Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan
[MINH HUỆ 13-06-2019] Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi thường cảm thấy tê cứng khắp người và đau nhức. Tôi đã đi khám ở nhiều bác sỹ nhưng không ai chẩn đoán được bệnh của tôi là gì. Họ chỉ kê cho tôi một loại thuốc duy nhất là steroids và tôi không dám uống vì tác dụng phụ của nó.
Sau đó người hàng xóm của tôi giới thiệu cho tôi một bác sỹ. Vì liệu trình điều trị của ông ấy kéo dài nên đòi hỏi tôi phải rất kiên trì. Do đó tôi để chồng tôi chăm sóc cháu trai, và mặc dù rất khó khăn, hàng tuần tôi đều đi tàu hỏa đến khám ở vị bác sỹ này.
Bác sỹ khuyên tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Sau khoảng sáu tháng, tôi hỏi bác sỹ vì sao phác đồ điều trị này không hiệu quả đối với tôi. Ông ấy ngập ngừng và nói: “Nếu bác muốn được chữa lành, hãy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp! Đừng đến tìm tôi nữa.”
Tôi có chút bối rối và hỏi lại ông ấy: “Có một môn tu luyện tuyệt vời vậy sao?” Ông ấy trả lời vâng.
Sau khi trở về nhà, tôi tìm đến một điểm luyện công của Pháp Luân Đại Pháp tại một công viên gần nhà. Người điều phối hướng dẫn tôi cách luyện năm bài công pháp và sau đó bảo tôi đến tham gia lớp học chín ngày qua các bài giảng video. Bởi vì tôi khá bận rộn với việc nhà nên đã từ chối tham gia. Vì thế ông ấy quyết định cho tôi mượn hai quyển sách là Chuyển Pháp Luân và Đại Viên Mãn Pháp.
Đọc xong hai quyển sách, tôi cảm thấy yêu thích môn tu luyện này. Sau khi con dâu tôi về nhà, tôi hỏi cháu: “Con có thể về nhà sớm hơn một chút trong chín ngày không? Mẹ muốn tham dự lớp học chín ngày của Sư phụ Lý Hồng Chí.”
Tôi đã tham dự lớp học và trở thành một học viên Đại Pháp vào tháng mười hai năm 2000. Từ đó đến nay, cuộc đời tôi đã thay đổi.
Khi chồng tôi thấy tôi trở nên khỏe mạnh sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ông ấy cũng đã tham gia lớp học chín ngày. Thoạt đầu, sức khỏe của ông ấy không có cải thiện. Ông ấy bị đau đầu từ nhỏ và đã từng đột quỵ. Vì thế ông ấy phải uống tám viên thuốc trong mỗi bữa ăn.
Trong thời gian tham dự lớp học, ông ấy ngủ rất nhiều. Sau đó, thông qua học Pháp, ông ấy đã dần thể ngộ rằng Sư phụ Lý đang điều chỉnh thân thể cho ông ấy. Về sau, chồng tôi đã vứt hết tất cả thuốc và ngừng đo huyết áp, điều mà ông ấy từng làm mỗi ngày. Cả hai vợ chồng tôi cuối cùng đều đã trải nghiệm được sự tuyệt vời của trạng thái vô bệnh.
Thay đổi tâm tính
Tôi có một con trai và hai con gái. Khi còn nhỏ chúng rất bướng bỉnh. Vì nóng tính, tôi luôn luôn đánh đập con mỗi khi tôi tức giận. Về sau, tôi cũng hành xử tương tự với cháu nội. Tôi đánh cháu mỗi khi tôi nổi cơn tam bành. Con dâu tôi thì không thể hiểu nổi tôi – thường thì cháu nội trong nhà sẽ rất được nuông chiều, vậy mà trường hợp này lại không đúng với tôi.
Trước khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi chưa bao giờ cảm thấy những gì được gọi là “khoáng đạt.” Tôi cũng hiếm khi cảm thấy hạnh phúc. Vì thế, khi tôi nổi giận, tôi khó có thể kiểm soát bản thân. Người nhà tôi nhận thấy rằng tôi thật khó hiểu.
Trong lớp học chín ngày, Sư phụ bảo chúng ta tuân theo nguyên lý “Chân – Thiện – Nhẫn.” Từ đó, thông qua học Pháp và tu luyện bản thân, tôi đã dần dần thay đổi. Ví dụ như, tôi ngừng tức giận và không đánh đập cháu nội nữa.
Những năm qua, mỗi khi tôi gặp ma nạn, Sư phụ luôn ở đó trợ giúp tôi và gia trì cho tôi. Vì thế tôi có thể đột phá tầng thứ hết lần này đến lần khác.
Tín Sư tín Pháp
Khi mới bắt đầu tu luyện, tôi đã vượt một quan nghiệp bệnh khá nghiêm trọng. Tôi thực sự biết ơn Sư phụ đã giúp tôi ngộ Pháp, dẫn dắt tôi vượt qua khảo nghiệm này.
Đầu tiên, tôi có triệu chứng cảm lạnh nặng hoặc cảm cúm, sốt cao và không có cảm giác thèm ăn. Mọi người trong gia đình tôi rất lo lắng. Khi đó, con gái lớn của tôi vừa sinh em bé và mong chờ tôi có thể đỡ đần cháu, nhưng tôi không thể. Gia đình tôi muốn đưa tôi đến bệnh viện để khám. Tuy nhiên, tôi rất vững tin vào Sư phụ và Đại Pháp, và từ chối đi viện. Tôi đang được tiêu nghiệp, miễn là tôi vẫn kiên trì lắng nghe những bài giảng Pháp của Sư phụ, tôi biết rằng mình sẽ ổn.
Thông qua tu luyện, tôi ngộ rằng bệnh là do nghiệp lực tích tồn từ đời này qua đời khác. Là một học viên chân chính thì không có bệnh, nhưng cần phải thanh lý nghiệp bệnh. Vì thế, tôi không sợ mặc dù các con tôi rất lo lắng.
Khi các con đến thăm, tôi nói rằng Sư phụ đang giúp tôi tịnh hóa thân thể và tôi sẽ sớm hồi phục. Vài ngày sau, con rể tôi đến thăm. Cháu thấy tôi khỏe mạnh và bận rộn làm việc nhà, còn buổi chiều thì tôi đi ra ngoài để hỗ trợ hạng mục Đại Pháp địa phương. Cháu nói với mẹ ruột của mình: “Pháp Luân Đại Pháp thật thần kỳ!” Một người hàng xóm của cháu cũng tập Pháp Luân Đại Pháp, và cháu đã chứng kiến người này vượt qua một căn bệnh nan y và hồi phục mà không cần khám bác sỹ. Giờ đây, vị hàng xóm này thậm chí còn tráng kiện hơn trước kia.
Lúc đó, ngoài bị sốt, mặt tôi cũng bị sưng phù và tôi không thể ăn gì cả. Nhưng tôi kiên định tin tưởng rằng Sư phụ đang tiêu nghiệp cho mình. Không lâu sau, tôi đã khỏe lại.
Từ đó trở đi, khi gia đình thấy tôi tiêu nghiệp, họ cũng yên tâm và không giục tôi đi khám bác sỹ nữa. Nhờ chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp, gia đình con gái lớn của tôi cũng bắt đầu tu luyện. Từ đó gia đình cháu lúc nào cũng vui vẻ, hòa thuận.
Một lần tôi bị đau họng tới mức không thể nói chuyện. Con gái nhỏ của tôi nhìn thấy và cháu rất lo lắng cho tôi. Tôi nói với cháu tôi sẽ ổn. Khi cháu đi làm về, tôi thật sự đã khỏe lại.
Tôi đã đi một chặng đường dài, nhưng dưới sự bảo hộ của Sư phụ tôi đã vượt qua rất nhiều khảo nghiệm. Từ nay về sau, tôi sẽ trân quý cơ hội tu luyện này nhiều hơn nữa. Tôi sẽ hướng nội khi gặp khổ nạn, luôn sống theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và nắm chắc thời gian để làm tốt ba việc.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/6/13/388594.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/19/178492.html
Đăng ngày 09-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.