Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-12-2019]

Tôi là một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ khi còn nhỏ và hiện tại tôi 27 tuổi. Khi còn trẻ, tôi đã đạt được nhiều thể ngộ nhờ học Pháp. Sự hiểu biết cơ bản của tôi về Pháp đã giúp tôi nhận ra được sự truyền bá bởi hệ thống tuyên truyền của chế độ Cộng sản từ năm 1999. Tôi hiểu rõ rằng Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp và là điều quý giá nhất trên thế giới này. Tôi thật may mắn vì tôi đã đắc được Pháp này.

Tuy nhiên, nghiện trò chơi điện tử trực tuyến là một vấn đề mà tôi gặp phải từ khi còn nhỏ. Điều này đã trở thành trở ngại lớn nhất trong tu luyện của tôi. Tôi đã muốn bỏ nó vô số lần. Có lần tôi quỳ xuống trước pháp tượng của Sư phụ Lý (nhà sáng lập) và nói rằng con sẽ không phạm lỗi một lần nữa. Tuy nhiên, ngay sau đó tôi đã tái phạm hết lần này tới lần khác. Điều này đã khiến tôi đau khổ rất nhiều. Tôi thường nghĩ rằng nếu mình không nghiện trò chơi điện tử, sự tu luyện của tôi sẽ tốt hơn rất nhiều. Tôi không thể thoát khỏi điều đó. Nhưng gần đây mọi thứ đã thay đổi.

Thói nghiện Internet của tôi bắt nguồn từ tâm sắc dục

Sư phụ giảng:

“Những trò chơi điện tử quá hại người rồi, chúng không chỉ nhắm vào con của đệ tử Đại Pháp. Chúng rất hấp dẫn người ta, đối với người thường thì chúng gây tác hại hết sức tiêu cực, khiến chư vị không làm công tác được tốt, ngủ không ngon, nghỉ ngơi cũng không tốt, khiến chư vị mất đi tình người, khiến chư vị không quản gia đình, khiến học sinh các vị không quản việc học tập, hấp dẫn chư vị, làm chư vị đi vào trong đó, cũng tương đương với huỷ hoại nhân loại. Những người bán trò chơi điện tử vì để quảng bá chúng, vẫn không ngừng tán dương đổi mới đa dạng, chính là đưa ra, thúc đẩy rất mạnh như thế. Người ta tạo thành tội nghiệp rất lớn thì làm sao đây? Đó là làm bại hoại nhân loại.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014”)

Trong một thời gian dài, tôi bị ám ảnh bởi các trò chơi trực tuyến, các chương trình hoạt hình và các chương trình truyền hình. Tôi thấy rằng tất cả các chấp trước này đều bắt nguồn từ sắc dục. Đây là một chủng chấp trước ở tầng thấp. Nó dụ dỗ bạn xem, suy nghĩ về nó, để bạn thưởng thức và lãng phí tất cả thời gian của bạn.

Trước đó tôi nhận ra rằng ngay khi tôi bắt đầu các trò chơi trực tuyến, các nhân vật mặc hở hang sẽ xuất hiện. Tôi sẽ bị ảnh hưởng ngay cả khi không có sự cám dỗ nào trên bề mặt.

Vào tháng 11 năm 2019, tôi vô tình nhìn thấy một trò chơi rất phổ biến mà trong đó người ta bắt động vật để nuôi lớn. Tôi không muốn điều này sẽ tạo thành một sự xáo trộn lớn. Trước đó, tôi đã dừng chơi game, xem phim truyền hình và đã tham gia vào các hạng mục Đại Pháp trong gần một năm rưỡi. Đây cũng là khoảng thời gian dài nhất mà tôi tránh xa khỏi hình thức giải trí này và tập trung vào việc tu luyện kể từ khi tôi đắc Pháp. Và tôi không còn đi học nữa; tôi nghĩ rằng mình đã quá tuổi để làm những điều này.

Trước đó dường như tôi đã quên đi việc chơi game. Hóa ra sau khi xem đoạn quảng cáo của trò chơi này, tôi đã nghĩ về nó cả ngày lẫn đêm; tôi thậm chí đã nghĩ về việc mua một máy trò chơi video. Nếu việc này xảy ra một tháng trước đó, tôi không thể tin rằng mình lại bị can nhiễu theo cách này.

Tôi nhận ra rằng việc “tái nghiện” Internet này bắt nguồn từ sắc dục. Trên bề mặt, nó chỉ giống như hình ảnh của những con vật nhỏ. Tuy nhiên, đó cũng là một loại ham muốn, một khái niệm biến dị của người ngoài hành tinh bên trong nó. Hai năm trước, tôi đã hẹn hò với một cô gái và sau đó lại chia tay với cô ấy. Cô ấy thực sự thích trò chơi mà tôi đã nhìn thấy ngày hôm đó. Sau đó, tôi dường như có xu hướng nhớ đến cái cảm giác mà tôi có được khi chơi trò chơi đó cũng như niềm đam mê và ham muốn mạnh mẽ cùng rất nhiều thứ quan niệm hiện đại biến dị. Tôi nghĩ những suy nghĩ này là nỗi ám ảnh mạnh mẽ. Tuy nhiên, nó vượt khỏi tầm kiểm soát của tôi. Con quỷ bên trong tôi dường như luôn cố gắng để quyến rũ tôi và khiến tôi cảm thấy rằng mình có quyền tự do nghỉ ngơi.

Trong thâm tâm tôi biết rằng điều này không phù hợp với tiêu chuẩn của con người. Tôi nghĩ đến những ngày mình nghiện chơi game, không ăn không ngủ và giảm cân. Tôi có thể ngồi lì trong một quán cà phê Internet hơn một ngày, không ngủ thâu đêm và đến trường vào ngày hôm sau. Một lần, tôi thậm chí đã ngủ thiếp đi trên xe buýt của trường và không nhận ra được rằng tài xế đã đỗ xe vào bãi và nhốt tôi trong đó. Tôi cũng bị lừa hàng ngàn Nhân dân tệ khi chơi các trò chơi trực tuyến. Trong những khổ nạn này, thỉnh thoảng tôi cũng học Pháp. Tuy nhiên, cho dù tôi học như thế nào, tôi cũng không ngấm được nhiều như khi tôi còn nhỏ.

Thoát khỏi thói nghiện Internet

Tôi đã trải qua những tháng ngày đau khổ để tống khứ thói nghiện Internet. Quá trình đó thực sự đúng như điều Sư phụ giảng:

“Chơi máy tính, đánh game ấy, cũng khởi tác dụng đồng dạng, cùng một đạo lý. ‘Ngươi cai bỏ đi, ngươi cai bỏ đi để ta chết à? Không được, ta nhất định cứ khiến ngươi xem. Không xem? [Thì] không cho ngươi làm việc, không để ngươi học tập, chính là khiến tư tưởng của ngươi muốn chơi nó; [ngươi] không xem thì ta khiến ngươi chơi cả trong mơ” (“Giảng Pháp tại Pháp hội NewYork năm 2019”)

Trong những ngày đó, trong mơ tôi thấy mình đang chơi game và xem phim. Nó đã cố gắng để hủy hoại ý chí của tôi. Tôi trở nên cáu kỉnh, hay nghi ngờ và dễ bị xung động. Đôi khi tôi bị nghiện nó đến mức mà tôi còn cảm thấy rằng mình không còn bất kỳ chấp trước nào khác đối với cái thế giới này. Tại sao tôi lại gặp phải những khó khăn như vậy? Tôi đã cố gắng cầu cứu Sư phụ trợ giúp nhưng không tìm ra được giải pháp. Trong tâm tôi biết rằng đây là một khảo nghiệm mà tôi cần phải vượt qua, nhưng vì trước đây tôi đã thất bại rất nhiều lần rồi nên tôi đã rất sợ.

Khi nghiệp tư tưởng chạy loạn trong tâm tôi và chuẩn bị lôi kéo tôi sử dụng tiền vào các trò chơi điện tử, tôi cảm thấy rằng mình không thể giữ vững được nữa. Vào buổi tối, tôi nhớ rằng ngày hôm đó tôi chưa luyện các bài công Pháp của Pháp Luân Đại Pháp vì vậy tôi đã bắt đầu luyện. Tôi không mang theo bất cứu tâm hữu cầu nào cả.

Khi nhạc luyện công vang lên, một suy nghĩ đã lóe lên trong tâm tôi: việc chơi game chính là đang vứt bỏ đi quả vị của mình; chẳng phải đó là những điều mà mình đang làm hay sao? Nếu mình chơi, mình sẽ đến thế giới của một ai đó để làm chúng sinh. Nếu mình không chơi, mình có thể đạt được viên mãn . Mình thực sự muốn gì đây?

Tôi đột nhiên thấy rằng mình không còn muốn chơi nữa; cái thứ vật chất ngoan cố đang can nhiễu đến tâm trí tôi đã biến mất. Tôi tiếp tục hoàn thành nốt các bài công Pháp. Trước đây, tâm tôi chưa bao giờ cảm thấy bình yên như lúc này. Sau đó, tôi học Pháp. Những điều làm tôi khó chịu trong nhiều ngày dường như không thể chạm đến tôi nữa. Tôi biết rất rõ rằng là Sư phụ Lý đã giúp tôi để tôi có thể ngộ Pháp.

Ngày hôm sau, tôi lại có một suy nghĩ khác: Cuộc đời này có ý nghĩa gì nếu mình không được ăn ngon, không được xem tivi hay không được chơi điện tử. Tôi biết những suy nghĩ này bắt nguồn từ chính nghiệp lực của bản thân tôi. Nghiệp lực đang bị tiêu diệt bởi tôi không còn bị cám dỗ bởi nó nữa. Nó đang cảm thấy vô vọng. Tôi nói ta đã từng sống một cuộc đời hưởng thụ. Ta là một sinh mệnh đã đắc Pháp và ta cần phải có trách nhiệm. Làm những việc như thế này chính là ngăn trở ta cứu độ chúng sinh.

Sư phụ giảng:

“Có người cảm thấy không có tình thì sống chẳng có mấy ý nghĩa, cũng không xem phim nữa, cũng không tìm bạn [gái] xinh đẹp nữa, cũng không truy cầu đồ ăn ngon nữa, vậy thì chẳng có ý nghĩa gì. Tôi nói với chư vị rằng, đây là chư vị đứng tại góc độ của người thường mà lý giải! Nếu chư vị thăng hoa lên tới cảnh giới cao, chư vị sẽ phát hiện có trạng thái mỹ hảo trong cảnh giới đó, còn mỹ hảo hơn hết thảy mọi thứ của nhân loại, mỹ hảo tới mức không thể diễn tả được, nhưng chư vị muốn đắc được sự mỹ hảo đó, thì chư vị ắt phải buông bỏ cái tâm người thường bị tình dẫn động từ đó mà chấp trước vào lợi ích của con người. Buông bỏ chấp trước của người thường, chư vị mới có thể đắc được [những thứ] tốt đẹp hơn.” (“Giảng Pháp tại Lễ thành lập Phật học hội Singapore [1996]”-Giảng Pháp tại các nơi I)

Tôi rất minh bạch rằng thời gian vô cùng khẩn cấp và không nên lãng phí một chút nào nữa. Nếu tôi giành thời gian vào những trò tiêu khiển của người thường, tôi sẽ trì hoãn việc cứu độ chúng sinh. Con xin cảm tạ Sư phụ bởi ân điển và sự từ bi của Ngài! Các học viên phải làm tốt ba việc và tiến bước trên con đường Chính Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/12/13/396791.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/17/182207.html

Đăng ngày 13-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share