Bài viết của một học viên tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 13-12-2019] Vào năm 1997, mẹ tôi rất yếu và phải nằm viện. Lúc đó, tôi đang học cấp ba, và bệnh viện cũng không xa trường của tôi lắm. Tôi lo lắng cho mẹ và sợ rằng mình sẽ mất mẹ. Tôi qua thăm mẹ hằng ngày vào giờ nghỉ.

Một vị bác sĩ đã nói với mẹ tôi rằng: “Bác thử tập Pháp Luân Đại Pháp xem, bác sẽ khỏe trở lại”. Mẹ tôi tin vị bác sĩ đó và bắt đầu bước vào tu luyện.

Chưa đầy 6 tháng sau, mẹ tôi đã hồi phục và trở nên hạnh phúc và an hòa. Tôi rất ngạc nhiên vì điều này và quyết định đọc cuốn Chuyển Pháp Luân cùng mẹ hằng ngày. Tôi hoàn toàn tin tưởng vào Pháp môn này và bắt đầu bước vào tu luyện.

Tôi chia sẻ với các bạn cùng lớp và bạn bè về trải nghiệm của mẹ mình và tất cả đều ủng hộ Đại Pháp.

Năm 1998, tôi vào đại học. Tôi học Pháp và luyện công cùng với các thầy cô ở trường. Tôi tiếp tục nói với các bạn cùng lớp đại học về Đại Pháp.

Tu nhẫn

Tôi là con út trong gia đình và không phải làm bất cứ việc nhà nào. Khi tôi sống trong ký túc xá ở trường đại học, nhiều sinh viên sống rất bừa bộn. Tôi là người duy nhất dọn phòng và đổ đầy bình nước nóng. Một bạn cùng phòng tôi nuôi chó, tôi thường xuyên phải dọn phân chó. Các bạn cùng phòng của tôi còn nghiện trò chơi điện tử trên máy tính, uống rượu và hút thuốc. Tôi cảm thấy rất khó chịu.

Tôi viết một bức thư cho mẹ để phàn nàn về điều này. Mẹ đã động viên tôi nhẩm bài thơ của Sư phụ Lý:

“Viên mãn đắc Phật quả
Cật khổ đương thành lạc” (Khổ kỳ tâm chí, Hồng Ngâm)

Sau khi tôi đề cao tâm tính, Sư phụ đã cải biến môi trường tu luyện của tôi.

Giúp đỡ các học viên khác

Một năm sau khi tốt nghiệp đại học, tôi đến Thượng Hải làm việc. Tôi không thích điều này vì mọi người xung quanh tôi chỉ tập trung vào kiếm tiền, vì vậy tôi quyết định trở về quê nhà.

Tuy nhiên, về đến nhà tôi không kiếm được việc, vì vậy tôi đã học thêm các kỹ năng về máy tính và học lái xe. Sau đó, tôi tìm được một vị trí ở một công ty nhà nước. Một năm sau đó, tôi gặp một người họ hàng, cũng là một học viên Đại Pháp. Anh ấy đã tốt nghiệp đại học, nhưng lúc ấy đang phải sống trôi dạt khắp nơi do bị bức hại. Tôi đề xuất với người phụ trách của công ty để anh ấy thay thế vị trí của tôi.

Sau đó, vào năm 2012, tôi cùng bạn bè mở công ty. Việc kinh doanh của chúng tôi thành công và tôi tận dụng cơ hội này để tuyển các học viên Đại Pháp vào làm cho mình, đặc biệt là những người đang phải sống trôi dạt do bị bức hại. Bằng cách đó, họ có được nguồn thu nhập và có thể tự lo cho bản thân.

Khảo nghiệm về lợi ích

Khi công việc kinh doanh của chúng tôi suôn sẻ, thuận lợi, một số đối tác đã gợi ý chúng tôi mở thêm chi nhánh vào năm 2017. Có ba đối tác, mỗi người đầu tư 100.000 tệ và ba đối tác khác mỗi người đầu tư 50.000 tệ. Lúc đó tôi phụ trách 5 chi nhánh.

Mọi việc diễn ra thuận lợi trong nửa năm đầu, nhưng vào nửa năm sau, do suy thoái kinh tế nên hoạt động của chúng tôi gặp khó khăn. Cuối năm đó chúng tôi bị thua lỗ. Các đối tác muốn đầu tư thêm kinh phí đề bù vào các khoản thua lỗ đó. Tôi hướng nội và nhận ra mình có một vài chấp trước vào lợi ích cá nhân.

Sư phụ giảng:

“Với lợi ích thiết thân [bày] trước mắt, chư vị có bất động tâm hay không; khi đấu tranh lục đục giữa người với người, chư vị có bất động tâm hay không; khi bạn bè thân quyến gặp chuyện thống khổ, chư vị có bất động tâm hay không, chư vị nhìn nhận sự việc như thế nào đây; làm người luyện công khó khăn như vậy đấy!” (Bài giảng thứ támChuyển Pháp Luân)

Chúng tôi đã họp để trao đổi về việc này. Các đối tác của tôi nói rằng họ đã lường trước khả năng thua lỗ và vẫn sẵn sàng đầu tư thêm. Nhưng tôi cảm thấy không thoải mái bởi vì họ kiếm được tiền không hề dễ dàng, và tôi cũng không có nhiều tiền để có thể bù vào khoản lỗ đó.

Tôi cố gắng nghĩ cách để có thể đóng góp cho công ty. Năm trước đó, tôi mua một ngôi nhà và ban đầu tôi định chuyển quyền sở hữu nhà cho các đối tác, nhưng không được. Sau đó tôi đã tìm cách trả lại nhà cho công ty phát triển bất động sản để được hoàn lại tiền. Điều đó dường như không khả thi, nhưng công ty phát triển bất động sản đã thay đổi ý định và hoàn trả đúng số tiền tôi đã bỏ ra.

Tôi chia sẻ chuyện này với mẹ và chúng tôi quyết định đưa số tiền này cho các đối tác kinh doanh của tôi. Mẹ tôi nói: “Đối với những người trẻ tuổi, buông bỏ danh lợi cũng giống như buông bỏ sinh tử vậy”. Dường như Sư phụ đã động viên tôi qua những lời nói của mẹ. Vợ tôi cũng là một học viên, và cô ấy ủng hộ quyết định của tôi.

Sư phụ giảng:

“Ắt phải phát sinh biến hóa về bản chất mới có thể thật sự cải biến chính mình. Cũng chính là nói, chư vị tu luyện cần phải có trách nhiệm với bản thân mình, chư vị cần thật sự cải biến bản thân, từ nơi sâu thẳm tâm linh của chư vị buông bỏ những thứ bất hảo mà chư vị chấp trước, đó mới là thật sự buông bỏ. Trên bề mặt chư vị làm rất đường hoàng, nhưng trong nơi sâu thẳm tâm linh của mình chư vị vẫn bảo thủ, vẫn cố thủ những thứ mình không buông bỏ, điều đó tuyệt đối không được”. (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc [1999])

Vào lúc đó, một đối tác nữ của tôi bị chẩn đoán bị ung thư giai đoạn cuối. Trước đó, tôi đã nói với cô ấy về Đại Pháp và cô ấy đã thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cùng các tổ chức liên đới của nó.

Ngày hôm sau, tôi đã gửi 200.000 tệ vào tài khoản của cô ấy. Cô ấy vô cùng cảm động. Tôi đến nhà cô ấy và một lần nữa nói với cô ấy về Đại Pháp. Cô đã quyết định bước vào tu luyện Đại Pháp và đọc tất cả các cuốn sách và bài giảng của Sư phụ.

Sau khi nhìn thấy cô ấy hồi phục, họ hàng và các thành viên trong gia đình của cô ấy, tổng cộng 10 người, cũng đã thoái ĐCSTQ.

Tôi đưa các đối tác của tôi số tiền còn lại. Một trong số họ khóc và nói: “Tôi không thể nhận số tiền của anh. Chúng tôi chưa bao giờ gặp một người tốt như anh trên đời này”.

Tôi biết rằng vị đối tác này cũng tham gia đầu tư vào một công ty khác nữa và có thể cần dùng đến số tiền này. Tôi nói với anh ấy: “Hãy nhận số tiền này và coi nó như một khoản vay. Khi anh kiếm được nhiều hơn, anh có thể gửi lại tôi”. Sau đó, anh ấy đồng ý.

Gia đình của anh ấy nói rằng hiếm có người nào trên thế giới này tốt như tôi. Gia đình anh ấy cũng đã thoái khỏi ĐCSTQ.

Thông qua việc này, tôi đã khai sáng môi trường để có thể cứu người thuận tiện hơn. Tất cả các đối tác kinh doanh của tôi và người thân của họ đều thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Họ đều tin rằng Đại Pháp là tốt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/12/13/放下利益之心-救人-396529.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/15/183645.html

Đăng ngày 14-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share