Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-12-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1994 với mong muốn duy nhất là được khỏe mạnh. Tôi không hề có khái niệm tu luyện là gì. Một số người bạn của tôi đã chia sẻ rằng Pháp Luân Đại Pháp có nhiều lợi ích cho sức khỏe, vậy nên tôi bắt đầu luyện công cùng họ. Tôi đã khỏi tất cả các bệnh tật lúc nào không hay.
Tôi đã được chứng kiến huyền năng của Đại Pháp hết lần này đến lần khác.
Tai nạn xe đạp
Một buổi tối mùa hè năm 2001, con gái lớn của tôi đưa tôi về nhà bằng chiếc xe đạp điện của cháu. Chúng tôi đã đâm phải một chiếc xe máy đang được sửa chữa bên đường, và thế là cả hai chúng tôi bị chiếc xe đạp điện đè lên người.
Sau khi ngồi dậy, chúng tôi kiểm tra xem có bị sao không thì thấy trên đầu con gái tôi có một cục u lớn, kính vỡ phủ đầy chân phải và tay phải của tôi và chiếc áo mỏng mùa hè của tôi dính máu.
Khi tâm trí tôi bình tĩnh trở lại, ý nghĩ đầu tiên của tôi là phát chính niệm.
Người thanh niên trẻ tuổi đang sửa xe máy đã gọi cảnh sát. Khi cảnh sát tới, họ muốn đưa chúng tôi tới bệnh viện.
Nhận thấy con gái tôi vẫn ổn, tôi nói: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và được Sư phụ của tôi bảo hộ”. Song, cảnh sát vẫn nhất định đưa chúng tôi tới bệnh viện.
Bác sỹ tại bệnh viện muốn chụp X-quang và chụp CT, nhưng tôi đảm bảo với anh ấy rằng tôi ổn. Anh ấy lấy ra những mảnh kính vỡ găm trên người tôi và rửa sạch vết thương. Sau khi cảm ơn bác sỹ và những nhân viên y tế khác, tôi cùng con gái trở về nhà.
Sáng hôm sau, tôi thức dậy thì thấy chân phải của tôi bị sưng đến mức gần như không đi lại được. Tôi gọi điện tới công ty để xin nghỉ một ngày và giải thích lý do tại sao. Khi các đồng nghiệp đến nhà thăm tôi và trông thấy các vết thương, họ đã giục tôi tới bệnh viện.
Nhưng tôi đã lựa chọn học Pháp và luyện công tại nhà. Tới ngày thứ ba, chân tôi không còn bị sưng nữa.
Khi tôi trở lại làm việc vào thứ Hai, các đồng nghiệp của tôi đã sốc. Tôi mỉm cười và nói: “Tôi không hề uống thuốc hay đi viện. Nhìn chân tôi này, đã hết sưng rồi”. Giám đốc nói: “Sư phụ của chị thật vĩ đại, chăm lo cho đệ tử của mình dù cách xa nghìn dặm.”
Sỏi mật biến mất
Vào một buổi chiều mùa đông năm 2003, các phụ huynh đang đợi bên ngoài cổng trường để đón con cái họ. Một người phụ nữ ở cùng địa khu với tôi đang dựa vào xe máy của mình, rên rỉ đau đớn.
Khi tôi hỏi xem cô ấy có ổn không, cô ấy nói rằng cô ấy có sỏi mật và cần phải phẫu thuật. Nhưng cô ấy cứ chần chừ vì chồng cô không thể tự chăm sóc cho bản thân mình.
Tôi liền đưa ra một số ví dụ về những người đã nhận phúc báo nhờ thành tâm tin tưởng vào Pháp Luân Đại Pháp bất chấp sự phỉ báng và bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi bảo cô ấy hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trong tâm.
Cô ấy bắt đầu khẽ nhẩm chân ngôn này. Sau đó, cô ấy đứng dậy và hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”
Hai ngày sau, tôi gặp lại cô ấy và hỏi: “Sỏi mật của chị sao rồi?”
Cô ấy thốt lên: “Chúng biến mất rồi. Khi tôi đọc to ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ vào tối hôm đó, sỏi mật đã biến mất khi tôi dừng lại.”
Cô ấy cảm ơn tôi, nhưng tôi nói: “Không cần cảm ơn tôi. Chị nên cảm tạ Sư phụ của Đại Pháp. Ngài đã cứu chị bởi chị thật sự tin ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’.”
Khi tôi khuyên người khác thoái ĐCSTQ, cô ấy luôn giúp tôi nếu cô ấy ở gần. Về sau, cô ấy bắt đầu kinh doanh riêng và việc kinh doanh này rất thành công. Tôi tin rằng cô ấy đã nhận được phúc báo từ Đại Pháp bởi cô đã hiểu chân tướng.
Không tuân theo các chỉ thị của ĐCSTQ
Tôi từng thường xuyên ốm đau bệnh tật và nóng tính, nhưng sau khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi trở nên khỏe mạnh và chăm chỉ làm việc. Tôi không còn tranh đấu về danh lợi nữa. Các quản lý và đồng nghiệp của tôi đã chứng kiến điều này.
Năm 2000, tôi bị giam giữ bất hợp pháp hơn 50 ngày vì đã phát tặng tài liệu thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Năm 2004, tôi bị bắt lần nữa và bị đưa tới trung tâm tẩy não của tỉnh trong một tháng. Các quản lý tại chỗ làm của tôi biết chân tướng về Đại Pháp nên đã không bao giờ gây khó dễ cho tôi.
Năm 2006, một lãnh đạo mới đến tiếp quản đơn vị công tác của tôi. Ông ấy biết tôi tu luyện Đại Pháp và ông cũng thường xuyên nhận được tin nhắn và tài liệu giảng chân tướng từ các học viên khác. Thỉnh thoảng ông ấy cho tôi xem các tin nhắn đó trên điện thoại của mình.
Năm 2009, khi giảng chân tướng ở vùng ngoại ô của thành phố, tôi bị tố cáo với chính quyền và bị tạm giam ở xa. Tôi chỉ giữ một niệm: “Thưa Sư phụ, con sẽ luôn kiên định và không bao giờ thỏa hiệp với tà ác!” Tôi tiến hành tuyệt thực trong một tuần. Lính gác lo sợ tôi sẽ chết trong trại giam, vì vậy họ đã để tôi được bảo lãnh tại ngoại và hoãn việc xét xử.
Về nhà được mấy ngày, tôi liền đi làm trở lại. Công ty chúng tôi đã ban hành một văn bản với nội dung rằng tôi không được nói chuyện với bất kỳ ai về Đại Pháp. Nếu mỗi lần có ai tố cáo, tôi sẽ bị trừ 500 Nhân dân tệ từ lương tháng của mình. Văn bản này cũng nói rằng mỗi tháng tôi sẽ bị khấu trừ 600 Nhân dân tệ. Nếu cuối năm không có báo cáo nào về tôi thì họ sẽ trả lại phần tiền lương đó cho tôi.
Anh rể tôi là một cảnh sát. Anh đã nhiều lần tới nhà và nơi tôi làm việc để yêu cầu tôi viết một tuyên bố cam kết từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Hàng tuần, tôi cũng phải trình báo với sở cảnh sát thành phố. Anh rể nói rằng nếu tôi viết “tuyên bố cam kết”, anh ấy sẽ yêu cầu họ ngừng triệu tập tôi.
Một buổi chiều, khi tôi đang ở sảnh công ty thì anh ấy lại đến và yêu cầu tôi viết cam kết. Ba phó giám đốc cùng nhiều nhân viên khác cũng có mặt lúc đó.
Tôi hỏi: “Tại sao em cần phải viết cam kết? Cảnh sát đã cố ép em phải viết một bản, và gia đình em cũng ép em như vậy. Em có giết người, phóng hỏa hay trộm cắp thứ gì của ai đâu? Em chỉ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và cố gắng trở thành người tốt bằng cách chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Anh muốn ngăn cản em làm người tốt ư? Tại sao anh không đi nói lý do với chính phủ và cảnh sát, những người đã bức hại em vì làm một người tốt? Anh hãy bảo với họ rằng bức hại người tốt là sai trái! Anh đang làm điều tốt hay xấu đây?”
Mọi người im lặng nhìn nhau. Anh rể tôi rời đi.
Tiền lương của tôi đã bị giảm trừ vào cuối năm 2009. Một giám đốc, một phó giám đốc và hai người khác đã tới nói chuyện với tôi trong khi người quản lý văn phòng ghi chép. Tôi bắt đầu phát chính niệm và cầu Sư phụ giúp tôi giải thể những yếu tố của cựu thế lực ở các không gian khác đang thao túng họ.
Giám đốc giận dữ nói với tôi rằng khi họ tiến hành kiểm tra, lãnh đạo của hai bộ phận trong công ty đã tố cáo tôi truyền bá Pháp Luân Đại Pháp: “Chị đã phá hoại danh tiếng của doanh nghiệp chúng tôi. Chúng tôi sẽ tiến hành các khoản khấu trừ cần thiết vào lương tháng của chị.”
Tôi đáp lời: “Ông nói tôi đã phá hoại danh tiếng của công ty, nhưng tôi là một người tốt và chăm chỉ làm việc. Tôi đã hoàn thành công việc được giao và giúp đỡ các nhân viên khác mà không hề phàn nàn điều gì. Tôi đã đặt công việc và những người khác là ưu tiên hàng đầu của tôi. Nếu tôi làm điều này không đủ tốt và không mang lại lợi ích cho công ty thì hãy cho tôi nghỉ phép để tôi tìm một công việc khác.”
“Cắt trừ tiền lương của tôi không phải là vấn đề lớn, nhưng khi ông biết rõ tôi là một người tốt mà ông vẫn giúp chính quyền bức hại tôi, điều đó sẽ chỉ có hại cho ông thôi. Xin ông hãy suy nghĩ nghiêm túc về điều này.”
Giám đốc nói ông sẽ không chấp nhận yêu cầu xin nghỉ của tôi, và tôi không còn bị khấu trừ lương nữa. Thậm chí giám đốc đã nhờ tôi nói với các học viên Đại Pháp hãy dừng gửi tin nhắn và gọi điện cho ông bởi vì khi ông bật điện thoại lên, tất cả các cuộc gọi đều là từ các học viên.
Tôi tiếp tục nói với ban lãnh đạo và các đồng nghiệp về Pháp Luân Đại Pháp, và lương tháng của tôi đã không bao giờ bị cắt giảm nữa.
Trong những năm tiếp theo, các lãnh đạo của công ty tôi đã đi công tác tại Đài Loan và một số nước châu Âu. Họ đã thấy các học viên Pháp Luân Đại Pháp trên khắp thế giới.
Giám đốc thậm chí còn bảo vệ tôi tránh khỏi sự bức hại của Ủy ban Chính trị và Pháp luật cùng Phòng 610 địa phương.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/12/12/393427.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/4/13/184019.html
Đăng ngày 03-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.