Bài của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-02-2020] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc. Lần đầu tiên các cư dân ở Vũ Hán nghe về dịch bệnh virus corona là vào ngày 20 tháng 1 năm 2020, đúng năm ngày trước Tết Nguyên đán.

Mọi người đang bận đi mua sắm, đi thăm họ hàng và bạn bè, hoặc kéo đến các nhà ga tàu, xe và sân bay để rời thành phố. Mọi người hoảng sợ khi họ được biết rằng dịch bệnh đã lan ra nhanh chóng với hơn 100 ca được xác nhận là đã mắc bệnh.

Vũ Hán bị phong tỏa vào nửa đêm ngày 23 tháng 1.

Nhiều người đã không thể ngủ được đêm hôm đó, và một số lên xe hơi bỏ chạy. Một học viên trở về quê nhà ở một khu vực nông thôn trước lệnh phong tỏa và bị mắc kẹt trên đường vì các đường cao tốc đã bị phong tỏa. Một học viên khác cũng bị mắc kẹt ở một ngôi nhà hầu như không có đồ ăn.

Tình hình ảm đạm

Dịch bệnh đã tạo thêm khó khăn cho các học viên Pháp Luân Đại Pháp giảng chân tướng, vì các khu dân cư và nơi công cộng đều bị phong tỏa và bị giám sát bởi các quan chức hay lính gác.

Một số học viên là bác sĩ. Có nhiều ca cấp cứu đến mức họ phải làm việc suốt ngày đêm và nhiều bệnh nhân đã chết trước khi các bác sĩ đến được với họ. Nhiều bệnh viện được ra lệnh không được chẩn đoán cho các bệnh nhân bị sốt, bởi rất có thể họ đã nhiễm virus corona. Những người không được chính thức chẩn đoán không được tính.

Ở nhiều nơi trong thành phố, nhiều người bị sốt không được phép đến bệnh viện. Họ phải chờ ở nhà để các nhân viên y tế đến chỗ họ. Một số người đã chết trước khi có ai đến, và những cái chết đó sẽ không được báo cáo là do dịch bệnh.

Chính quyền đã chia thành phố thành nhiều khu và mỗi khu đều bị áp các biện pháp cách ly rất nghiêm ngặt. Mọi người không được phép đi đến các khu khác. Những người có chức trách đi tuần tra hàng ngày để đảm bảo rằng mọi người không trốn ra. Ở một số khu dân cư, các công ty quản lý bất động sản đã nhận đơn đặt mua rau và những đồ ăn khác rồi chịu trách nhiệm giao hàng. Mọi người tránh nói chuyện với nhau khi họ đến lấy đồ mình mua từ văn phòng quản lý bất động sản.

Hãy nhanh cứu người

Tôi đã cảm thấy kinh hoàng vì bệnh dịch này và không thể ngủ được. Tôi cảm thấy hết hy vọng khi bị phong tỏa tại nhà và đọc những tin tức về việc các thi thể bị đưa đi hỏa thiêu. Tôi tự hỏi đã có bao nhiêu người chết vì tôi đã không thể giảng chân tướng và cứu họ kịp thời.Tôi ước rằng dịch bệnh này chỉ là một khảo nghiệm giống như SARS trước đây và sẽ còn cơ hội và thời gian để tôi cứu được nhiều người hơn!

Các cơ hội để giảng chân tướng và cứu người đang ngày một ít đi. Chúng ta phải trân quý họ.

Những người dân địa phương ở Vũ Hán bị kẹt ở nhà, không biết khi nào điều này mới chấm dứt. Sự chán nản và sợ hãi đang khiến họ phát điên. Tôi đề nghị các học viên ở bên ngoài Trung Quốc nhanh chóng tranh thủ cơ hội này để gọi điện cho những người ở Vũ Hán và nói cho họ biết việc thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” sẽ đem lại phúc phận cho họ như thế nào. Tôi tin rằng hầu hết họ sẽ cảm động khi nhận được điện thoại của các bạn. Giờ họ sẽ cảm thấy vui ngay cả khi thấy một con chim bay qua cửa sổ bởi vì điều đó sẽ làm họ quên đi cảm giác sợ hãi.

Tôi tin rằng các cuộc điện thoại giảng chân tướng trong thời điểm này sẽ được đón nhận hơn bao giờ hết. Người dân ở Vũ Hán nhất định sẽ chăm chú lắng nghe sau khi nhận ra rằng chúng ta thực sự quan tâm đến họ.

[Lời của biên tập viên: Các học viên ở Vũ Hán và Trung Quốc có thể gọi điện cho hàng xóm, bạn bè, và bất cứ ai bạn có thể gọi được qua điện thoại. Đừng sợ việc cho họ biết rằng bạn là một học viên, bởi vì các bạn trân quý sinh mạng của họ và không có điều gì thiện lành hơn thế. Hãy nói với họ rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ].


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/2/13/401157.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/2/17/183278.html

Đăng ngày 19-02-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share