Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 10-06-2019] Tôi là một đệ tử Đại Pháp ở vùng núi phía Tây tỉnh Liêu Ninh. Thông qua tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thân thể tôi đã xuất hiện nhiều điều thần kỳ. Hôm nay tôi xin viết xuống câu chuyện về cái giếng nước trong nhà, hy vọng các đồng tu có thể kiên tín vào sự thần kỳ vô xứ bất tại của Đại Pháp, cũng hy vọng thế nhân sẽ có nhìn nhận chính xác đối với Đại Pháp.
Tôi sống ở vùng núi, sinh sống bằng việc trồng cây ăn quả. Từ đầu năm 2000, chúng tôi ở đây mỗi năm vào đầu xuân trồng trọt đều phải tưới nước chống hạn, cây ăn quả thì càng phải tưới nhiều nước. Từ năm 2015 trở đi, nước ăn và sinh hoạt cũng trở thành vấn đề, vì vậy mỗi hộ đều phải làm giếng khoan, hút nước ngầm lên sử dụng. Dân chúng kêu trời kêu đất, mà không biết rằng căn nguyên chính là do Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại tín ngưỡng Chân-Thiện-Nhẫn, làm băng hoại đạo đức xã hội, bị Trời trừng phạt.
Tất cả các giếng trong thôn đều trở nên khô cạn vì tài nguyên nước ngầm bị hút quá nhiều, cả thôn nhà nào cũng đào giếng, hàng xóm cũng khuyên tôi nên đào giếng khoan mới, tôi một chút cũng không động tâm. Tôi biết rõ, thiên tai chính là đang trừng phạt những kẻ ác nhân, để cảnh báo con người. Mà tôi lại là người tu Đại Pháp, đạo đức đề cao, làm người tốt, thiên tai sẽ không ảnh hưởng đến tôi. Thậm chí tôi còn nói chuyện với cái giếng, bảo nó ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, bởi vì tôi biết và tin rằng, vạn vật trên thế gian đều có linh, đều là sinh mệnh. Một cái giếng đã khô thì chẳng phải đã chết rồi sao?
Quả nhiên cái giếng nhà tôi vẫn chưa chết, rất thần kỳ, nước giếng tuôn ra không ngừng, cung cấp nước sinh hoạt cho mấy người trong nhà. Như vậy tôi lại đỡ tốn hơn 2 vạn nhân dân tệ tiền phí tổn khoan giếng mới, những người ở quê đều nói tôi tu Đại Pháp được phúc báo.
Có Sư phụ chăm sóc, thực sự hạnh phúc
Bài viết của Bành Hạnh, Đệ tử Đại Pháp tại Đại Lục
Một ngày vào năm 2004, con gái đưa tôi đi khám sức khoẻ, lúc đó tôi mới được người bạn đồng hương giới thiệu, đắc Pháp chưa lâu, đối với Đại Pháp lúc tin lúc không, lúc tu lúc không. Trên đường đến bệnh viện, tôi bị một chiếc xe gắn máy đụng phải, một người đi cùng với tôi đã bị tử vong tại chỗ, tôi bị ngất đi, được đưa đến bệnh viện cấp cứu. Vừa mới tỉnh lại, tôi nhìn thấy trước mắt xuất hiện mấy chữ: “Không cứu được con là tiếc nuối lớn nhất của ta”.
Tôi ngay lập tức ngộ ra là Sư phụ của Pháp Luân Công đã cứu mình, lập tức cảm giác không có chuyện gì cả, chỉ muốn về nhà.
Từ đó tôi hiểu rằng: Pháp Luân Công không phải là công pháp bình thường, Sư phụ của Pháp Luân Công không phải tầm thường, ta nhất định kiên tu đến cuối cùng. Từ đó về sau tôi bắt đầu tinh tấn tu luyện, bất kể gặp phải mâu thuẫn gì ở nhà, tôi đều tâm bình khí hoà, bất động tâm, không tức giận. Nếu không phải là tu Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ hoàn toàn không làm được vậy. Pháp Sư phụ giảng đã khiến đạo đức tôi hồi thăng. Con xin cảm tạ ơn cứu mạng của Sư phụ!
Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2019/6/10/388422.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/8/178367.html
Đăng ngày 05-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.