo Đại Kỷ Nguyên trong cuộc triển lãm và cũng lập một bàn cho Thần Vận. Chúng tôi thấy rằng tại các cuộc triển lãm, rất nhiều người đã mua vé hạng giá cao. Các cuộc triển lãm là địa điểm bán vé và quảng bá Thần Vận rất tốt. Tuy nhiên, Đại Kỷ Nguyên chỉ tham gia năm triển lãm thương mại. Tôi tìm kiếm trên mạng và tìm thấy rất nhiều các cuộc triển lãm khác, vì vậy tôi đã hỏi một học viên ở thời báo Đại Kỷ Nguyên liệu anh ấy có thể giúp tôi liên hệ với những triển lãm này. Học viên làm việc cho Đại Kỷ Nguyên này cũng muốn mở ra một con đường mới để quảng cáo Đại Kỷ Nguyên và Thần Vận và cũng đồng ý phối hợp với tôi. Khi tôi tìm ra các triển lãm khác, anh ấy liên lạc với họ và giúp thiết kế các quảng cáo. Một vài học viên khác dần dần tham gia và chúng tôi tự nhiên thành một nhóm, tìm các cơ hội ở các cuộc triển lãm. Bất cứ nơi nào chúng tôi gặp khó khăn, tôi bàn bạc điều đó với các học viên khác trong nhóm học Pháp Thần Vận tối thứ bảy. Tất cả chúng tôi đã giúp đỡ bằng cách chia sẻ ý kiến và chúng tôi vượt qua được khó khăn rất nhanh. Chúng tôi tìm các cuộc triển lãm mỗi cuối tuần trong bốn tuần cuối cùng trước buỗi biểu diễn nhờ vào nhóm làm việc hiệu quả của chúng tôi. Chúng tôi tham dự từ hai đến năm triển lãm thương mại mỗi cuối tuần. Điều đó có ích cho việc bán vé rất nhiều. Thỉnh thoảng tại cuộc triển lãm, mọi người nói với chúng tôi rằng họ nhìn thấy mẩu quảng cáo của chúng tôi trên báo nhưng không có chú ý. Họ bảo chúng tôi đưa cho họ một bản đặc biệt khác, hứa sẽ đọc nó cẩn thận và sẽ mua vé. Một số nói với chúng tôi rằng họ đã mua vé tại hội chợ triến lãm trước mà chúng tôi đã tham dự. Một học viên đã giới thiệu Thần Vận cho một người và được biết ông ta đã đặt chín vé vào ngày hôm sau.

Trong hai năm qua, việc đăng các mẩu quảng cáo ở các tờ báo Toronto không có hiệu quả tốt, vì vậy thời gian này, ngân sách của chúng tôi cho quảng cáo và quảng bá các chương trình biểu diễn Thần Vận không nhiều. Tuy nhiên, tôi tin rằng khi chính Pháp đến giai đoạn này, hiệu quả của các mẩu quảng cáo sẽ tốt hơn trước. Các học viên trong nhóm điều phối cũng nhìn thấy tình huống này và họ nhanh chóng thay đổi chiến lược quảng cáo của họ và áp dụng nhiều chiến lược quảng cáo rất tốt đã làm tăng hiệu quả của các mẩu quảng cáo lên rất nhiều. Tôi thường nói chuyện với một học viên khác chịu trách nhiệm làm các mẩu quảng cáo. Khi một mẩu quảng cáo có hiệu quả rất tốt, chúng tôi phân tích những nguyên nhân làm cho nó tốt. Khi một mẩu quảng cáo không có hiệu quả tốt lắm, chúng tôi cũng cố gắng tìm các lý do. Chúng tôi tự chỉ định các nhiệm vụ khác nhau để mỗi người đọc một tờ báo mỗi ngày. Chúng tôi cũng xem cách các chương trình khác làm các mẩu quảng cáo của họ thế nào và phân tích làm sao họ có thể chi trả ít tiền nhất và đạt được hiệu quả tốt nhất.

Khi tôi tham gia các dự án Thần Vận ở Mississauga trong quá khứ, một số học viên rất tán thành với tôi. Tuy nhiên, tôi cảm thấy lo lắng. Thời gian này tôi cơ bản chỉ hòa đồng với các học viên khác và không tham gia nhiều trong việc điều phối. Không được khen ngợi làm tôi cảm thấy rất vui. Tu luyện không phải nhằm mục đích điều phối hay làm một viên chức. Tu luyện một cách vững chắc là cơ duyên lớn nhất. Khi các phương cách quảng bá Thần Vận trở nên hiệu quả, chúng ta không cần đặt trọng tâm và phụ thuộc vào một người. Đó là cách để một hoạt động kinh doanh bình thường và chuyên nghiệp được điều hành.

Toronto sẽ sớm bắt đầu quảng bá các chương trình biểu diễn Thần Vận Năm mới. Hãy cùng giữ chính niệm và chính hành để trợ Sư chính Pháp và cho càng nhiều người có tiền duyên đến tham dự các buổi biểu diễn Thần Vận. Trong khi làm việc quảng bá, tôi cũng phải tu bỏ nhiều chấp trước và làm tịnh hóa tâm mình.

Tạ ơn Sư Phụ và cảm ơn tất cả các bạn đồng tu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/5/29/224503.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/6/7/117696.html
Đăng ngày 22-06-2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share