[MINH HUỆ 23-06-2019] Trên thế gian những người có chí mà thành đa phần đều là những người trọng đức hành thiện, hơn nữa trong đức hạnh thì việc cự tuyệt sắc dục lại là điều quan trọng hàng đầu.
Thời xưa ở Sơn Đông có vị tú tài tên Lâm Trường Khang, tuổi đã tứ tuần nhưng mãi vẫn chưa thi đỗ cử nhân. Một ngày nọ, ông đang suy tư không muốn tiếp tục theo đuổi con đường khoa cử nữa thì đột nhiên nghe bên tai cất cao giọng: “Đừng nản lòng!”
Tú tài kinh ngạc hỏi: “Ai vậy?”
Ông chỉ nghe thấy giọng nói đó đáp lại: “Ta là quỷ hồn chốn âm gian. Mấy năm nay ta vẫn luôn ở bên cạnh bảo hộ ngài, bảo vệ ngài.”
Lâm tú tài bảo quỷ hồn hiện hình cho ông xem nhưng nó từ chối.
Lâm tú tài yêu cầu liên tiếp bốn lần nhưng quỷ hồn nói: “Tiên sinh muốn nhìn thấy tôi thì cũng được thôi, chỉ là khi nhìn thấy tôi thì tiên sinh đừng sợ nhé.”
Tú tài tỏ vẻ đồng ý. Quỷ hồn lập tức hiện ra trước mặt tú tài, toàn thân đầy máu và nói: “Tôi là một thường dân ở huyện Lam Thành. Một người họ Trương ở huyện Dịch đã hại chết tôi, thi thể tôi bị đè bên dưới tảng đá ngoài cổng thành phía Đông. Tiên sinh sau này sẽ làm huyện lệnh huyện Dịch nên tôi thường đi theo phục dịch tiên sinh, mong rằng sau này tiên sinh sẽ giúp tôi phá giải án oan.”
Oan hồn nói với Lâm tú tài là vào năm nào ông sẽ đậu kỳ thi hương và năm nào ông sẽ đỗ tiến sĩ, nói xong thì biến mất. Quả nhiên năm đó Lâm tú tài đã đậu kỳ thi hương. Tuy nhiên, ông đã không thi đỗ trong kỳ thi tiếp theo.
Lâm tú tài than rằng: “Một quỷ hồn làm sao có thể biết hết công danh sự nghiệp nơi thế gian!”
Lời còn chưa dứt thì trong không trung một giọng nói vang lên: “Bản thân tiên sinh có hành vi không đoan chính, chứ không phải là tôi nói sai! Vào ngày đó tháng đó, tiên sinh đã tư thông tình cảm với một góa phụ, may mà không có mang. Không ai trên thế gian này biết chuyện này nhưng âm ty đã ghi lại việc ác của tiên sinh. Tuy tiên sinh đã được tha tội, nên hai khoá thi sau vốn đều đỗ đạt lại bị kéo dài thêm.
Lâm tú tài thất kinh, quả là Thần linh đều biết và ghi chép lại mọi chuyện trên thế gian. Bắt đầu từ lúc đó tú tài thành tâm hối cải, nói năng cẩn trọng, khiêm nhường và cự tuyệt sắc dục, luôn luôn tu thân. Sau này ông đỗ đạt hai khoa thi mà trước khi không qua, ông đỗ tiến sĩ và nhận chức huyện lệnh huyện Dịch. Sau khi nhậm chức, ông lập tức đi tuần trong thành. Ông nhìn thấy một tảng đá ở cổng thành phía Đông, bèn ra lệnh lật tảng đá lên, quả nhiên thấy một thi thể. Lâm tiến sỹ lập tức truyền lệnh bắt người họ Trương tới thẩm vấn. Họ Trương kể lại chi tiết quá trình mình giết người từ đầu đến cuối, sau này y bị trừng phạt theo pháp luật.
Con người thế gian tham sắc mà tiêu tán phúc lộc, hối cải và quy chính thì sự nghiệp ắt thành. Người tu Đạo tham luyến sắc dục sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến công lực.
Hứa Tôn – tổ sư của Tịnh Minh đạo, phái Lư Sơn ở vùng Tinh Dương, nước Tấn vào năm Thái Khang thứ nhất (266 – 420 SCN) là đệ tử của Ngô Mãnh chân quân. Thời đó vùng Giang Đông có rất nhiều hang rắn. Ngô Mãnh định diệt rắn, bèn chọn ra hơn một trăm đệ tử cùng đi. Khi đến Cao An, Ngô Mãnh lệnh cho đệ tử chuẩn bị một trăm cân than củi, sau đó dùng thước đo và chặt thành những que than có chiều dài bằng nhau rồi đặt chúng lên Đạo đàn.
Đến tối toàn bộ những que than này biến thành những thiếu nữ mặc y phục trắng, lũ lượt chạy tới trước mặt các đệ tử của Ngô Mãnh ong bướm lả lơi. Tờ mờ sáng hôm sau, Ngô Mãnh đi kiểm tra xem các đệ tử của mình thế nào thì thấy rằng không có một người nào mà trên y phục không vướng bụi than. Tuy nhiên, duy chỉ có y phục của Hứa Tôn là không bị đen bẩn. Ngô Mãnh đã dẫn theo Hứa Tôn đến Liêu Giang, nơi có hang của con rắn lớn, dò la động tĩnh. Khi con rắn lớn bò ra khỏi hang, Hứa Tôn chân đạp thế thất tinh, tay cầm kiếm sắc dẫm lên đầu nó, múa kiếm giết chết con rắn. Quả nhiên những đệ tử khác vì tham luyến sắc dục nên không có năng lực trừ ma.
(Trích từ: “Tử bất ngữ” của Viên Mai và “Dậu Dương Tạp Trở” của Đoạn Thành Thức)
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2019/6/23/389070.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/15/179888.html
Đăng ngày 02-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.