Lý Trí Thanh, bình luận viên của Minh Huệ
Phần 1: https://vn.minghui.org/article/1268.html
Phần 2: https://vn.minghui.org/article/1269.html
Phần 3: https://vn.minghui.org/article/1285.html
[MINH HUỆ 29-3-2005]
Lịch sử sẽ không bao giờ quên
Trong lịch sử quan hệ ngoại giao của con người, không có nhiều nhà ngoại giao cao quý như ngài Hồ Phượng San, người đã sử dụng vị trí của mình là tổng lãnh sự của Trung Quốc ở Vienna trong chiến tranh thế giới thứ II để cấp thị thực cho những người Do Thái để họ có thể thoát khỏi Đức Quốc Xã. Những người như vậy đã kiên định bảo vệ những quyền con người phổ biến và giữ gìn lòng tốt, không nhượng bộ dù dưới áp lực. Thời gian đã trôi qua, nhưng những việc làm tốt của họ vẫn sáng như kim cương và được xã hội nhớ mãi.
Tại đại sứ quán Anh ở Đức, có một chiếc bàn đá có khắc tên “Frank Foley” trên đó. Ông được gọi là “Schindler của Anh”. Từ năm 1921 tới năm 1939, Foley là một nhân viên thị thực tại đại sứ quán Anh ở Đức. Hồi đó, Anh quốc kiểm soát chặt chẽ việc cấp thị thực. Nhưng để giúp những người Do Thái dời Đức Quốc Xã một cách an toàn, Foley đã tùy tiện cấp thị thực cho người Do Thái. Ông ta thậm chí còn thay đổi tài liệu để giúp họ nhận được thị thực. Theo cách đó, ông đã giải thoát hàng ngàn người Do Thái khỏi những đảng viên Đảng quốc xã Đức. Ông ta thậm chí còn chấp nhận rủi ro tới tính mạng của mình tới khu của người Do Thái để gửi thêm nhiều người Do Thái ra khỏi Đức. Sau khi ông chết, những người Do Thái đã được ông cứu đã trồng cây để tỏ lòng tôn kính ông trên một mảnh đất trên một ngọn đồi ở Jerusalem.
Vào năm 1999, chính phủ Israel đã trao tặng Foley huy chương “nhân sĩ chính nghĩa quốc tế” và đã dựng một bia kỷ niệm ông tại Đài Kỷ Niệm Tàn Sát Đức Quốc Xã ở Yad Vashem, Jerusalem.
Trước khi khánh thành bia kỷ niệm Foley, người mà sinh nhật lần thứ 120 sẽ vào thứ Tư, tại đại sứ quán Berlin, đại sứ Anh ông Peter Torry đã nói: “Dù không có sự miễn trừ ngoại giao và bất chấp rủi ro cá nhân lớn, người đàn ông khiêm tốn này đã chọn đi theo lương tâm của mình. Ngày nay, đúng là chúng ta phải vinh danh ông tại đại sứ quán Anh, không xa nơi ông đã làm việc trong những năm 1930. Ông thực sự là một người đàn ông đáng kính trọng và rất nhân đạo, một người anh hùng thực sự của nước Anh.”
Cũng có một “Schindler” ở Mỹ. Tên ông là Varian Fry. Vào đầu chiến tranh thế giới thứ II, Fry là tổng lãnh sự Mỹ tại Marseille, Pháp. Hồi đó, Mỹ đứng trung lập giữa Đức và Pháp. Không muốn làm đình trệ mối quan hệ với Đức và Pháp, Mỹ nghiêm ngặt hạn chế số người Do Thái đến đất nước. Nhưng Varian Fry đã cố gắng hết sức để giúp những người Do Thái. Trong khoảng thời gian một năm, ông đã giúp 2.500 người Do Thái rời Pháp, trong số họ nhiều người là các họa sỹ nổi tiếng. Washington đã giận dữ những hành động của ông bởi vì nó trái với chính sách ngoại giao của Mỹ. Vì lý do đó, sự nghiệp ngoại giao của Fry đã đến chỗ kết thúc nhanh chóng. Sáu mươi năm sau, quốc vụ viện nước Mỹ đã hồi phục lại thanh danh của ông. Tại buổi lễ hoàn lại danh dự cho ông, người phát ngôn của quốc vụ viện đã nói rằng những gì ông đã làm vi phạm chính sách ngoại giao Mỹ lúc đó, nhưng đã tuân theo tinh thần mà dựa vào đó nước Mỹ đã được thành lập. Đó là, vĩnh viễn đấu tranh cho công lý và tự do. Ông đã được vinh danh như một người anh hùng. (https://www.chambon.org/fry_Isenberg_nytbr_en.htm)
So sánh với những nhà ngoại giao chính nghĩa đó, những nhân viên ngoại giao của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã cư xử đáng hổ thẹn. Trong cuộc khủng bố hàng triệu học viên Pháp Luân Đại Pháp, chế độ Giang Trạch Dân đã công khai vi phạm Hiến Pháp Trung Quốc và Các Hiệp Ước Nhân Quyền Quốc Tế. Trong khi các học viên đang bị tra tấn tới chết, chịu đau khổ vì bị giam giữ, bị đuổi việc, và bị cướp đi các tự do cơ bản, các nhân viên ngoại giao của ĐCSTQ truyền bá những lời dối trá và xúi giục thù ghét các học viên Pháp Luân Đại Pháp trên toàn thế giới. Họ thậm chí còn huy động nhiều điệp viên mật quốc gia để khủng bố Pháp Luân Đại Pháp tại hải ngoại. Thật là xấu hổ và tội lỗi!
Những nhân viên ngoại giao này đã xuất khẩu sự vu khống của ĐCSTQ ra hải ngoại để tẩy não những người dân Trung Quốc sống tại nước ngoài và để xúi giục thù ghét Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó họ gửi những thông tin lừa dối này trở ngược lại Trung Quốc để đánh lừa nhân dân Trung Quốc bằng cách gọi chúng là những thông tin từ khắp thế giới. Những nhân viên ngoại giao ĐCSTQ đã mở rộng phạm vi những lời dối trá và sự vu khống của chế độ Giang tới các nước trên khắp thế giới. Chúng đã sử dụng các phương tiện truyền thông Trung Quốc tại hải ngoại, dưới sự kiểm soát của ĐCSTQ, để báo tin tức sai tới các chính phủ nước ngoài. Điều này đã làm cho nhiều chính phủ nước ngoài vẫn im lặng khi đối mặt với sự vi phạm nhân quyền chưa từng có đối với các học viên Pháp Luân Công.
Những gì không thể tha thứ được là nhiều nhân viên ngoại giao của ĐCSTQ thực sự biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là chân chính. Vào năm 1998, khi ông Lý Hồng Chí, người sáng lập của Pháp Luân Đại Pháp, giảng bài ở Geneva, Switzerland, nhiều nhân viên ngoại giao Trung Quốc đã tham dự bài giảng.
Tại bữa tiệc mừng Tết Cổ Truyền Trung Quốc năm 1999 được tổ chức bởi Hội Sinh Viên Manchester ở Anh, màn trình diễn các bài tập Pháp Luân Đại Pháp đã được những người tham dự hoan nghênh. Tổng lãnh sự Trung Quốc ở Manchester và các nhân viên ngoại giao từ đại sứ quán Trung Quốc và các cấp dưới của nó đều tham dự bữa tiệc. Sau ngày 25 tháng 4 năm 1999 và trước ngày 20 tháng 7 năm 1999, một số nhân viên ngoại giao ĐCSTQ vẫn nói rằng Pháp Luân Đại Pháp sẽ không bị khủng bố. Nếu những nhân viên ngoại giao này thực sự muốn biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, sẽ rất dễ dàng cho họ tìm ra bởi vì họ sống bên ngoài Trung Quốc. Một cách đơn giản là họ có thể tìm nó trên Internet, liên hệ với những học viên địa phương hoặc thậm chí tự tìm hiểu về nó. Quá dễ dàng.
Albert Einstein đã từng nói rằng nếu mệnh lệnh của chính phủ trái lại lương tâm của một người, người đó nên đứng về phía lương tâm và công lý. Nhưng khi Giang Trạch Dân vi phạm Hiến Pháp Trung Quốc và Các Hiệp Ước Nhân Quyền Quốc Tế để khủng bố những học viên Pháp Luân Đại Pháp vô tội, nhiều nhân viên ngoại giao của ĐCSTQ chỉ mù quáng tuân theo lệnh để bảo vệ những quyền lợi cá nhân ngắn hạn.
Xuyên suốt lịch sử con người, bạo lực không bao giờ chiến thắng các niềm tin chính nghĩa. Cuối cùng thì lương thiện và công lý luôn luôn chiến thắng. Sự khủng bố Pháp Luân Công của chế độ Giang chắc chắn sẽ thất bại. Qua những nỗ lực bền bỉ của các học viên, sự thật về Pháp Luân Công sẽ được phô bày ngày càng trọn vẹn trước tất cả nhân dân thế giới. Ngày càng nhiều người trên thế giới, bao gồm cả người Trung Quốc và người của các quốc gia khác, sẽ biết được sự thật về Pháp Luân Công.
Các tòa đại sứ và lãnh sự Trung Quốc thật là quá ngu xuẩn khi theo Giang Trạch Dân khủng bố những học viên Pháp Luân Đại Pháp chân chính và lương thiện. Họ nên biết rằng việc phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp của họ tại hải ngoại sẽ chỉ gợi lên sự khinh thường từ cộng đồng quốc tế. Những gì đã bị phơi bày là sự ngu dại và thấp kém của những nhân viên ngoại giao của ĐCSTQ. Sự vu khống của họ không thể làm ngừng sự lan truyền nhanh chóng về Pháp Luân Đại Pháp và tin tức sự thật rằng Pháp Luân Đại Pháp đã đem lại những lợi ích về thân thể và tinh thần cho nhiều học viên và cho xã hội đến thế nào.
Lịch sử rất công bằng. Hồ Phượng San, Frank Foley, và Varian Fry đã chịu những đau khổ để đổi lấy chính nghĩa của họ, nhưng danh tiếng của họ là vĩnh cửu. Những kẻ đi theo Giang Trạch Dân trong cuộc khủng bố vô nhân tính lên Pháp Luân Đại Pháp dứt khoát sẽ để lại lịch sử sự ô nhục của mình và xứng đáng nếm vị đắng của những tội ác của họ. Làm sao mà những nhân viên ngoại giao của ĐCSTQ, những kẻ chủ động khủng bố Pháp Luân Đại Pháp, sẽ có thể tự đối mặt với chính họ và con cháu của họ trong tương lai?
Trách nhiệm của một nhân viên ngoại giao là bảo vệ hình ảnh của đất nước và nhân dân của anh ta, nhưng những nhân viên ngoại giao của ĐCSTQ —những kẻ đã khủng bố Pháp Luân Đại Pháp— đã làm ngược lại. Họ đã tạo ra thiệt hại lớn cho Trung Quốc và nhân dân Trung Quốc. Những học viên Pháp Luân Đại Pháp, đang chịu đau khổ vì tai họa của cuộc khủng bố và nhiều khó khăn, đã dũng cảm đứng lên nói cho thế giới biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Họ là những người bảo vệ công lý và niềm hãnh diện của Trung Quốc. Họ đang tạo lên lịch sử.
Thế giới sẽ nhớ.
Ngày 26 tháng 3 năm 2005.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2005/3/29/98167.html;
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2005/4/28/60111.html.
Dịch ngày 3-5-2005, đăng ngày 7-5-2005; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.