Bài viết của Lý Chân, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-05-2019] Tôi là một giáo viên tiểu học 76 tuổi, và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 22 năm. Trên con đường tu luyện của mình, Sư phụ Lý (nhà sáng lập pháp môn) đã luôn bảo hộ tôi, cũng như bảo hộ bốn thế hệ trong gia đình tôi.

Mẹ tôi được thụ ích nhờ ủng hộ Đại Pháp

Chị gái tôi, chồng chị ấy, và tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước năm 1999, và mẹ tôi đã chứng kiến những lợi ích mà Đại Pháp mang lại cho chúng tôi cả về tâm lẫn thân. Mẹ tôi thực sự tin rằng Đại Pháp là tốt.

Mẹ tôi không biết đọc chữ và chỉ có thể nói được tiếng địa phương. Tuy nhiên, chúng tôi đã dạy bà niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo” bằng tiếng phổ thông. Bà ấy cũng thích xem các video giảng chân tướng về Đại Pháp.

Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Tôi đã tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện công lý cho việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đã bị đưa tới một trại tạm giam. Để phản đối cuộc bức hại và sự cưỡng ép chuyển hoá của ĐCSTQ, tôi đã rời nhà đi.

Cảnh sát đã hạch sách mẹ tôi và yêu cầu bà nói cho họ biết nơi tôi đang ở. Mặc dù mẹ tôi rất sợ hãi, nhưng bà không hợp tác, và luôn ủng hộ tôi tu luyện.

Mẹ tôi có một tâm thái rất tích cực, trí nhớ tốt, và có thể tự chăm sóc bản thân mà không cần làm phiền đến con cháu. Các thế hệ trong nhà đều kính trọng bà. Họ hàng của bà, bạn bè, và những người hàng xóm tất cả đều nói bà có phúc phận. Mẹ tôi hiểu rằng bà được ban phúc lành nhờ có Sư phụ Lý bảo hộ, bởi vì trong hoàn cảnh Đại Pháp bị bức hại, bà đã luôn ủng hộ ba đứa con của mình tu luyện.

Khi bà 95 tuổi, anh trai và chị dâu tôi đột nhiên nghe thấy một tiếng động lớn phát ra từ phòng ăn. Họ phát hiện ra mẹ tôi bị ngã từ trên ghế xuống sàn gạch, và bị bất tỉnh.

Khi tôi vội vã về nhà sau khi nhận được cuộc gọi từ anh trai, ngay lập tức tôi giữ lấy bà và nói: “Mẹ, hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo’”. Tôi không chắc liệu mẹ tôi có nghe thấy hay không, nhưng tôi đã lo lắng và tiếp tục niệm hai câu đó. Sau khi tôi niệm một vài lần, bà đã tỉnh dậy và tôi nói với bà: “Mẹ vừa bị ngã, nhưng mẹ không cần phải lo lắng! Mẹ đã có Sư phụ bảo hộ!” Bà ngồi dậy trên giường và tôi đề nghị bà tiếp tục niệm hai câu đó, và bà đã làm theo. Bà đã cảm thấy khoẻ lại sau khi thức dậy vào ngày hôm sau.

Uy lực của Đại Pháp: Tống khứ thói ham mê cờ bạc và hút thuốc

Trong hoàn cảnh xã hội đầy rẫy nạn khiêu dâm, cờ bạc, ma tuý, con trai lớn của tôi đã bị nghiện cờ bạc. Cháu ham mê chơi mạt chược, xổ số, và trò đánh bạc trực tuyến. Thậm chí cháu còn tới những sòng bạc ở Macao để chơi. Mỗi lần cháu thua bạc, cháu muốn giành lại chiến thắng và càng ngày dấn thân vào sâu hơn. Cháu mất hai triệu nhân dân tệ trong vòng ba năm và khiến vợ cháu căng thẳng cực độ. Gia đình cháu gặp phải khủng hoảng nghiêm trọng.

Nhưng quả thực cháu có duyên phận với Đại Pháp, vì cháu thường xuyên đọc các tài liệu về Đại Pháp. Thỉnh thoảng, cháu sẽ hỏi tôi nếu tôi không đưa tài liệu cho cháu.

Khi tờ báo Đại Kỷ Nguyên bắt đầu làm chiến dịch “tam thoái” – thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó – cháu đã sử dụng tên thật để thoái.

Cháu đồng ý học các bài giảng của Sư phụ và bắt đầu xem băng ghi hình Sư phụ giảng Pháp tại Tế Nam. Sau đó mỗi ngày cháu đều đọc một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi mỗi người đọc một đoạn, và cháu đọc rất nghiêm túc.

Khi tôi tới thăm cháu lần thứ ba, cháu đã tự đọc một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân mỗi ngày. Khi cháu học Pháp, cháu sẽ tắt điện thoại. Trong vòng một tháng, cháu đã đọc Chuyển Pháp Luân ba lần. Cháu hiểu được rằng một sinh mệnh là tốt khi tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp. Cháu đã dừng chơi bạc năm năm trước.

Con trai tôi luôn mang theo một lá bùa hộ mệnh của Đại Pháp ở trong ví và thường niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Bất cứ khi nào mọi người nâng cốc chúc mừng trong lễ cưới hoặc trong tang lễ, cháu luôn nâng cốc của mình và nói hai câu đó. Trong hoàn cảnh mà Pháp Luân Đại Pháp vẫn đang bị bức hại, cần phải có một lòng can đảm rất lớn để nói câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo” ở nơi công cộng! Cháu thực sự cảm nhận được rằng Đại Pháp là tốt, và đó là cách mà cháu thể hiện lòng biết ơn đối với Sư phụ.

Khi cháu đọc đến phần bài giảng về bỏ hút thuốc, cháu đã nhận ra tác hại của việc hút thuốc đối với cơ thể. Cháu đã đặt quyết tâm từ bỏ nó. Từ đó trở đi, cháu ngửi thấy mùi khó chịu mỗi khi có ai đó hút thuốc. Cuối cùng cháu đã bỏ được thói quen hút thuốc sau khi nghiện thuốc lá hàng chục năm.

Căn bệnh ung thư trực tràng của con dâu tôi biến mất

Con trai cả của tôi và vợ cháu thường xuyên mâu thuẫn với nhau. Khi chúng xảy ra xung đột mà con dâu tôi cảm thấy bất ổn, cháu thường gọi tôi vào nửa đêm để khóc lóc và phàn nàn, và tôi không thể ngủ tiếp được nữa. Mặc dù tôi đã nói chuyện với con trai, tôi vẫn không hài lòng với thái độ của con dâu, và cuối cùng tôi đã nói với cháu: “Mẹ sẽ nói chuyện với chồng con. Nhưng con nên suy nghĩ về những điều không phù hợp mà con đã làm”. Con dâu tôi sau đó không còn phàn nàn nữa.

Là một người tu luyện, tôi biết mọi việc xảy ra đều có nguyên do. Tôi mơ hồ nhận ra rằng mình đã làm gì đó sai, nhưng tôi không để tâm quá nhiều.

Năm ngoái, con dâu tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư trực tràng. Nếu cháu chọn phẫu thuật, cháu sẽ cần đến một hậu môn nhân tạo. Đây là một tin xấu có thể huỷ hoại cháu. Chứng kiến cháu với nỗi đau và sự rối bời lớn như vậy, tôi không thể kiềm được nước mắt, nhưng tôi không biết phải làm sao. Khi bình tĩnh trở lại, tôi nghĩ rằng chỉ có Đại Pháp mới có thể giúp cháu vượt qua thảm kịch này, chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu cháu!

Tôi đã phớt lờ việc giảng chân tướng cho cháu, vì vậy cháu đã cảm thấy tôi lãnh đạm với cháu từ khi tôi bắt đầu tu luyện. Cháu đã hiểu nhầm và không cho phép chồng và con trai cháu tu luyện Đại Pháp. Tôi nghĩ: “Làm cách nào tôi có thể thay đổi quan niệm sai lầm của cháu về Đại Pháp đây? Tôi cần phải hướng nội tìm ra những thiếu sót của mình”.

Sư phụ giảng:

“Chúng tôi cũng giảng, nếu ai ai trong chúng ta cũng đều hướng nội mà tu, ai ai cũng tìm trong tâm tính của bản thân mình cho ra nguyên nhân ở tự mình đã không làm tốt, để lần sau làm cho tốt, khi thực thi đều nghĩ đến người khác. Như thế xã hội nhân loại sẽ biến đổi thành tốt, đạo đức cũng thăng hoa trở lại, văn hoá tinh thần cũng tốt lên, tình trạng trị an cũng tốt, có khi cũng chẳng còn cảnh sát nữa”. (Bài giảng thứ Chín, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đến thăm cháu trong bệnh viện và nói: “Con và mẹ đã từng có mối quan hệ rất tốt. Mẹ đã không nhận ra rằng con đã đặt niềm tin vào mẹ khi con tìm đến mẹ mỗi khi các con phát sinh mâu thuẫn và khi con gặp phải khó khăn. Mẹ đã không đặt bản thân mình vào vị trí của con và đã nói thẳng thừng mà không suy nghĩ đến cảm xúc của con. Những việc mẹ không làm tốt đó đã khiến con hiểu nhầm về Đại Pháp”.

“Pháp Luân Đại Pháp là pháp môn chân chính nhất. Môn tu luyện này vô cùng tốt, và nếu con thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, Sư phụ Lý sẽ giúp con vượt qua khó khăn này”. Cháu đã cảm nhận được sự chân thành của tôi và đồng ý niệm những từ đó.

Về đến nhà, ngay lập tức tôi truy cập trang web Minh Huệ để chọn ra các thông tin về Đại Pháp hữu ích đối với cháu. Tôi in một số bài chia sẻ của những học viên đã được ban phước lành sau khi niệm những từ đó.

Khi tôi thăm cháu vào lần sau, tôi đã đề nghị cháu tuyên bố một cách trịnh trọng với Minh Huệ rằng mọi thứ cháu đã từng nói trước đây nhằm chống đối Đại Pháp đều bị vô hiệu – cháu đã đồng ý.

Chúng tôi đã chuyển cháu tới một bệnh viện khác. Nhưng cháu không cần phải phẫu thuật. Sau tám tháng điều trị, các tế bào ung thư của cháu đã biến mất!

Cháu trai được thụ ích nhờ Đại Pháp

Bởi vì tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện công lý cho Đại Pháp, nên tôi đã phải chịu đựng cuộc bức hại vào năm 2002. Con trai cả và con dâu đồng ý để tôi mang theo đứa con bốn tuổi của các cháu đi cùng tôi. Cháu rất lễ phép, khiêm tốn, và khoẻ mạnh, và cháu thích giúp đỡ tôi. Cháu rất thân thiện và chưa bao giờ gây mâu thuẫn với bạn cùng lớp.

Cháu chưa từng bị suy sụp bởi bất kỳ bệnh tật nào. Thi thoảng cảm thấy không thoải mái, cháu sẽ nghe các bài giảng của Sư phụ, và đôi khi tôi sẽ lấy thuốc cho cháu từ một phòng khám nhỏ gần đó, và cháu sẽ hồi phục nhanh chóng mà không cần tới bệnh viện.

Trước khi lên sáu tuổi, cháu là một đứa trẻ rất đơn thuần, và một ngày nọ tôi phát hiện thiên mục của cháu đã khai mở. Trong khoảng gần một năm rưỡi, cháu đã nhìn thấy các Pháp Luân (các bánh xe Pháp), hoa sen và nhiều cảnh tượng trong không gian khác mà người khác không thể nhìn thấy, cho dù cháu đang mở hay nhắm mắt.

Thỉnh thoảng cháu cũng luyện các bài công pháp, và đôi lúc đọc Chuyển Pháp Luân. Nhưng bởi vì cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp đang tiếp diễn, cô giáo cháu đã nói tại lớp trước mặt các bạn học của cháu rằng: “Cậu bé này ở lớp có bà nội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không biết liệu bà ấy đã từ bỏ tu luyện hay chưa?”

Một giáo viên khác đã nói với tôi: “Bà không muốn ảnh hưởng tới cháu trai mình vì bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chứ?” Sau khi vào trường trung học cơ sở, dưới sự can nhiễu của nhiều nhân tố khác nhau, cháu đã không còn học Pháp hay luyện công nữa.

Sau đó, cháu rất khó tập trung khi học bài. Thành tích học tập của cháu kém dần và cháu bị xếp hạng cuối lớp. Điều này khiến giáo viên và gia đình cháu lo lắng.

Trước kỳ thi vào Đại học, khi tôi nhẩm Luận Ngữ mới của Sư Phụ mỗi ngày, tôi đều đề nghị cháu đối chiếu với sách xem tôi có mắc lỗi, quên hoặc đọc thừa từ nào không. Cháu không cảm thấy phiền khi giúp tôi. Đồng thời, tôi cũng yêu cầu cháu nhẩm hai câu Đại Pháp.

Kết quả là, cháu đã đỗ vào trường Đại học mà cháu mong muốn. Điều này khiến giáo viên, bạn học và các thành viên trong gia đình rất bất ngờ. Cháu vẫn giữ một lá bùa hộ mệnh Đại Pháp trong chiếc ví nhỏ để trong cặp đi học.

Không lâu sau khi cháu lấy được bằng lái xe vào năm ngoái, phanh xe của cháu bị hỏng. Mặc dù cháu không lái nhanh, chiếc xe của cháu gần như đã đâm vào chiếc xe phía trước đang đợi đèn giao thông. Ngay lúc đó, chiếc xe kia bắt đầu chuyển động, và vụ tai nạn đã không xảy ra. Sau khi trải qua sự việc này, suy nghĩ đầu tiên của cháu là: “Sư phụ đã bảo hộ mình. Con xin tạ ơn Sư phụ!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/2/373398.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/12/178408.html

Đăng ngày 15-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share