Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đức
[MINH HUỆ 09-01-2020] Tôi là người Việt và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 4 năm 2019. Thực tế là tôi chỉ mới tu luyện một thời gian rất ngắn ngủi, nhưng gia đình tôi và tôi vô cùng biết ơn Pháp Luân Đại Pháp.
Sư phụ Lý Hồng Chí (Nhà sáng lập) đã chỉ cho tôi con đường tu luyện Phật Pháp chân chính. Tôi tuân theo nguyên lý của Đại Pháp “Chân-Thiện-Nhẫn.” Sư phụ đã chỉ cho tôi con đường phản bổn quy chân và cứu tôi khỏi những cơn đau đớn của bệnh ung thư giai đoạn cuối.
Tôi xin chia sẻ với tất cả học viên Đại Pháp từ bi hồng đại của Sư phụ, cũng như những thay đổi của tôi sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Hoàn cảnh bản thân và tiền sử bệnh ung thư của tôi
Tôi là một kỹ sư điện tử tốt nghiệp Đại học tại Việt Nam. Năm 1989, tôi nhập cư đến Đức và kết hôn với một người Đức năm 1990. Từ khi nước Đức thống nhất, chúng tôi sống ở một thị trấn nhỏ gần Ulm. Ban đầu, làm việc tại “nước ngoài” khá là khó khăn. Nhưng dần dần chúng tôi cũng đã có một cuộc sống đầm ấm và một công việc ổn định.
Con trai chúng tôi sinh ra vào tháng 8 năm 1990. Khi con trai đủ lớn, tôi nhận làm kỹ sư điện cho một công ty của Đức vào năm 2001. Mặc dù không giàu có, nhưng cuộc sống của chúng tôi ngập tràn niềm vui, và sẽ càng ngày càng thực sự hòa thuận nêú như tôi không mắc phải một căn bệnh chết người vào năm 2015.
Năm 2015 tôi trải qua một cuộc phẫu thuật, qua đó phát hiện ra bệnh ung thư – một loại ung thư hiếm gặp – cho nên ca phẫu thuật phải dừng lại, cho tới vài tháng sau. Một số tạng của tôi đã bị cắt bỏ khi phẫu thuật. Sau phẫu thuật tôi trở nên yếu ớt – cân nặng chỉ còn khoảng 40–53kg. Tôi phải chịu đựng sự đau đớn tột cùng, không có sức lực và chỉ bước đi được vài bước. Hệ tiêu hóa gần như không hoạt động và tôi phải ăn bằng ống thông trong 8 tháng sau đó.
Năm 2016, sức khỏe tôi có cải thiện đôi chút sau khi truyền máu, điều này cho phép bác sỹ tiến hành một cuộc phẫu thuật ruột non. Suốt năm sau đó không có gì thay đổi, mặc dù tôi đã được chỉ định mọi loại thuốc khác nhau.
Đầu năm 2017, tôi quyết định đi làm lại, vì không muốn nằm chờ chết ở nhà. Tôi cần đi làm mặc dù tôi chỉ có thể làm việc 6 giờ một ngày.
Công việc của tôi không khó, và tôi được làm với một nhóm tốt, họ đánh giá cao nỗ lực của tôi. Tôi tiếp tục chịu đựng cơn đau ở nhà cũng như ở nơi làm việc. Dù sao đi nữa, tôi bận rộn ở cơ quan hơn ở nhà. Điều này rất quan trọng, bởi vì nó ngăn chặn teo cơ.
Sau đó, giữa năm 2017, tôi trải qua cuộc phẫu thuật cấp cứu vùng đùi phải. Sau vài tháng tôi trở lại bệnh viện để kiểm tra và điều trị ung thư. Siêu âm và chụp PET scan cho kết quả ung thư của tôi đã phát triển hơn và đã di căn. Tôi được khuyên hóa trị. Tuy nhiên, bác sỹ không thể đảm bảo rằng nó sẽ chặn đứng di căn. Mà hóa trị thì có hại, ngoại trừ việc đem đến hy vọng làm chậm lại quá trình di căn. Vì thế tôi đã từ chối hóa trị.
Đầu năm 2018, tôi quay lại bệnh viện nơi đã phẫu thuật cho tôi. Họ đề nghị tôi thực hiện một cuộc phẫu thuật tương tự như lần đầu tiên.
Hai ngày sau cuộc thăm khám không thành công này, tôi phải nhập khoa cấp cứu gần nhà vì đau đớn. Bụng tôi chướng lên như thể tôi đang có thai 7 tháng khi tôi được đưa vào khoa chăm sóc giảm nhẹ. Đây là nơi dành cho bệnh nhân nan y, không có thuốc chữa trị. Họ tiêm morphin cho tôi để giảm đau.
Trải nghiệm này khiến tôi đau đớn dữ dội, nên tôi đã quyết định không điều trị bằng Tây y nữa. Tôi chấp nhận số phận, cũng như sự thật là tôi phải sống chung với căn bệnh này. Tôi thường nghe mấy chữ “sinh, lão, bệnh, tử, số phận.” Mặc dù tôi không hiểu lắm về “số phận” nhưng tôi tin rằng không ai có thể thoát khỏi nó. Tôi hiểu rằng bệnh của tôi thì vô phương cứu chữa và sẵn sàng chấp nhận nó. Tôi muốn sống đến giờ phút cuối cùng mà không làm tổn hại bản thân, giống như những gì tôi đã làm trong suốt giai đoạn hậu phẫu.
Phải thừa nhận rằng, các bác sỹ điều trị cho tôi luôn ở bên tôi và các bệnh viện cũng rất tốt. Mọi người đều chăm sóc cho tôi. Bảo hiểm y tế ở đất nước này cũng rất tốt, vì nó đã trả mọi chi phí điều trị. Nhưng kéo dài cuộc sống của tôi bằng hóa trị hoặc phẫu thuật khác, và chịu đựng nỗi đau, là vô ích đối với tôi và gia đình.
Gia đình không muốn mất tôi, nhưng họ cũng không muốn nhìn thấy tôi chịu đựng đau đớn và vật vã chờ chết. Vì thế họ chấp nhận quyết định của tôi. Tôi tiếp tục chịu đựng và vẫn đi làm. Ở nhà thì cơn đau cũng không giảm nhẹ được bao nhiêu. Mỗi khi cơn đau kịch phát, tôi phải ngừng công việc và uống thuốc giảm đau. Mỗi khi cơ bụng bị tác động, chẳng hạn như đi bộ, di chuyển, ho, hắt hơi, cúi người, ngồi v.v tôi đều đau đớn. Thậm chí vào ban đêm tôi xoay trở cũng đau. Chồng tôi đã làm phần lớn công việc nhà, trong khi tôi đứng hoặc ngồi nấu ăn.
Cuối năm 2018, cơn đau tệ hơn, và tôi không nghĩ rằng tôi có thể sống đến hết năm 2019.
Gia đình tôi và tôi đã trải qua một thần tích vào cuối tháng 4 năm 2019. Một thần tích mà gia đình và bạn bè tôi đều hy vọng và cầu mong, mặc dù trong tận đáy lòng họ biết đó là điều không thể. Thần tích đã ban cho tôi cơ hội bước đi trên con đường tu luyện của Sư phụ Lý – Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.
Bước trên con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Giáo sư đại học của tôi liên lạc với tôi vào đầu tháng 4 năm 2019. Ông đề nghị rằng tôi hoàn toàn nên đọc Chuyển Pháp Luân, quyển sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Ông nói rằng tôi phải thử mọi cách, không nên từ bỏ và không nên chấp nhận số phận. Tất cả bạn bè của ông đều đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ông biết Đại Pháp tốt cho sức khỏe của mọi người. Ông ấy đã giới thiệu những người bạn có thể giúp tôi bước vào tu luyện, bởi vì nó sẽ cứu tôi.
Thực ra, một người bạn đã nói với tôi về tu luyện cách nay một năm–vì anh ấy cũng biết rằng tôi đang bệnh nặng. Anh ấy nói rằng anh ấy sẽ tu luyện để chữa lành hai chân bị liệt vì tai nạn xe máy.
Lần đó tôi đã tải về cuốn Chuyển Pháp Luân và đọc vài trang. Nhưng, vì đọc không hiểu nên tôi đã ngừng lại. Hơn nữa, tôi không tin vào những chuyện thần kỳ có thể chữa lành cho tôi. Tuy nhiên, lần này Giáo sư của tôi thúc giục tôi đọc Chuyển Pháp Luân. Và bạn của ông cũng liên lạc với tôi để khích lệ tôi.
Do đó tôi trân trọng sự quan tâm của Giáo sư và bạn của ông – xem họ là những người đáng kính và dễ mến – tôi quyết định đọc Chuyển Pháp Luân lần nữa. Tôi cám ơn thần Phật đã đưa tôi quay lại đọc Chuyển Pháp Luân vào thời điểm đó. Tôi cám ơn thần Phật đã an bài những người nhắc nhở tôi đọc Chuyển Pháp Luân.
Đọc những trang đầu tiên của Chuyển Pháp Luân, tôi ngay lập tức nhận ra những gì mình đang tìm kiếm – ba chữ “Chân–Thiện– Nhẫn.” Nó làm tôi choáng ngợp. Tôi đã thường thấy ba chữ này, nhưng chưa bao giờ biết được nguồn gốc của nó. Tôi chỉ hiểu rằng tôi phải tuân theo những nguyên lý này để trở thành người tốt. Tôi đọc mãi. Vì thế, tôi ngộ ra rằng, đây chính là con đường tu luyện mà tôi sẽ bước đi.
Khi ấy tôi không còn nghĩ về bệnh tật của mình nữa mà chỉ còn hy vọng rằng cuộc sống của tôi sẽ kéo dài vì bây giờ tôi đã tìm ra – bước đi trên con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mà Sư phụ Lý Hồng Chí an bài. Vì thế tôi cầu xin Sư phụ cho phép tôi bước vào tu luyện Đại Pháp.
Niệm đầu vừa xuất khởi, một luồng năng lượng ấm áp xuyên suốt thân thể tôi–từ đầu đến chân. Thật kỳ lạ. Thân thể tôi nóng bừng trong khi tôi vẫn tiếp tục đọc “Bài giảng thứ nhất.” Tôi ở trong một trạng thái siêu thường, ôm giữ hy vọng rằng Sư phụ sẽ chấp nhận tôi là học viên. Tôi không cầu xin Sư phụ cứu tôi, nhưng hy vọng rằng Sư phụ sẽ cho phép tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi có thể cảm nhận rằng Sư phụ đã nhận tôi làm đệ tử.
Căn bệnh của tôi đã di căn khắp cơ thể, làm tôi đau đớn khủng khiếp do tình trạng viêm nhiễm gây ra. Tôi phải uống nhiều thuốc giảm đau nhưng thuốc chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn và hiệu quả rất ít. Tuy nhiên khi đọc bài giảng thứ nhất Chuyển Pháp Luân, tôi để ý thấy những thay đổi lạ lùng trên thân thể.
Sau đó, mặc dù tôi vẫn còn cảm thấy đau đớn, nhưng nó đã giảm hơn so với ngày hôm trước. Vì thế, tôi đã bỏ tất cả thuốc giảm đau. Cơn đau giảm dần trong những ngày sau đó. Tôi mất một tuần để đọc tất cả bài giảng của Sư phụ. Lúc đó, tôi cảm nhận cơn đau đã giảm đến 30%. Tôi đã có năng lượng để luyện công theo nhạc của Sư phụ. Khi tôi kể với người bạn của thầy tôi rằng tôi đã tu luyện Đại Pháp, anh ấy vui mừng đến rơi nước mắt.
Chủ động tu luyện Đại Pháp
Sau hai tuần tu luyện Đại Pháp, tôi kể với chồng con tôi những trải nghiệm của mình và quyết định của bản thân. Môn tu luyện này giống như “chuyện thần thoại” với tôi. Tôi không còn thấy đau đớn và đã ngừng thuốc. Vùng rốn không còn đau nhiều nữa. Tôi giống như một người được ban cho một cuộc đời thứ hai, và giảm đau. Gia đình tôi rất vui mừng khi thấy tôi khỏe hơn và không còn phải chịu đựng những ngày đau đớn như trước kia nữa. Dường như tôi đã hồi sinh và bước ra khỏi cái bóng của mình. Tôi dần dần trở lại như xưa và đã tăng cân lên gần 2 ki-lo-gam.
Học viên Việt nam là bạn của thầy tôi đã dẫn dắt tôi bước vào tu luyện đề xuất rằng tôi nên tham gia luyện công tập thể. Tôi tìm trên mạng và tìm thấy một điểm học Pháp ở gần nhà. Tuần sau đó, tôi đã liên lạc với học viên ở điểm luyện công và đã tham gia vào những hoạt động nhóm kể từ đó. Tôi vui mừng khi học viên ở Ulm chào đón tôi, hỗ trợ tôi và chấp nhận tôi. Họ đối đãi với tôi như thể tôi là người nhà của họ vậy.
Những thay đổi ở bản thân và trong gia đình từ khi tôi tu luyện Đại Pháp
Mặc dù mới tu luyện vẻn vẹn 6 tháng, nhưng tôi hiểu sâu sắc tự nội tâm rằng tôi sẽ không bao giờ từ bỏ môn tu luyện này. Đây là cách duy nhất mà chúng ta có thể cám ơn Sư phụ, và thể hiện lòng biết ơn vô hạn bằng cách tu luyện theo Pháp mà Sư phụ dạy.
Càng đọc Pháp, tôi càng hiểu nhiều hơn và trở nên thanh tĩnh với mọi việc. Trí huệ rộng lớn và từ bi vô hạn của Sư phụ tỏa sáng lấp lánh. Các đồng tu và tôi rất hạnh phúc khi được Sư phụ trực tiếp giảng Pháp.
Cũng như những học viên Pháp Luân Đại Pháp khác, tôi cũng có những trải nghiệm phi thường về việc thay đổi cả tâm lẫn thân. Cùng lúc tôi nhận thấy cả tâm lẫn thân đều có biến đổi rất lớn. Nhưng tôi đã làm sai nhiều lần và cũng phạm lỗi. Người tu luyện sẽ phát hiện ra vấn đề của mình khi họ gặp phải “ma nạn.” Khi người đó trượt ngã và biết cách chính lại, họ sẽ ngộ đạo. Một người tu luyện phải luôn luôn ghi nhớ Pháp của Sư phụ, hướng nội và lập tức sửa sai để đề cao tâm tính. Học viên phải trân quý mọi thứ mà Sư phụ ban cho, học Pháp và luyện công.
Sư phụ đã thanh lọc cơ thể tôi nên tôi không còn cảm thấy đau như trước nữa. Tôi mạnh mẽ hơn và kiên định hơn trên con đường tu luyện, con đường đã mang tôi về cuộc sống gần như bình thường.
Vì tôi hiểu, rằng Sư phụ giảng rằng tôi vẫn còn phải trả nghiệp. Do đó cơ thể tôi vẫn còn cảm thấy đau và khó chịu, nghĩa là tôi vẫn còn phải trả nghiệp. Hiện giờ, tôi thực sự không để ý và cũng không còn lo lắng về cảm giác đau đớn nữa. Thay vào đó, tôi chỉ chịu đựng. Tiêu chảy là để loại bỏ sỏi túi mật và tôi không uống thuốc để trị tiêu chảy. Dạ dày bị đau, khiến tôi cảm thấy khó chịu. Nhưng tôi sẽ chịu đựng để hoàn trả nợ nghiệp.
Gia đình tôi vui mừng vì Pháp Luân Đại Pháp đã mang đến môi trường tốt đẹp. Chồng và con tôi ủng hộ tôi tu luyện, bởi vì hy vọng của họ là tôi khỏi bệnh đã thành hiện thực. Mặc dù họ không đủ may mắn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp như tôi, chồng tôi nói với bạn bè và những người quen của anh ấy rằng họ nên tu luyện Đại Pháp như tôi. Anh ấy sẽ luôn đưa tôi đến những hoạt động của Đại Pháp, chằng hạn như những buổi gặp mặt, những hạng mục và những sự kiện.
Hiện giờ tôi đối đãi với gia đình tôi khác với trước kia. Ví dụ như, tôi không còn cố gắng buộc mọi việc phải theo cách của tôi. Tôi dễ chấp nhận những gì của chồng và con tôi, và tôi không còn khăng khăng theo ý mình muốn. Hiện giờ nếu họ làm sai, tôi sẽ dễ dàng bỏ qua. Tôi hiểu rằng, con cái tôi cũng có phận của chúng. Dù tôi muốn cho chúng những gì tốt nhất, cũng không thể được. Điều tốt nhất cho các con tôi là tôi nên dạy chúng làm thế nào để tích đức, trở thành người tốt và luôn luôn giúp đỡ người khác.
Tôi vui mừng khi một trong những đứa con của tôi đã đọc được vài bài giảng trong Chuyển Pháp Luân. Tôi hy vọng rằng cháu có duyên tu luyện Đại Pháp và làm theo những bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí.
Những người bạn cũ của tôi và tôi vẫn còn duy trì quan hệ tốt. Tôi vẫn thường giúp đỡ họ và chúng tôi quan tâm lẫn nhau. Bạn tôi thực sự hạnh phúc khi tôi được Đại Pháp cứu. Họ hỗ trợ tôi tu luyện, vì tôi là bằng chứng sống động của uy lực cứu người của Đại Pháp.
Tôi giảng chân tướng về Đại Pháp, giải thích tại sao Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại học viên Đại Pháp. Tôi kể cho họ nghe về trải nghiệm cá nhân tôi với Đại Pháp, và tu luyện như thế nào. Hy vọng rằng, một vài người bạn của tôi có tiền duyên và sẽ tu luyện Đại Pháp.
Tôi không biết đời này tôi sẽ tu luyện đến đâu. Nhưng chắc chắn rằng tôi sẽ luôn luôn nỗ lực hết sức trong tu luyện.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/9/398756.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/24/182512.html
Đăng ngày 31-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.