Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-11-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1999 và luôn tuân thủ lời dạy của Sư phụ để làm một người tốt, biết nghĩ cho người khác trước. Thông qua học Pháp, tôi ngộ được rằng mục đích của cuộc sống là phải tu luyện để phản bổn quy chân trở về với bản ngã của mình. Là một người tu luyện, tôi không nên trượt theo tiêu chuẩn đạo đức đang ngày càng trượt dốc của xã hội người thường, giữ cho tâm mình được thuần chính và thiện lương.

Chính lại hành vi không phù hợp

Tôi từng là một quản lý điều hành của một doanh nghiệp nhà nước và thường nhận các “món quà” từ các khách hàng. Tôi đã ngừng làm điều đó sau khi tôi bắt đầu tu luyện theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp.

Khi công ty của tôi gặp khó khăn về tài chính, ông chủ đã khuyến khích nhân viên nhận tiền chiết khấu. Ông nói: “Chúng ta không thể có mức giá thấp hơn nếu chúng ta không nhận tiền chiết khấu, tại sao chúng ta lại không nhận tiền đó và chuyển vào bộ phận tài chính?”

Sư phụ giảng:

Thần Phật thế thượng tẩu
Tà ác tâm sinh sầu
Loạn thế Đại Pháp giải
Tiệt trất thế hạ lưu

Phổ Chiếu (Hồng ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

Chiếu Sáng Rộng Khắp

Thần Phật đi lại trên thế gian
Tà ác lo âu sầu não
Đại Pháp hóa giải thời loạn thế
Ngăn chặn việc thế gian xuống dốc

Là một học viên, tôi không nên khuyến khích hoặc thúc đẩy bất kỳ hành vi không phù hợp nào hoặc gây ra hiểu lầm về Đại Pháp. Tôi nên tu luyện một cách đường đường chính chính.

Các khách hàng đã không biết rằng tôi đã chuyển số tiền chiết khấu cho công ty. Họ chỉ biết rằng tôi đã lấy chúng. Tôi biết rằng việc làm của tôi sẽ để lại ấn tượng tiêu cực về Đại Pháp, vì vậy tôi đã dừng nhận chiết khấu và tập trung vào việc giảng chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại.

Buông bỏ lợi ích cá nhân

Một người quản lý doanh nghiệp sản xuất đã từng đến văn phòng tôi sau khi chúng tôi gửi một hồ sơ dự thầu cho công ty của ông ấy. Ông nói rằng ông muốn đích thân cảm ơn chúng tôi về giá thầu và để lại một món quà. Bên trong là một túi xách nữ đắt tiền.

Tôi muốn trả lại, nhưng người quản lý lúc đó đang ở một tỉnh khác. Nhưng tôi đã tìm thấy hóa đơn bên trong túi xách và trả lại.

Tôi gọi cho người quản lý và xin số tài khoản ngân hàng của ông ta. “Có thể đây món quà nhỏ đối với ông, nhưng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi không nên lấy những gì không phải của mình”, tôi nói. “Tôi biết không dễ để điều hành một doanh nghiệp có lợi nhuận. Bởi vì chúng ta có quan hệ giao dịch công bằng, tôi không có lý do gì để lấy đồ của ông bất kể ông kiếm được bao nhiêu tiền.” Sau đó, tôi nói với ông ấy về Đại Pháp.

Cuối cùng, ông ấy đã hiểu quan điểm của tôi và cho tôi số tài khoản.

Một khách hàng khác đã đưa tôi một túi đầy tiền, khoảng 100.000 Nhân dân tệ. Tôi từ chối nhận nó và giải thích lý do tại sao tôi luôn từ chối nhận quà tặng của anh ấy trong quá khứ. Tôi cũng nói với anh ấy về Đại Pháp và cuộc bức hại.

“Pháp Luân Đại Pháp dạy mọi người làm người tốt”, tôi nói. “Tôi đang cố gắng hết sức để trở thành một người tốt, vì vậy tôi hy vọng anh hiểu. Trong những năm qua, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã đàn áp các học viên và vu khống môn tu luyện, khiến nhiều người hiểu lầm về chúng tôi. Nếu tôi không tu luyện một cách chân chính thì cuối cùng tôi sẽ hối tiếc cho bản thân và cho những người mà đã mất mạng trong cuộc bức hại!”

Anh ấy đã bị sốc, vì đây là lần đầu tiên một học viên giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp với anh ta. Anh nói: “Tôi muốn làm bạn với anh. Nếu anh bị bắt, tôi sẽ cố gắng hết sức để giải cứu anh.” Sau đó, chúng tôi đã có một mối quan hệ tốt.

Một nhà đại diện trẻ và một nhà cung cấp của chúng tôi liên tục gọi điện để gặp tôi khi tôi không nhận quà của anh ta. Khi tôi gặp anh ấy, tôi nói: “Tôi biết không dễ dàng gì khi là một đại diện bán hàng. Có áp lực từ cả sếp và khách hàng của anh. Anh phải đáp ứng hạn ngạch bán hàng nghiêm ngặt trong khi chịu đựng thái độ và yêu cầu của khách hàng. Anh có sản phẩm chất lượng với giá cả hợp lý, vì vậy tôi nên cảm ơn anh đã đáp ứng nhu cầu của chúng tôi. Chúng ta là bạn!“

Anh ấy thoải mái hơn khi nghe điều đó. Sau đó, tôi nói với cậu ta: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp – môn tu luyện theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, vì vậy tôi không thể nhận quà tặng hoặc các món quà tài chính khác. Tôi phải biết nghĩ đến người khác trước. Anh chỉ bằng tuổi con tôi, nên tôi biết điều đó không dễ dàng với những người trẻ. Nhưng anh có thể yên tâm rằng chúng tôi sẽ tiếp tục sử dụng sản phẩm của anh, mặc dù tôi đã không nhận quà của anh.”

Tôi cũng nói với cậu ấy về vụ tự thiêu ở Thiên An Môn, vụ cưỡng bức mổ cắp nội tạng sống các học viên Pháp Luân Đại Pháp và nguyên lý thiện ác hữu báo. Cậu ấy lắng nghe và đặt nhiều câu hỏi về Đại Pháp.

Trước khi chia tay, tôi đã nói với cậu ấy hãy ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo! Chúc cậu một tương lai tốt đẹp.”

Cậu ấy đứng dậy và nói: “Tôi tôn trọng những người tốt. Xin hãy để tôi cúi chào chị.”

Trong nhiều năm qua, tôi đã nhiều lần vấp ngã trên con đường tu luyện của mình. Tôi cảm thấy may mắn vì đã tìm thấy Sư phụ và Đại Pháp và muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với Sư phụ vì Ngài đã cho tôi biết mục đích thực sự của cuộc sống. Tôi đã từng tranh đấu rất nhiều vì danh và lợi của bản thân cho đến khi bước vào tu luyện Đại Pháp. Tôi cũng cảm ơn các đồng tu đã giúp đỡ. Tôi sẽ cố gắng chăm chỉ và tu luyện tốt hơn nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/26/395369.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/15/183643.html

Đăng ngày 17-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share