Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-06-2019] Tôi là một phụ nữ Hàn Quốc, 56 tuổi, hiện đang sinh sống tại Trung Quốc.
Nhân duyên của tôi với Đại Pháp bắt đầu vào năm 2009. Một phụ nữ đến cửa hàng của tôi và tặng cho tôi một tấm bùa hộ mệnh. Cô ấy nói: “Chị hãy nhẩm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo!’ Nếu chị chân thành nhẩm câu này, chị sẽ gặp nhiều may mắn.“
Lúc đó, vì tin vào những lời dối trá của Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tôi cho rằng người phụ nữ này đến đây để gây rối vì chính phủ đã cấm Pháp Luân Đại Pháp. Người phụ nữ đó thường xuyên đến cửa hàng và đưa cho tôi các tài liệu giảng chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi không bao giờ đọc chúng.
Vào tháng 9 năm 2012, tôi gặp lại người phụ nữ đó. Có lẽ do cơ duyên đã chín muồi, cuối cùng tôi hỏi cô ấy: “Chị có sách Pháp Luân Công không? Tôi muốn xem qua.” Đó là cách mà tôi có được cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, và bắt đầu bước vào tu luyện.
Một cuốn sách quý đã cứu sống chồng tôi
Chồng tôi thích đọc sách. Anh được chuẩn đoán mắc bệnh tiểu đường khi anh 35 tuổi và trước năm 2012, anh bị bệnh lao phổi nghiêm trọng.
Tôi về nhà và nói với chồng: “Thật kì lạ. Em không hiểu vì sao em lại hỏi mượn người phụ nữ đó cuốn sách này. Vì anh thích đọc sách, anh thử đọc xem sao. Nếu nó không tốt, em sẽ trả lại cho cô ấy.” Đến bây giờ, tôi tin là các vị Thần đã bảo vệ chúng tôi.
Chồng tôi rất may mắn. Anh không từ chối, mà đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Đây thực sự là sự lựa chọn tương lai của anh ấy. Nếu anh ấy quyết định khác đi, kết quả chắc hẳn cũng sẽ khác.
Sau khi chồng tôi đọc hết bài giảng thứ nhất, cơ thể anh ấy bắt đầu có phản ứng. Khi chồng tôi đọc hết cuốn sách, anh hào hứng nói: “Đây là quyển sách đến từ thiên thượng. Pháp Luân Đại Pháp thật tốt. Em hãy hỏi người phụ nữ đó cuốn băng dạy các bài công pháp xem.” Chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công như thế.
Từ đó trở đi, chồng tôi không đến bệnh viện khám cũng không uống thuốc. Anh chỉ tập trung vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vì tôi không học Pháp, hàng ngày tôi cố gắng thuyết phục anh đi bệnh viện nhưng anh từ chối. Do đó, chúng tôi bắt đầu cãi nhau. Cuối cùng, tôi nhờ người phụ nữ đó đến nhà tôi. Cô ấy không sợ bị lây bệnh mà còn giúp chồng tôi học Pháp và luyện công.
Chỉ trong vòng hai tháng, chồng tôi khỏi bệnh viêm phổi nặng và tiểu đường. Anh nói với tôi rằng anh đã ho ra máu liên tục trong vòng hai tháng qua. Nhưng anh không hề uống một viên thuốc nào, anh chỉ tin tưởng vào Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Công) và Đại Pháp. Chúng tôi đã được trải nghiệm huyền năng của Đại Pháp.
Sư phụ Lý đã ban cho chồng tôi một cuộc đời thứ hai. Tôi rất biết ơn Sư phụ vì sự từ bi của Ngài, và tôi cũng vô cùng biết ơn người phụ nữ đã giúp đỡ chúng tôi một cách vô tư vô ngã. Giờ đây, tôi hiểu rằng người phụ nữ đó đã thực sự cứu người trong khi mạng sống của cô ấy đang bị đe dọa. Khi tôi nghĩ về điều này, nước mắt tôi lại trào dâng.
Sư phụ dẫn dắt tôi trên con đường tu luyện
Chứng kiến những thay đổi của chồng tôi đã giúp tôi trải nghiệm huyền năng và sự vĩ đại của Đại Pháp. Vì vậy, tôi cũng bắt đầu tu luyện Đại Pháp và trở thành một đồng tu của chồng.
Lần đầu tiên đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, khi mới đọc được một chút, tôi đã cảm thấy buồn ngủ. Tôi luyện các bài công pháp như thói quen cần làm mỗi ngày. Tuy nhiên, Sư phụ đã không bỏ rơi tôi và Ngài đã điểm hóa cho tôi trong những giấc mơ. Mỗi lần tỉnh dậy sau những giấc mơ đó, tôi luôn cảm thấy vừa phấn chấn vừa hối hận. Tôi phấn chấn vì biết rằng Sư phụ luôn ở bên cạnh tôi và thấy hối hận vì đã không tu luyện tinh tấn. Sư phụ đã phải lo lắng cho tôi.
Giấc mơ đầu tiên-Tu luyện là một việc nghiêm túc
Tôi thấy một con khỉ làm mặt hề trước mặt tôi, như thể nó đang cố làm tôi vui lòng. Khi tỉnh dậy, tôi hiểu rằng khi luyện các bài công pháp, tôi chỉ coi đó là việc làm theo thói quen, chỉ như là một chú khỉ đang mua vui cho mọi người.
Tu luyện là một việc nghiêm túc phi thường. Nếu không đối đãi một cách nghiêm túc, tôi sẽ tự hủy hoại bản thân. Sư phụ nhận thấy điều đó, nên Ngài đã điểm hóa cho tôi. Kể từ đó, tôi quyết tâm hướng nội. Với sự giúp đỡ của người phụ nữ đó, hàng ngày tôi học một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân và luyện các bài công pháp.
Giấc mơ thứ hai-Tu luyện không phải là nghỉ ngơi
Có một sợi dây thừng có vẻ dài hơn một mét. Tôi nghĩ tôi có thể chạm vào nó nếu vươn tay ra. Tuy nhiên, khi đến gần hơn, tôi vẫn không thể chạm vào nó được. Tôi cảm thấy tôi đã tu luyện tốt, vì tôi đã học Pháp và luyện công hàng ngày.
Đôi khi, thậm chí tôi còn nghĩ tu luyện rất đơn giản vì tôi chỉ cần Pháp, và điều đó đảm bảo rằng tôi sẽ tu luyện tốt. Tuy nhiên, tôi không ngờ Sư phụ có thể nhìn thấy những suy nghĩ sâu thẳm nhất của tôi. Ngài lại một lần nữa điểm hóa cho tôi. Tôi hiểu rằng tu luyện không phải là nghỉ ngơi. Tôi cần phải thực tu một cách thiết thực và kiên định, và buông bỏ các chấp trước trước khi tôi có thể tìm lại chân ngã của mình.
Giấc mơ thứ ba – Chấp trước vào tình với gia đình
Tôi trông thấy em trai tôi. Tôi đã tham gia vào tất cả các sự kiện quan trọng trong cuộc đời cậu ấy. Lần này, tôi cảm thấy ánh mắt của em tôi rụt rè, như thể cậu ấy đang giấu tôi điều gì đó. Vì vậy, tôi đi theo cậu ấy và đến một cầu thang gỗ nơi các bậc thang không được chắc chắn lắm, và rất khó để leo lên. Sau đó, tôi thức dậy.
Em trai tôi mặc dù đã ngoài 40 tuổi nhưng vẫn chưa kết hôn, vì vậy tôi quan tâm đến cậu ấy nhất. Sau khi tỉnh dậy, tôi hiểu rằng Sư phụ đang ám chỉ rằng tôi cần buông bỏ chấp trước vào tình đối với cậu ấy. Sư phụ biết tất cả. Tôi thật sự rất quan tâm đến gia đình mình. Không có điều gì trong gia đình mà tôi không quan tâm, như thể là gia đình tôi sẽ tan vỡ nếu không có tôi.
Sư phụ giảng:
“Có người nói: ‘Tôi kiếm thêm chút tiền, thu xếp gia đình ổn thoả, thì tôi không lo lắng gì nữa, [rồi] tôi sẽ lại tu Đạo’. Tôi nói rằng chư vị đang vọng tưởng; chư vị không thể chi phối cuộc đời người khác được, không thể thao túng vận mệnh người khác được, kể cả vận mệnh vợ con, cha mẹ, anh em; chư vị có quyết định được [những việc ấy] không? Hơn nữa, chư vị sau này không phải lo lắng, chư vị không có phiền phức gì nữa, thì chư vị tu luyện gì đây? Luyện công một cách quá ư thoải mái chăng? Lẽ nào có chuyện ấy? Đó [chỉ] là chư vị đứng tại góc độ người thường mà [mong] tưởng vậy thôi.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Giấc mơ thứ tư – Tìm về chân ngã
Có nhiều người mua đồ ăn nhẹ. Khi sắp đến lượt mình thì tôi lại ngủ thiếp đi. Vào lúc tôi tỉnh dậy thì chỉ còn lại một vài người.
Tôi nhận ra rằng tôi có chấp trước vào các món ăn ngon và nấu nướng. Tôi cũng đăng các nhận xét và hình ảnh trên kênh truyền thông xã hội để so sánh các món ăn của tôi với những người khác xem món ăn của ai ngon hơn.
Trong quá trình đó, tôi đã bỏ bê việc học Pháp. Tôi chợt hiểu rằng thời gian của chúng ta trong thế giới nhân loại này là rất ngắn ngủi. Mục đích thật sự của chúng ta là tìm lại chân ngã của mình. Để theo kịp các đồng tu, tôi phải học Pháp và tu luyện thật tinh tấn.
Con xin cảm ơn Sư phụ đã an bài con đường tu luyện cho vợ chồng con.
Hiện tại, gia đình chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đặc biệt là vào đúng dịp đầu năm mới này, chúng tôi chào đón một tiểu đệ tử Đại Pháp mới sinh, đó không chỉ là niềm vui, mà còn là một trách nhiệm nữa đối với chúng tôi. Chúng tôi sẽ cho học viên Đại Pháp mới ấy nghe nhạc Phổ Độ (Đại Pháp) và để bé nghe chúng tôi đọc Chuyển Pháp Luân. Chúng tôi cũng sẽ dạy bé nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” khi chúng tôi chơi với cháu. Chúng tôi sẽ làm tốt việc dẫn dắt đồng tu nhỏ bé của chúng tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/6/20/我能走上修炼路是师父的慈悲-388180.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/16/178907.html
Đăng ngày 30-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.