Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở châu Âu
[MINH HUỆ 01-06-2019] Trong suốt những năm làm việc cho Minh Huệ, tôi đã vứt bỏ được những chấp trước căn bản của mình và tu xuất tính nhẫn nại.
Năm 2001, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vài năm sau, tôi bắt đầu đọc và sửa bài cho trang web Minh Huệ. Qua nhiều năm, tôi nhận thêm nhiều công việc khác như điều phối và biên tập, viết bài, kiểm soát chất lượng và chụp hình cho các bài viết.
Đặt nhu cầu của Minh Huệ lên trên lợi ích cá nhân
Khi bắt đầu đọc và sửa bài viết, tôi bị tâm chấp trước vào tốc độ làm việc của mình cản trở. Chấp trước này nổi lên khi người điều phối yêu cầu tôi nói chuyện với anh ấy. Tôi được giao cho biên tập một bài viết dài nhưng tôi chưa hoàn thành. Anh ấy ân cần hỏi về tình trạng biên tập và nói rằng bài viết đang rất cần. Tôi đã giải thích lý do cho việc chậm trễ này.
Đôi lúc tôi trở nên bực bội khi phải chịu áp lực và tôi muốn thoát khỏi tình trạng căng thẳng. Tôi phải làm việc với các bài viết mỗi ngày. Tôi không muốn ngồi trước máy tính hết ngày này qua ngày khác. Sự tức giận khi phải chịu áp lực của tôi được thúc đẩy bởi suy nghĩ rằng tôi muốn tự quyết định mình sẽ ngồi máy tính khi nào và trong bao lâu. Tôi muốn có tiêu chuẩn của riêng mình và muốn tự quyết định tôi sẽ dành bao nhiêu nỗ lực cho công việc.
Tôi đã không hiểu rằng ý muốn tự quyết định đó của tôi thật ích kỷ. Tôi cứ cố chấp cho rằng cuộc sống hàng ngày (gồm công việc, gia đình và các việc nhà), cũng như nhu cầu cá nhân mới là nhân tố quyết định thời gian của tôi. Tôi muốn quyết định mình sẽ bỏ ra bao nhiều thời gian để làm công tác Minh Huệ.
Trách nhiệm lớn hơn thúc giục tôi phải thay đổi
Tình huống liền lập tức thay đổi khi tôi phải gánh vác thêm nhiều trách nhiệm cùng các công tác điều phối. Tôi làm công tác Minh Huệ ngay cả khi đang di chuyển. Tôi tham gia hỗ trợ Shen Yun; công việc của tôi cũng rất bận, có khách tới thăm trong suốt dịp Giáng Sinh, v.v.. Được giao nhiều nhiệm vụ mới giúp tôi tìm ra và loại bỏ một số tâm chấp trước của mình.
Quan sát một cách sáng suốt về toàn bộ quá trình công việc giúp tôi tẩy tịnh bản thân. Tôi có thể nhìn ra địa phương nào cần thêm nhân lực khi nơi đó thiếu người. Tôi nhận ra một số học viên cần mất bao nhiêu giờ đồng hồ để có thể hoàn thành công tác Minh Huệ. Minh Huệ là công cụ phản ánh trạng thái của Chính Pháp, phơi bày cuộc bức hại và chỉ dẫn các học viên tu luyện.
Tôi cũng nhận ra rằng những việc mình làm và không làm ảnh hưởng tới website và các bạn đồng tu khác như thế nào, chưa nói tới việc tác động tới không gian khác.
Chịu trách nhiệm điều phối nhóm dịch, đọc và sửa bài viết, tôi có thể nhận ra nếu tôi không hoàn thành tốt công việc, việc thiếu hụt sẽ hình thành trên website. Mặt khác, một học viên khác lại phải hoàn thành công việc của tôi. Đó là tăng thêm gánh nặng hoặc thậm chí khiến học viên ấy phải gánh vác quá nhiều, ảnh hưởng tới khả năng hoàn thành tốt công việc của bản thân học viên đó.
Trước đây, tôi không nhận ra rằng khi tôi đi nghỉ cùng gia đình trong hai tuần, đồng nghĩa với việc tôi đã không làm công việc của mình ở Minh Huệ, và gây ra thiếu hụt.
Nhận thức này đã giúp tôi có một cái nhìn mới – mỗi chúng ta đang lấp đầy một khoảng trống ở Minh Huệ khi chúng ta gánh vác vị trí đó trong hạng mục.
Nhận thức này cũng giúp tôi vứt bỏ được nhu cầu ích kỷ rằng tôi phải là ông chủ của chính mình. Nhận ra những yêu cầu của Minh Huệ là một bước quan trọng hướng tới mục tiêu tu xuất vô tư vô ngã của tôi.
Sư phụ đã giảng:
“Từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã.” (Phật tính vô lậu, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Kể từ đó, tôi làm việc trên máy tính xách tay mọi lúc và ở bất cứ nơi đâu tôi đến, dù là đang di chuyển với các học viên khác hay với người chồng không tu luyện của tôi.
Khảo nghiệm sự kiên định
Trong những năm qua, những tình huống xuất hiện đều để khảo nghiệm sự kiên định của tôi. Nhận ra vấn đề là chưa đủ, chúng ta phải đưa nhận thức của mình vào thực hành, nếu không đó không phải là tu luyện. Ví dụ, nhiều năm tôi đi cắm trại cùng gia đình. Có những lần không có điện hoặc kết nối wifi, tôi đã phải ngồi trong nhà kho, xa địa điểm cắm trại để sạc điện cho máy tính xách tay của mình.
Để gửi bài chia sẻ, tôi phải đạp xe đạp đi tìm một quán cafe có kết nối wifi. Hoặc tôi ngồi ở những nơi nửa kín nửa hở tại điểm cắm trại, quấn quần áo ấm và đánh máy trong khi những người khác đang ngủ. Chồng tôi phàn nàn và hỏi tại sao tôi không thể tạm gác những việc đó sang một bên trong khi đang đi nghỉ. Anh ấy nói: “Không có ai khác có thể làm công việc này của em à?” Vào lễ Giáng sinh, luôn có rất nhiều việc nhà cần làm để chuẩn bị đón khách. Tôi luôn hoàn thành công việc của Minh Huệ trước khi bắt đầu chuẩn bị cho ngày lễ.
Không phải lúc nào cũng dễ dàng. Tuy nhiên, tôi xem những tình huống như vậy là khảo nghiệm đối với sự kiên định của mình. Đối với một người thường, thật khó để họ hiểu được rằng công tác Minh Huệ của chúng tôi không thể đối đãi giống như những công việc khác trong dịp lễ. Điều đó không có nghĩa rằng tôi xem bản thân mình là không ai có thể thay thế được. Chỉ là tôi may mắn nhận ra mỗi việc tôi làm có hiệu quả như thế nào.
Tu xuất vị tha vô ngã là quá trình diễn ra từng bước từng bước. Hết lần này đến lần khác gặp phải, tôi nhất định vượt qua mấy tầng thứ. Ngay cả cho đến bây giờ, sau nhiều năm tham gia Minh Huệ, tôi nhận ra những tư tưởng ích kỷ đã tìm cách đẩy tôi đi theo một hướng khác. Chúng xuất hiện khi người điều phối chỉ định thêm những việc khác. Vào những thời điểm đó, tôi cần thêm thời gian tu luyện. Tôi biết rằng những tư tưởng khác nhau đang trở ngại tôi chấp nhận công việc đều bắt nguồn từ vị tư. Xuất phát điểm của cựu thế lực là vị tư.
Những lúc đó, tư tưởng của tôi không trong Pháp. Tôi biết rằng bất cứ khi nào chúng không phù hợp với Pháp, chúng chính là an bài của cựu thế lực.
Học Pháp và phối hợp
Sư phụ giảng:
“Kỳ thực hết thảy những gì không phù hợp với Đại Pháp và chính niệm của đệ tử Đại Pháp đều là [do] cựu thế lực tham dự tạo thành, kể cả hết thảy những nhân tố bất chính nơi tự thân” (Về xáo động từ một bài viết về phó nguyên thần)
Cách duy nhất để đột phá khỏi an bài này là học Pháp tinh tấn, liên tục lấy Pháp đo lường tư tưởng của bản thân, quy chính bất cứ thứ gì bất chính bằng chính niệm, bao gồm cả những gì không ở trong Pháp hoặc không phù hợp với Pháp.
Có một lần, Sư phụ đã cho tôi trực tiếp trải nghiệm hiệu quả tích cực từ việc học Pháp và phối hợp.
Tôi đã có rất nhiều những suy nghĩ phàn nàn liên quan đến một học viên đã rời bỏ nhóm thư thông báo (newsletter) của Minh Huệ để bắt đầu làm công tác điều phối cho Shen Yun.
Hai trong số những nhóm nhỏ của chúng tôi không còn có thể xử lý các công việc liên quan đến mục thư thông báo lâu hơn nữa, vì thế nó đã phải dừng lại. Sau đó, có một cuộc họp giữa các điều phối chính, thảo luận về tầm quan trọng của mục thư thông báo Minh Huệ và rằng nó cần được khởi động lại.
Tôi miễn cưỡng tham gia vào nhóm một lần nữa. Sau hai năm, tôi vẫn còn trách học viên kia.
Tôi bắt đầu học Chuyển Pháp Luân trong khoảng 30-45 phút. Việc học Pháp không mang đến bất kỳ lĩnh ngộ trực tiếp nào cho vấn đề của tôi. Tuy nhiên, sau khi học Pháp xong và nghĩ về mục thư thông báo và học viên kia, tư tưởng của tôi đã xoay chuyển. Tôi có thể suy nghĩ một cách điềm tĩnh mà không cảm thấy tức giận đối với học viên kia. Những than phiền của tôi cũng bị giải thể. Đây là một trải nghiệm đặc biệt.
Sư phụ giảng:
“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễu, Tinh tấn yếu chỉ II)
Đây là trải nghiệm đặc biệt đối với tôi. Gánh nặng trong tâm tôi, sự kích động và tức giận cùng những lời phàn nàn đều biến mất. Trong chưa đầy một giờ đồng hồ đã có sự thay đổi lớn. Thật thần kỳ khi được trải nghiệm năng lượng hòa ái từ bi của Chuyển Pháp Luân. Từ đáy lòng mình, tôi muốn cảm tạ Sư tôn vì trải nghiệm này. Sau trải nghiệm đó, tôi đã sẵn sàng phối hợp và làm các bản tin website hàng tuần.
Điều gì xảy ra khi chúng ta thực sự phối hợp
Tôi nghĩ rằng hoạt động học Pháp hàng ngày do các học viên tham gia Minh Huệ thiết lập năm ngoái đã thực sự giúp các thành viên nhóm Minh Huệ tăng cường chính niệm. Ngay cả khi chúng tôi không tham gia, việc biết về nhóm học Pháp này cũng có ảnh hưởng tích cực đến chúng tôi – có lẽ là do năng lượng tu luyện mà nhóm học Pháp truyền đến. Tất cả chúng tôi ở Minh Huệ đều kết nối với nhau. Nó mang lại ảnh hưởng tích cực tới mọi người trong nhóm.
Một thành viên của Minh Huệ không tham gia nhóm học Pháp. Nhưng biết rằng những người khác đang học Pháp cũng giúp cô ấy thức dậy buổi sáng và luyện công. Điều gì sẽ xảy ra nếu có nhiều người tham gia hơn nữa?
Biên tập và được biên tập
Việc nhận thức rằng chúng ta phải luôn nghĩ đến độc giả giúp ích rất nhiều cho công việc biên dịch của tôi. Mỗi người làm việc với bài viết đều đóng góp vào sự thành công của nó. Ngay cả khi một bản dịch được viết lại hoàn toàn, người đọc và sửa có lẽ cũng không thể làm được việc ấy nếu không có bản dịch.
Từ khi website đưa lời dẫn của từng bài viết lên trang chủ, tôi vẫn thường đọc được các lời dẫn do đồng tu viết sau khi được chỉnh sửa và kiểm tra có tính dẫn dắt rất tốt, nhất là khi người chỉnh sửa đặt công phu vào việc hiệu chỉnh.
Khiêm tốn
Tôi đã học được cách khiêm tốn và nhún nhường. Tôi từng nghĩ rằng mình có kiến thức tốt về các quy tắc chính tả, vì thế tôi có thể làm mọi thứ tốt hơn, cũng rất có cảm nhận về ngôn ngữ, v.v.. Tôi chỉnh sửa các bài viết và đưa ra phản hồi. Bây giờ tôi nhận ra hiểu biết của mình là hữu hạn.
Minh Huệ phải trợ giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh
Theo thể ngộ của tôi, mọi thứ chúng ta làm ở Minh Huệ là đang trợ giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh. Công việc của tôi ở Minh Huệ cho phép tôi trợ Sư cứu chúng sinh. Thậm chí, dù phải lo công việc và gia đình, nếu tôi tìm được thời gian vào tối muộn, hoặc giờ nghỉ trưa, hoặc lúc sáng sớm, tôi vẫn có thể hoàn thành sứ mệnh của mình mỗi ngày. Hạng mục nào khác cho phép bạn làm được điều đó không? Một số học viên tham gia vào tổ thông tin vào cuối tuần hoặc viết thư cho các chính trị gia. Nhưng tôi có thể hoàn thành sứ mệnh của mình mỗi ngày.
Minh Huệ có ba nhóm độc giả: 1. Người thường, ví dụ như chính trị gia, các tổ chức nhân quyền, nhà báo và những người quan tâm. 2. Các học viên. 3. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Mỗi bài báo nội dung tốt đều có thể cứu người. Khi một chính trị gia bắt đầu hiểu về phạm vi của cuộc bức hại thông qua những phân tích, tài liệu hoặc những câu chuyện bức hại, ông cũng là đang trên con đường được cứu. Khi tin tức về các sự kiện của chúng ta giúp một độc giả nào đó hiểu chúng ta, đó là đang mang người đó lại gần hơn với Pháp Luân Đại Pháp.
Mỗi bài chia sẻ kinh nghiệm hay sẽ giúp một nhóm các học viên đề cao. Không phải việc đề cao này sẽ mang cá nhân đó lại gần hơn với những chúng sinh của anh ấy và việc cứu độ họ sao? Không phải mỗi bài chia sẻ hay đều là đang cứu người sao?
Trách nhiệm của chúng ta chính là đăng tải bài viết để nó có thể khởi tác dụng của nó. Thiếu nhận thức đối với các Pháp lý, nội dung không hoàn chỉnh, phương thức biểu đạt máy móc, không liền mạch, sai chính tả đều là những điều khiến độc giả khó chịu, có thể khiến họ ngắt mạch đọc hoặc ngừng đọc bài.
Tôi nghĩ rằng khi chúng ta nhận thức rõ hơn về tầm quan trọng của hạng mục Minh Huệ và việc tu luyện của bản thân, kỹ năng chuyên môn của chúng ta cũng sẽ được nâng cao.
Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu.
(Bài chia sẻ tại Pháp hội Kỷ niệm 20 năm Minh Huệ)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/6/1/387659.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/2/177890.html
Đăng ngày 07-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.