Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp Tây phương

[MINH HUỆ 31-05-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cách đây 10 năm. Ngay sau đó, tôi bắt đầu chia sẻ Pháp Luân Đại Pháp tại một điểm luyện công do tôi tổ chức ở thành phố nơi tôi sinh sống, bởi vì tôi luôn mong muốn có nhiều người hơn nữa biết đến Đại Pháp. Thông qua Internet, tôi liên lạc với các học viên khác để tham gia hạng mục.

Tôi đã tham dự Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện tại New York vào năm 2013. Tôi nhận ra những thiếu sót cần phải buông bỏ trong việc tu luyện bản thân, đó là chấp trước vào cảm giác tội lỗi và tâm sợ hãi. Giờ đây, tôi trở thành một người luôn nghĩ đến người khác trước, nỗ lực cải biến hoàn cảnh bản thân để làm mọi việc vì người khác, giúp đỡ các học viên; đồng thời cho phép tôi thực hiện thệ ước của mình.

Sư phụ giảng:

“… tại thời kỳ lịch sử này chúng ta nên chăng là đóng vai chính?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Vùng đô thị New York [2013])

Tôi từng nghĩ rằng nên có một trang web Minh Huệ dành cho độc giả sử dụng tiếng Bồ Đào Nha, những người đang sống rải rác tại 9 quốc gia. Tuy nhiên, tôi lại không nghĩ đó là trách nhiệm của mình. Cùng năm đó, vào học kỳ thứ hai, tôi chuyển đến một tiểu bang khác để hoàn thành luận án Tiến sĩ. Trong vài tháng, tôi đã đến các điểm luyện công và được các học viên địa phương giúp đỡ rất nhiều trong quá trình tu luyện. Tôi nhớ có một ngày, sau khi đến điểm luyện công, tôi thấy mình tĩnh lặng đến mức tôi đọc và học Hồng Ngâm với một sự thẩm thấu sâu sắc lạ thường. Pháp đã khai mở trí huệ cho tôi và tôi hiểu được các Pháp lý rõ ràng hơn. Khi ở đó, tôi cũng tham gia nhóm học Pháp địa phương và các hoạt động quảng bá Thần Vận.

Khi tôi tham dự Pháp hội tại Los Angeles hồi tháng 10 năm 2013, một gậy cảnh tỉnh của Sư phụ đã làm tôi thức tỉnh:

“Chúng ta vào thời gian gần đây, từ [Trung Quốc] Đại Lục có không ít học viên đã ra quốc ngoại. Bất kể tới đây như thế nào, có rất nhiều [người trong số đó] tôi biết rằng, ở trong nước làm được rất tốt; có rất nhiều [vị] tôi cũng biết rằng, làm rất kém. Nhưng hễ ra nước ngoài rồi, một khi thấy hoàn cảnh này rất lơi lỏng, không có bức hại nữa, bèn nghĩ muốn an nhàn. Không thực hiện thệ ước là rất nguy hiểm! Tại sao? Chư vị là có trách nhiệm! Chư vị là đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp! Đệ tử Đại Pháp thời kỳ này cần ‘trợ Sư’, phải đảm đương trách nhiệm cứu người, [vậy mà] chư vị không đi làm!” (Giảng Pháp ở Pháp hội quốc tế Miền Tây Mỹ quốc năm 2013)

Tôi đã trải qua nhiều năm sống an dật tại Mỹ, vì cuộc sống thoải mái hơn và đời sống vật chất của xã hội ảnh hưởng đến tôi rất nhiều. Đồng thời, tôi có sự thôi thúc phải tu luyện tinh tấn hơn, nhưng tôi không thể làm được vì tâm người thường mạnh mẽ và chấp trước vào sự thoải mái. Mặc dù tôi học Pháp mỗi ngày, nhưng tôi chỉ luyện công ba lần một tuần.

Nhưng điều quan trọng nhất mà tôi học được từ Kinh văn của Sư phụ là tôi phải tham gia hạng mục Minh Huệ, buông bỏ tất cả những tư tưởng xấu về bản thân và các học viên khác. Tôi đã đề xuất một cuộc họp với Phật học hội, và sau đó, trang Minh Huệ tiếng Bồ Đào Nha được thành lập vào tháng 11 năm 2013. Trang web bắt đầu đi vào hoạt động trực tuyến từ tháng 7 năm 2014.

Những ngày đầu tham gia hạng mục

Việc dịch các bài viết khi không có trang web để đăng bài không phải là một quá trình dễ dàng. Ngoài ra, tôi còn phải vượt qua sự thiếu tự tin và khả năng truyền đạt ý tưởng của mình với các học viên khác còn hạn chế. Bắt đầu với tên của trang web, một học viên muốn dịch nhưng tôi không đồng ý vì cái tên “Minh Huệ” giống như một thương hiệu.

Một vấn đề khác mà tôi phải giải quyết là cách thức để quản lý trang web đồng bộ với trang chính tại Mỹ. Một học viên muốn lập và thiết kế trang web, nhưng cô ấy không có kỹ năng; trong khi người học viên có khả năng thiết kế và tạo lập trang lại có vẻ không quan tâm và dường như cô ấy không muốn giúp. Tôi cần phải tu luyện tinh tấn. Mâu thuẫn đã phát sinh vì trang web do người học viên đầu tiên lập trình xảy ra vấn đề và chúng tôi không thể dùng được. Chúng tôi phải chờ trang web do các học viên tại Mỹ lập trình và đưa vào hoạt động.

Dù là điều phối viên hay người thực thi công việc thì đều như nhau, đều là người tu luyện. Mặc dù còn nhiều hạn chế, nhưng tôi cần tìm thiếu sót ở bản thân và làm theo chỉ dẫn của Sư phụ. Tuy nhiên, không phải lúc nào tôi cũng tìm được những học viên sẵn sàng làm những gì mà trang web cần. Một số người có những mục tiêu khác nhau và họ muốn chứng thực bản thân. Một số khác lại không xem họ là một phần của hạng mục, vì họ là tình nguyện viên. Họ muốn làm bất cứ điều gì phù hợp với suy nghĩ của họ và bất cứ khi nào họ có thời gian. Với những tình nguyện viên như thế, trang web sẽ không bao giờ hoạt động ổn định được.

Những quyết định nhân sự khó khăn

Một số học viên làm được một thời gian rồi cuối cùng biến mất, để lại một khối lượng lớn công việc cho các thành viên làm lâu dài phải rà soát lại. Bởi vì họ đến và đi không có bất cứ sự cam kết nào, nên chúng tôi không thể thực sự tin cậy và dựa vào họ.

Tôi không kén chọn, và tất cả các học viên sẵn sàng giúp đỡ đều được chào đón. Tôi hiểu rằng họ tự mãn và đã làm một việc tồi tệ khi nói đến sự sống còn của hạng mục. Chấp nhận bất cứ ai không trung thành hạng mục không phải là một sự lựa chọn tốt. Một phần trách nhiệm là do tôi, bởi vì tôi không thể từ chối khi họ tìm đến tôi.

Tôi củng cố quyết tâm của mình để tiếp tục kiên trì, ngay cả khi không có học viên nào. Hướng nội là điều Sư phụ yêu cầu chúng ta làm, vì thế tôi đã hướng nội tìm vấn đề ở bản thân mình. Tôi không đủ năng lực để làm điều phối viên và những sai lầm của tôi đã mang lại tổn thất cho trang web. Ví dụ, khi Tài liệu Minh Huệ đa ngữ năm 2018 được biên soạn, người hiệu đính bỏ dỡ công việc giữa chừng vì cô ấy không đồng ý với nội dung. Công việc dừng lại và không bao giờ có thể hoàn thành.

Đầu tiên, tôi phải tăng cường việc tu luyện bản thân. Do đó, tôi quyết định trở thành một điều phối viên thực thụ và vững vàng kiên định. Vào thời điểm đó, điều phối viên chính quyết định rằng tất cả học viên tham gia trang web Minh Huệ đều phải học Pháp hàng tuần. Điều này đã giúp tôi rất nhiều, vì cuối cùng tôi đã có thể nói “không” với những tình nguyện viên hay thay đổi mà tôi không có cơ hội nói trước đây.

Những người đã ra đi và không đáng tin cậy đã không quay lại với hạng mục. Chỉ có những thành viên vững vàng và kiên định là ở lại. Cũng như tôi, họ có những hạn chế riêng, nhưng họ có thể dành nhiều công sức và sự tập trung cho hạng mục cũng như tiến độ công việc, đồng thời họ tu bản thân rất tốt. Trang web cần những người có thể làm việc ổn định và lâu dài.

Khắc phục và vượt qua khó khăn

Thời gian đầu, chúng tôi phải dịch những bài viết cũ, vì chúng rất quan trọng trong việc xây dựng trang web. Có rất nhiều việc để làm, và tôi không thể theo kịp khối lượng công việc mỗi ngày, vì tôi phải đảm đương nhiều việc cùng lúc.

Người quản trị trang web nói rằng: “Hãy để việc này cho tôi, tôi sẽ chăm sóc trang web”. Anh ấy làm theo yêu cầu của việc phối hợp quốc tế trong khi tôi đi họp với các điều phối viên đa ngữ.

Sư phụ giảng:

“Hiện nay mọi người đã hiểu rõ vì sao tôi thường xuyên nhắc chư vị đọc sách cho nhiều! Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm”.(Bài trừ can nhiễu, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Trở lại với hạng mục Minh Huệ thật là khó khăn. Tôi nhận ra chấp trước căn bản của tôi là sợ cô đơn. Trên thực tế, tôi mong muốn tìm thấy chân ngã thực sự của mình và những việc mình cần phải làm là gì. Cảm giác cô đơn và tâm sợ hãi là biểu hiện của việc tôi lệch khỏi Pháp lý căn bản của vũ trụ.

Cuối cùng, một lần nữa tôi trở nên kiên định trong việc phối hợp với các đồng tu là nhờ “Chương trình phát thanh Minh Huệ”. Đây là lý do vì sao có nhiều học viên tham gia vào nhóm chúng tôi hơn. Và cuối cùng tôi đã tìm thấy sự hỗ trợ của các đồng tu ở hạng mục này.

Đội ngũ làm cho Minh Huệ là những học viên giỏi. Họ là những người tín Sư tín Pháp cũng như nghiêm túc trong việc tu luyện và đề cao bản thân. Lần đầu tiên, những nhiệm vụ bất khả thi đã có thể thực hiện được.

Việc dịch các bài chia sẻ Pháp hội Trung Quốc thường rất khó và không thể thực hiện được, nhưng đúng như Sư phụ giảng:

“… tướng do tâm sinh”.(Giảng Pháp tại Hội nghị Đại Kỷ Nguyên [2009])

Chúng tôi đã dịch 40 bài viết và nhiều hơn nữa từ các bài chia sẻ trên chương trình phát thanh Minh Huệ. Làm được việc này là nhờ các học viên chân tu trong nhóm của chúng tôi.

Đối đãi với các chấp trước

Tôi đã phải mất một tháng rưỡi để đi tìm nhà. Khi tôi tìm được một nhà, thì tôi lại sợ phải trả tiền thuê. Vì vậy, sau khi dịch bài viết “Cách xử lý số tiền giả giúp chúng tôi loại bỏ tâm chấp trước vào tiền bạc” (https://vn.minghui.org/news/124414-cach-xu-ly-so-tien-gia-giup-chung-toi-loai-bo-tam-chap-truoc-vao-tien-bac.html), dường như chấp trước của tôi vào việc sợ mất tiền đã bị tiêu hủy cùng với số tiền giả mà các học viên đã đốt.

Việc tôi không truy cập được vào Internet do các khảo nghiệm không phải là điều ngẫu nhiên. Trong quá trình này, tôi bắt đầu đối diện với những quan niệm người thường, bắt nguồn từ tâm sợ hãi. Quá trình này đã giúp phơi bày các chấp trước của tôi như sợ hết tiền, không có nhà ở và Internet. Đó chính là chấp trước vào sự thoải mái. Tôi vẫn muốn được sống tốt và tôi không chứng thực Pháp với một trái tim thuần khiết. Tuy nhiên, tâm tôi đã được thanh lọc trong suốt quá trình này.

Tôi đã rất buồn vì nhận thấy tâm lo sợ bị mất tiền hoặc của cải vật chất của tôi thực sự ẩn rất sâu.

Sư phụ giảng:

“Công tác ổn định cũng làm người tu không phải lo lắng đến vấn đề ăn mặc và vấn đề sinh tồn mà yên tâm tu luyện và an tâm hồng Pháp, cũng như giảng rõ chân tướng và cứu độ thế nhân. Trong các ngành các nghề đều có thể tu luyện, và cũng có người có duyên đang đợi đắc Pháp”.(Đại Pháp viên dung, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Chỉ sau đó, tôi nhận ra rằng con đường đặt định trong cuộc đời tôi đã cho tôi cơ sở để chứng thực Pháp, và tôi đã được ban cho những kỹ năng cần thiết. Tất cả mọi thứ tôi cần đều nằm trong tay tôi. Tôi tự tin rằng tôi có mọi thứ tôi cần và những gì tôi không có thì Sư phụ sẽ ban cho tôi.

Làm tốt ba việc

Giờ đây, tôi cố gắng cân bằng tốt ba việc bằng cách ghi vào sổ tay những việc cần làm hàng ngày: giờ luyện công, giờ học Pháp, phát chính niệm, và giảng chân tướng. Tôi đảm bảo rằng mỗi ngày tôi làm ba việc đầy đủ và tinh tấn.

Tôi thực sự mong muốn trở thành một đệ tử Đại Pháp xứng đáng với danh hiệu đó. Vì vậy, sau một thời gian quyết tâm như vậy, tôi đã tổ chức một nhóm học Pháp tại nhà tôi. Điều này giúp tôi và nhiều học viên khác cùng nhau đề cao trong tu luyện. Tuy nhiên, tôi vẫn còn nhiều chấp trước cần phải buông bỏ. Tôi nhận ra rằng tôi đang củng cố ý chí để quyết tâm, kiên trì và loại bỏ những tư tưởng xấu. Hoàn cảnh tu luyện của tôi cũng được cải biến từ một môi trường khó khăn sang một môi trường nghiêm túc hơn. Công tác hạng mục tại Minh Huệ là ưu tiên hàng đầu của tôi.

Vì điều phối viên chính của Minh Huệ đã đưa ra yêu cầu tất cả các thành viên tham gia hạng mục cần phải học Pháp nhóm cùng nhau, nên hạng mục Minh Huệ tiếng Bồ Đào Nha hiện giờ đã có một nền tảng vững chắc hơn và nhóm chúng tôi đã trở thành một chỉnh thể bất phá.

Mặc dù tôi đã phạm nhiều sai lầm khiến tôi phải rơi nước mắt, nhưng tôi có thể nhận ra chúng và rèn luyện ý chí bản thân để từ giờ trở đi làm tốt hơn nữa trên phần đường tu luyện cuối cùng. Lòng tín tâm của tôi đối với Sư phụ ngày càng lớn mạnh khi tôi ngày càng tín Sư tín Pháp và tin vào bản thân mình.

(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội Minh Huệ Net 20 năm)


Bản tiếng Hán: https://minghui.org/mh/articles/2019/5/31/87657.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/2/177889.html

Đăng ngày 25-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share