Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-06-2019] Năm 2000, tôi bị mất việc vì không từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Một người bạn của chồng tôi là giám đốc viện nghiên cứu nông nghiệp nói với tôi rằng có một mẫu đất trống và bốn héc-ta đất trồng cây ăn quả mà không ai quản, muốn để cho tôi quản lý.

Ông ấy nói rằng những gì trồng trên đất này sẽ thuộc về tôi, tôi chỉ cần trả 2 ngàn tệ mỗi năm. Nhưng nếu không có thu hoạch, tôi không cần trả tiền.

Tôi chưa từng làm nông nghiệp cũng như chăm sóc cây ăn quả, nhưng vì không có lựa chọn nào khác, nên đã đồng ý với thử thách này.

Ngày hôm sau tôi ra khu đất. Mặt đất phủ đầy bùn vàng đã đóng khô và khó có thể xới tơi lên được.

Lúc đó đã là trung tuần tháng 6, rau quả của nhiều nhà khác đã mọc rất cao, một số đã ra hoa kết trái.

Mấy cây ăn quả tình trạng còn tệ hơn. Cành lá cây phủ đầy bùn vàng, rễ cây lộ ra, cả rễ và vỏ cây đều bị chuột gặm.

Tôi tin rằng Sư phụ sẽ quản tất cả

Tôi nhanh chóng bắt tay vào làm việc trên đồng. Tôi xới bỏ đi lớp bùn vàng và gieo một ít hạt dưa. Tôi cũng trồng vài loại rau củ như bắp cải, khoai tây, dưa chuột, và đậu xanh cạnh những cây ăn quả.

Buổi sáng sớm, tôi mang đài ra đồng. Đầu tiên tôi luyện các bài công pháp, sau đó làm việc cả ngày trên đồng, vừa làm vừa nghe bài giảng Pháp của Sư phụ.

Chồng tôi không tin rằng mảnh đất trống này có thể tạo ra thứ gì. Anh ấy phản đối việc tôi ra ngoài đồng mỗi ngày. Tôi không để tâm và tiếp tục công việc của mình.

Một tháng sau, rau quả của những nhà khác đã chín và sẵn sàng để bán, còn của tôi mới bắt đầu. Cây mận của tôi bắt đầu ra quả nhưng vẫn còn rất nhỏ. Một số người đã hái trộm quả nhưng không ăn được liền ném xuống đất. Tôi nhắc nhở bản thân không động tâm – cứ tiếp tục làm công việc tôi nên làm, và Sư phụ sẽ an bài tất cả.

Trải nghiệm uy lực của Đại Pháp

Khi hoa quả của các nhà khác đã bán hết, mận của tôi bắt đầu lớn như thổi. Những quả mận to, đen, sáng bóng và ngọt. Tôi để khách qua đường vào vườn tự hái quả và trả tiền theo cân. Một số người trả đủ số tiền đã lấy, cũng có người không trả đủ. Tôi không đuổi theo, chỉ thu tiền, bỏ qua. Tôi bình tĩnh buông bỏ chấp trước vào lợi ích của bản thân.

Dưa vàng tôi trồng cũng rất ngọt và nhiều nước. Tôi đã chọn một quả dưa ngon để gửi cho ông giám đốc viện nghiên cứu nông nghiệp nếm thử. Ông ấy rất ngạc nhiên, nói rằng nhiều năm nay ông không được ăn món dưa ngon như vậy.

Ông ấy đã giới thiệu dưa của tôi cho những người quản lý của Cục tài nguyên trái cây trung ương. Tôi bán cho họ 25 thùng dưa đỏ, mỗi thùng khoảng 30kg. Tôi được trả 50 tệ một thùng, giá gấp 3 lần so với loại dưa bình thường bán ở chợ.

Ông giám đốc rất phấn khích và nói: “Mảnh đất không ai muốn nhận, qua tay chị chăm sóc đã trở thành kho báu!”

Kho báu này đến từ lòng từ bi vô lượng của Sư phụ, là uy lực của Đại Pháp. Tôi nhớ có một hôm đang làm việc và nghe Pháp trên đồng, có mấy đồng tu tới. Một đồng tu đã khai thiên mục nói: “Trên ngọn cây ăn quả và cây dưa có Pháp Luân đang xoay chuyển, truyền vào đó vô hạn năng lượng và sức sống.”

Vụ mùa đó tôi thu được hơn 10 ngàn tệ. Tôi cũng thu hoạch thêm nhiều loại rau khác nữa. Cuộc sống của tôi đã trở nên tốt hơn, tôi có tiền nhiều hơn và thời gian hơn để đi làm các việc giảng chân tướng cứu người.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/6/16/烂树残地出了宝-388782.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/29/178260.html

Đăng ngày 02-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share