Bài viết của Tĩnh Tâm, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-10-2019] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn hai mươi năm. Tôi tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống và đối đãi tử tế với mọi người.

Qua bản thân tôi, nhiều người thấy rằng học viên Pháp Luân Đại Pháp không giống như những tuyên truyền lừa dối của ĐCSTQ. Họ đã bắt đầu quay sang lên án cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp mà ĐCSTQ phát động, nhiều người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Nhận được sự tin tưởng của hàng xóm

Khi sống ở một miền quê tôi có nhiều người láng giềng. Tôi thường xuyên nỗ lực giúp đỡ họ bất cứ khi nào có việc cần giúp đỡ, trong số họ có những người tin tưởng tôi nhiều đến mức họ nhờ tôi đến dàn xếp những xung đột trong gia đình.

Có một cụ ông nóng tính. Ông ấy rất dễ bị kích động và có thể la hét đến nửa đêm. Có lần con gái ông đến báo với tôi rằng bố mẹ cô ấy lại đang đánh nhau và không ai có thể can ngăn họ được. Tôi đến nhà cô ấy và thấy mẹ cô sắp bỏ đi, hành lý đã cầm trên tay rồi.

Tôi bảo với bà ấy: “Xin bác đừng đi.”

Bà ấy đáp: “Ông ấy tùy tiện mắng chửi tôi và tôi không thể nào sống với ông ấy nữa.”

Tôi an ủi bà: “Đúng là bác trai không nên la hét với bác, nhưng cháu đoán chắc rằng bác ấy cũng không có ý làm tổn thương bác đâu.”

tôi nói vậy, chồng của bà đến xin lỗi vợ và hứa sẽ không la mắng bà nữa.

Từ đó trở đi, ông cụ đã biết giữ gìn khẩu khí và ngừng la hét với mọi người.

Một cụ ông khác, không biết vì lý do gì đã bị người khác coi thường và không ai muốn nói chuyện với ông cả. Sau khi trở thành hàng xóm của ông, tôi luôn đối đãi tử tế với ông ấy, và ông ấy sẵn lòng kể cho tôi nghe mọi chuyện. Ông ấy từng nói rằng ông là một chiếc ổ khóa còn tôi là chiếc chìa khóa, và ông ấy chỉ tin tưởng mỗi mình tôi.

Còn có một cụ bà khoảng 60 tuổi. Bà ít khi nói chuyện với ai. Một ngày bà đến nhà tôi và mang cho tôi hai cái bắp cải Trung Quốc mới thu hoạch từ vườn nhà. Chồng tôi và tôi bất ngờ vì bà ấy chưa bao giờ cho hàng xóm bất cứ thứ gì. Sau khi bà ấy về, chồng tôi nói: “Sự tử tế của học viên Pháp Luân Đại Pháp các em thực sự có uy lực và làm tan chảy trái tim của mọi người.”

Vì tôi sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, sau nhiều năm, nhiều người hàng xóm đã biết được rằng học viên Pháp Luân Đại Pháp đều chân thành, thiện lương và hay giúp đỡ người khác. Họ bắt đầu lên án cuộc bức hại của ĐCSTQ đối với môn tu luyện cả tâm lẫn thân này. Một vài người đã thoái ĐCSTQ, bao gồm cả hai ông bà và cô con gái mà tôi kể trên đây.

Em trai được cứu sống sau một vụ tai nạn kinh hoàng

Khoảng 11 giờ đêm ngày 1 tháng 7 năm 2018, có ai đó bấm chuông nhà tôi. Anh ấy nói rằng anh ấy là bác sỹ đi cùng em trai tôi, vừa mới bị xe ô tô đâm và đang nằm trong xe cấp cứu tới bệnh viện địa phương. Anh ấy bảo tôi hãy mang theo tiền và cùng đi xe cấp cứu đến bệnh viện.

Tôi gọi cho chị gái cũng đang sống gần đấy. Khi chị bước lên xe và nhìn thấy em trai tôi toàn thân đẫm máu, chị choáng váng đến nỗi ngã ra khỏi xe. Tôi cố gắng trấn an chị: “Chị đừng lo sợ và cũng đừng lo lắng. Em trai của chúng ta vẫn còn tỉnh táo. Em ấy đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Hơn nữa, em ấy tin tưởng vào Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp. Em ấy sẽ được phúc báo.”

Chúng tôi bắt đầu nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Đồng thời, tôi cũng bảo em trai tôi nhẩm những từ này.

Ngay khi đến bệnh viện, em trai tôi được khám toàn bộ. Em ấy bị chấn thương bên ngoài nhiều chỗ nhưng không gãy xương, mặt và đầu đầy những mảnh kính vỡ. Tai trái của em bị tổn thương nhiều nhất. Lưng và vai phải trầy xước. Cánh tay phải bị cắt một vết dài 28cm, rộng 7cm. Bàn tay phải sưng lên và các ngón tay không cử động được. Bàn chân phải bị mất một mảng da lớn, và em ấy không thể đứng. Em được đưa vào phòng mổ và khâu hơn 100 mũi.

Sau đó, em kể chi tiết vụ tai nạn cho chúng tôi nghe. Đêm đó em đang chạy xe đạp điện về nhà thì bị một chiếc taxi đâm từ phía sau. Em văng ra khỏi xe và mắc vào kính chắn gió của chiếc taxi. Lực mạnh đến nỗi kính vỡ tan. Em bất tỉnh lập tức.

Nhưng chiếc taxi đã không dừng lại và em ngã xuống, lên chiếc xe đạp của mình. Ngay lúc đó, bằng cách nào đó em đến và nắm chặt lấy thanh cản trước của chiếc taxi. Chiếc taxi tiếp tục di chuyển và đẩy em đi cùng với chiếc xe đạp điện một đoạn khoảng 5 hoặc 6 mét. Cuối cùng chiếc taxi dừng lại, chiếc xe đạp điện bị vỡ thành nhiều mảnh. Thật khó tin rằng em trai tôi vẫn còn sống.

Tất cả chúng tôi đều biết ơn Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng em trai tôi. Em đã không đòi một xu từ người tài xế taxi. Chi phí y tế khoảng 1.800 Tệ không được bảo hiểm chi trả, em trai tôi đã tự trả khoản tiền này. Bởi vì vùng tai trái bị tổn thương nặng nên một số người đã đề nghị em ấy đăng ký nhận khoản trợ cấp cho người khuyết tật nhưng em đã từ chối.

Em trai tôi nằm viện khoảng 10 ngày. Một tháng sau, em đã hồi phục gần như hoàn toàn. Không ai nói rằng em đã từng bị chấn thương nghiêm trọng, và trên gương mặt của em không lưu lại vết sẹo nào.


Bảntiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/9/394316.html

Bảntiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/12/181069.html

Đăng ngày 14-02-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share