Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-03-2020] Khi đại dịch virus Đảng Cộng sản Trung Quốc (CCP virus) bùng phát, các đồng tu đã chia sẻ kinh nghiệm về việc gọi điện cho người thân để nói cho họ biết chân tướng Pháp Luân Công. Tôi đã được truyền cảm hứng và muốn gọi điện cho anh chị em của tôi, những người sống ở rất xa và tôi chỉ đến thăm họ vài năm một lần.

Mặc dù mọi người trong gia đình cha mẹ tôi đã tam thoái, họ không hiểu tại sao tôi muốn nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Cách đây vài năm, tôi đã thuyết phục con dâu của em trai thứ hai thoái đảng. Người em hai của tôi đứng cạnh con dâu và nói: “Thảm họa thiên tai ở đâu? Tôi đã không thấy bất cứ điều gì như vậy trong nhiều năm nay.” Tôi vẫn nhớ điều này, tôi muốn gọi điện và nói chuyện với họ một lần nữa.

Tôi gọi em dâu trước. Tôi nói ngắn gọn với cô ấy về tình hình hiện tại do đại dịch gây ra. Vài ngày sau, tôi muốn gọi cho em trai, nhưng tình trạng tu luyện của tôi không được tốt và tôi đã trì hoãn.

Cách đây vài ngày, tôi nói chuyện với con gái: “Mẹ muốn gọi điện cho chú hai.” Con gái tôi nói: “Mẹ đã không gọi cho chú ấy khi thành phố bị phong toả. Tình trạng hiện nay…” Khi tôi giảng chân tướng gần đây, tôi đã gặp một số người tin vào những lời dối trá của ĐCSTQ, nghĩ rằng virus đã được kiểm soát và không muốn lắng nghe tình hình thực tế. Tôi biết em hai của tôi không phải là người dễ tính, nên một lần nữa tôi lại từ bỏ ý nghĩ gọi điện cho em trai.

Trong nhiều đêm, tôi không thể tỉnh dậy phát chính niệm lúc nửa đêm. Khi chuông báo thức reo, tôi đã ngủ qua mất. Có điều gì đó không ổn, tôi nhận ra rằng hẳn là có điều gì đó mà tôi vẫn chưa làm tốt. Tôi nói với con gái: “Mẹ vẫn muốn gọi cho chú hai, mẹ đã không thể tỉnh dậy vào nửa đêm để phát chính niệm bởi vì mẹ đã không gọi điện giảng chân tướng cho chú hai. Mẹ đã không làm đúng.” Con gái nói: “Mẹ hãy gọi đi, con sẽ ấn số cho mẹ.”

Sau khi chú ấy nhấc máy, tôi chào và hỏi về tình hình ở nhà. Sau đó tôi nói, những điều tôi nói với chú trước đây là để giúp chú sống sót sau thảm họa này. Tôi hy vọng chú được an toàn. Chú thấy tình hình Vũ Hán bây giờ nghiêm trọng như thế nào rồi. Đừng cho rằng khu vực của mình yên ổn. Bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra trong tương lai … Tôi tiếp tục nói và chú ấy lắng nghe mà không nói lời nào.

Tôi hỏi chú ấy: “Chú có tin những gì tôi nói không? Chú hiểu không?“ Em trai tôi trả lời: “Em tin những gì chị nói, em hiểu điều đó.” Cả hai chúng tôi đều vui vẻ. Cuối cùng, chú ấy cảm ơn tôi.

Tối hôm đó, tôi nghe thấy tiếng chuông báo thức và thức dậy đúng giờ để phát chính niệm. Tôi nghĩ rằng gọi điện cho em hai là điều đúng đắn.

Sư phụ đã dạy chúng ta:

“Sự sự đối chiếu
Tố đáo thị tu”

(Thực tu, Hồng Ngâm)

diễn nghĩa

Mọi việc cứ thế mà đối chiếu
Làm đến thế tức là tu

Khi các đệ tử Đại Pháp ngộ một điều gì đó, chúng ta phải hành động theo nó. Đặc biệt là bây giờ, trong giai đoạn cuối cùng của tu luyện, không có thời gian để chúng ta tu luyện chậm chạp. Sau khi học bài Kinh văn mới Lý tính, tôi thực sự cảm thấy sự cấp bách do thời gian sắp hết. Cho dù các đệ tử Đại Pháp đang giảng chân tướng, tu luyện tâm tính hay vượt quan để loại bỏ chấp trước, chúng ta đều cần phải nhanh chóng lên và cứu người.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/3/26/402980.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/1/184288.html

Đăng ngày 17-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share