Bài của Tiểu Thảo, một học viên tại tỉnh Hà Nam, Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-03-2010] Trên con đường tu luyện, mỗi đệ tử chân tu Pháp Luân Đại Pháp sẽ trải nghiệm được sự kỳ diệu của Đại Pháp. Gần đây, tôi đã trải nghiệm được một điều kỳ diệu và nó khiến tôi xúc động sâu sắc.
Trước năm mới, con gái tặng tôi một đôi găng tay da, Một hôm, tôi để mất một chiếc khi đi ra ngoài. Tôi đã lo lắng rằng con gái tôi có thể buồn về điều này, do vậy tôi không nói gì với nó. Tôi nghĩ sau này mình sẽ mua một đôi khác cùng kiểu dáng.
Tôi đã đọc một bài chia sẻ kinh nghiệm trên trang Minh Huệ của một học viên, anh ấy đã không thể nhớ mình để vật gì đó ở đâu và đang cần nó gấp. Anh đã dùng thần thông của Phật Pháp mà Sư phụ ban cho để nhớ lại nơi mà anh đã để nó. Tôi lập tức nghĩ rằng chiếc găng tay mất của mình cũng có thể được tìm thấy. Và tôi không nghĩ nhiều về nó nữa. Thật ngạc nhiên, hôm sau, cả hai chiếc găng tay đã ở vị trí thường ngày của chúng. Tôi bị tràn ngập bởi mọi cảm xúc và bật khóc trước hình tượng Phật của Sư phụ.
Tôi đã suy ngẫm rất nhiều về việc này.
1. Sư phụ luôn bên cạnh chúng ta và lúc nào cũng bảo vệ từng học viên kỹ càng.
2. Sư phụ đã giảng “cái gì của chư vị thì sẽ không mất.” (Chuyển Pháp Luân) Việc này đã cho tôi thấy Sư phụ chăm lo cho các đệ tử của Người như thế nào.
3. Mỗi học viên đều có thần thông. Sư phụ đã ban chúng cho tất cả chúng ta. Trong quá khứ, tôi luôn cảm thấy mình không tu luyện tốt và không có công năng đặc dị. Do đó, khi phát chính niệm, tôi không tự tin lắm. Sư phụ đã dùng sự việc này để điểm hóa cho tôi. Các học viên đều có công năng đặc dị.
Từ giờ trở đi, tôi sẽ thực hiện tốt việc phát chính niệm như Sư phụ vẫn thúc giục chúng ta.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/3/28/220556.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/4/8/115967.html
Đăng ngày 11-04-2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.