Bài của một đồng tu Pháp Luân Công Zheng Lai

[Minh Huệ] Ngày 5 tháng bảy 1994, Sư phụ của chúng ta, Ông Lý Hồng Chí, đang lúc giảng khóa thứ nhì Pháp Luân Công tại thành phố Đại Liên, tĩnh Liễu Ninh, thì có hai người Pháp có vẽ lo lắng xin được gặp Ông. Họ tự giới thiệu là hai cha con đến từ Pháp quốc và nói rằng vị Thần của họ đặc biệt kêu họ đi đến Trung quốc và xin Sư phụ chữa bệnh cho con trai của người đàn ông trẻ. Đứa bé vào khoảng bảy tám tuổi và đã được chữa trị bỡi nhiều nhà thương mà không hiệu quả. Đứa bé không thể nói chuyện hoặc cử động và phải nằm dài trên giường suốt ngày đêm.

Sư phụ hỏi về tình trạng của đứa bé. Vì đứa bé không có mặt, Sư phụ kêu hai người Pháp hãy chú tâm nghĩ về đứa bé. Sau đó, Sư phụ dùng bàn tay của ông họa hình của đứa bé và bắt đầu chữa trị cho đứa bé, lấy đi cái bệnh như thể ông đang kéo tơ từ một con tầm. Sau một lúc, Sư phụ nói rằng đứa bé đã dứt bệnh và kêu hai người Pháp gọi điện thoại về nhà hỏi về tình trạng của nó.

Phòng ngũ nơi ông ở không phải là một phòng ngũ sang và không có đường giây điện thoại quốc tế, vì vậy hai người Pháp này đi trở về phòng ngũ của họ và gọi điện thoại ngay về nhà. Bà vợ của người đàn ông trẻ nói với ông rằng bà mong ông ta gọi về sớm hơn bỡi vì một sự mầu nhiệm đã xãy ra trong nhà của họ. Bà nói rằng có một đám mây với ánh sáng vàng kim xuất hiện trong nhà của họ, và đứa trẻ thình lình có thể cử động và nói chuyện. Đứa trẻ hỏi, ‘Má ơi, chuyện gì xãy ra ?’ Đứa trẻ đã được chữa lành bệnh — thật là một sự mầu nhiệm!

21-12-2004

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/12/21/91845.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/12/28/56037.html.

Dịch ngày 9-2-2005, đăng ngày 11-2-2005; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share