Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-02-2016] Năm 1998, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi được 9 tuổi. Sau khi bắt đầu đi làm vào năm 2012, tôi muốn liên lạc với học viên địa phương để có thể theo kịp tiến trình chính Pháp.

Sau khi tốt nghiệp, tôi ký hợp đồng lao động với công ty đầu tiên đã tuyển dụng tôi. Sau đó tôi được giới thiệu hai công việc mới có lương và phụ cấp tốt hơn. Tuy nhiên, tôi không phá vỡ hợp đồng với công ty đường sắt. Công việc ở đây cho phép tôi có nhiều thời gian học Pháp, luyện công và giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.

Công ty sắp xếp cho tất cả những nhân viên mới tham gia khóa huấn luyện một tuần. Tất cả nhân viên nữ được sắp xếp ở cùng nhau trong một nhà nghỉ nhỏ. Đồng nghiệp rủ tôi đi siêu thị cùng với cô ấy. Đây là cơ hội hoàn hảo để nói chuyện với cô ấy về Đại Pháp và thoái ĐCSTQ, cô ấy đã đồng ý. Sau đó tôi giảng chân tướng cho các đồng nghiệp khác, và họ cũng đã thoái Đảng.

Tìm cơ hội để học Pháp

Vì ở cùng phòng với một vài đồng nghiệp nữ khác, tôi không thể luyện công. Có lẽ Sư phụ thấy mong ước của tôi, vì chúng tôi được cấp một căn phòng nhỏ rất bí khí mà không ai muốn ở đó. Tôi đã chuyển đến phòng này và có thể luyện công ở đó.

Giờ giấc làm việc của tôi khá linh hoạt, và tôi có nhiều thời gian học Pháp. Trong hai tháng, tôi đã đọc tất cả kinh văn của Sư phụ nhiều lần. Tôi cũng tìm được một nhóm học Pháp tại địa phương. Đồng nghiệp Mã thấy tôi luyện công thì thích thú và thậm chí còn đọc Chuyển Pháp Luân.

Tôi được chuyển đến một thành phố khác vào năm 2013 và làm ở bộ phận bảo trì. Việc này cũng không có khó khăn. Tôi được sắp xếp giờ làm việc thông thường, không phải làm ca và có thời gian nghỉ gấp đôi.

Khi không có việc gì làm, đồng nghiệp tôi thường xem TV hoặc lướt mạng xã hội. Tôi thì học Pháp và giảng chân tướng. Khi đồng nghiệp của tôi đi ăn trưa, tôi đến căn phòng trống trên lầu hai để phát chính niệm buổi trưa.

Mỗi thứ Ba và thứ Năm, tôi giảng chân tướng qua điện thoại. Một người đàn ông gửi tin nhắn cho tôi sau khi tôi nói chuyện với anh ấy về Đại Pháp, “Chào cô, rất hân hạnh được biết cô. Cảm ơn cô. Tôi chúc cô những lời chúc tốt đẹp nhất.” Tôi rất xúc động.

Để hoàn thành trách nhiệm của một học viên đối với tôi thì không khó. Mỗi ngày tôi dành một đến hai giờ để giảng chân tướng qua điện thoại. Tôi thực sự trân quý cơ hội mà Sư phụ đã ban cho.

Khi trạng thái tu luyện của tôi không tốt, tôi kịp thời hướng nội và phát chính niệm.

Tôi đã được chuyển sang một công việc tạm thời khác từ giữa tháng 5 năm 2018. Khi tôi đi xe điện ngầm vào buổi sáng, tôi mang theo tài liệu chân tướng và phân phát cho những người chung quanh tôi trong giờ ăn trưa.

Mùa Hè nóng nực nên tôi cũng lười biếng. Nhưng sau khi học Pháp, tôi nhận ra trách nhiệm của mình. Tôi phải bảo trì chính niệm trong tâm và phân phát tờ rơi trong các tòa nhà. Tôi thực hiện việc này một cách từ tốn để không bỏ sót căn hộ nào. Trong ngày, tôi có thể bắt đầu với một hoặc hai tòa nhà trong khu phức hợp và sau đó di chuyển sang khu khác. Nếu hết tờ rơi, tôi sẽ ghi nhớ nơi tôi rời đi và quay lại nơi đó vào ngày hôm sau.

Sư phụ điểm hóa trong mơ

Năm 2014, tôi có một giấc mơ trong đó tôi đang gấp rút lên máy bay đi đâu đó để thi lại. Tôi đang đóng gói hành lý nhưng dường như tôi không thể hoàn thành việc đóng gói. Tôi nhìn đồng hồ, và chỉ còn 10 phút nữa là máy bay cất cánh. Trong mơ, tôi vẫn còn muốn tiếp tục đóng gói hành lý như thể tôi muốn bỏ lỡ chuyến bay của mình.

Một giấc mơ khác vào năm 2015, tôi đang chờ lên máy bay. Trong giấc mơ, đó là năm 2016 và tôi đã ngồi trên máy bay, nhưng máy bay thì không đầy khách, và vẫn còn nhiều ghế trống. Đó là điểm hóa của Sư phụ rằng có nhều người hơn cần được cứu. Bất kể là họ ở đâu, nhưng họ cần được cứu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/2/16/401250.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/4/14/184027.html

Đăng ngày 03-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share