Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp người Đức
[MINH HUỆ 28-05-2019]Tôi mới tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không lâu. Tôi hiểu được sự khẩn cấp phải nói cho mọi người biết sự thật về Pháp Luân Công, nhưng rất khó để thực hiện trọng trách này vì tôi sống ở một ngôi làng xa xôi và không có cơ hội để gặp nhiều người.
Năm đầu tiên làm việc trong hạng mục Minh Huệ
Một năm sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã gửi thư điện tử cho Ban Biên tập Minh Huệ để hỏi liệu tôi có thể hỗ trợ việc chỉnh sửa và thu âm không. Vài ngày sau, tôi được giao nhiệm vụ dịch các bài chia sẻ từ tiếng Anh sang tiếng Đức. Tôi rất mừng rỡ. Chồng tôi cũng tu luyện, vì vậy chúng tôi quyết định làm việc cùng nhau.
Chúng tôi chia bài viết thành hai phần. Chồng tôi chịu trách nhiệm dịch một phần, tôi sẽ làm phần còn lại. Sau đó, chúng tôi chỉnh sửa bản dịch của nhau và cùng đọc lại toàn bộ bài dịch. Quá trình có vẻ đơn giản và nhẹ nhàng, nhưng đây là bước đi lớn trên con đường tu luyện của tôi.
Loại bỏ chấp trước về sự hoàn hảo và thấp kém
Ban đầu, tôi rất vui vì chúng tôi có thể hỗ trợ Minh Huệ dịch bài. Cả hai chúng tôi cảm thấy đây cũng là một cơ hội tốt để giảng chân tướng. Tuy nhiên, vài giờ sau khi bài viết đầu tiên được dịch, tôi bắt đầu tự hỏi liệu đây có phải là một cách làm tốt không.
Sư phụ giảng:
“Có người chỉ vì luyện công, [mà] cãi nhau đến mức ly hôn. Rất nhiều người đã không nghĩ thử xem tại sao lại xuất hiện tình huống này? Sau này chư vị hỏi họ: ‘Cớ sao tôi luyện công thì mình lại khó chịu nóng nảy đến thế?’ Họ không nói được gì, thật sự không nói được gì: ‘Thế à, tôi không nên nóng thế, nhưng lúc ấy phát hoả ghê quá’. Thực ra là chuyện vì sao? Khi luyện công thì đồng thời nghiệp lực cần chuyển hoá, bất thất giả bất đắc, điều mất cũng là điều xấu; chư vị cần phải phó xuất”. (Bài giảng thứ Tư, Chuyển Pháp Luân)
Cuộc hôn nhân hòa thuận của chúng tôi bắt đầu có những rạn nứt và tôi cảm thấy thất vọng. Vấn đề là do tôi quá cầu toàn. Tôi để tâm rất nhiều vào mỗi từ tôi viết. Tuy nhiên, những lỗi dịch mà chồng tôi sửa khiến tôi cảm thấy bản thân thấp kém. Vì chấp trước vào danh nên tôi đã nổi giận với anh. Tôi nghĩ: “Tại sao anh ấy lại sửa bài dịch của tôi như vậy?” Tôi bảo vệ bài dịch của mình, mặc dù chồng tôi đã sửa lại gần với nghĩa gốc và dễ hiểu hơn. Nhưng tôi cảm thấy bị xúc phạm và bắt đầu khóc. Để đáp trả lại, tôi đã thay đổi hầu như mọi câu từ mà anh ấy dịch. Sau khi bình tĩnh lại, tôi nghĩ về những gì Sư phụ giảng:
Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo“. (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009)
Tôi phải đối mặt với các quan niệm và chấp trước của tôi. Bất đắc dĩ, tôi hít một hơi thật sâu và cầu xin Sư phụ giúp đỡ.
Tôi nhận ra rằng tôi có tâm chấp trước vào sự cầu toàn, và nó thể hiện rõ trong công việc dịch thuật của tôi. Tôi cố hết sức buông bỏ nó, nhưng không thành công. Chấp trước này vẫn hành hạ tôi và làm tôi chán nản. Tôi đã khóc, nhưng nhiều lần tôi buộc mình phải bình tĩnh lại.
Sau một thời gian, tôi đã thảo luận với chồng để dừng việc kiểm tra bài dịch cho nhau. Trong những bài dịch đầu tiên, tôi kiên quyết bảo vệ bản dịch của mình. Những thay đổi cuối cùng của biên tập viên khiến tôi nghi ngờ về khả năng dịch thuật của tôi. Đó thực sự là một khảo nghiệm lớn đối với tôi.
Tôi đã nói chuyện với chồng nhiều lần. Sau một thời gian, cuối cùng tôi cũng nhận ra chấp trước vào sự cầu toàn của mình và buông bỏ nó.
Không đòi hỏi tiêu chuẩn quá cao
Khi một điều phối viên dịch thuật Minh Huệ nói với tôi về việc sẽ họp nhóm hàng tuần, tôi nghĩ rằng tôi phải có mặt trong mọi cuộc họp.
Tôi làm ca đêm. Mỗi ngày, tôi ngủ từ 6 giờ chiều đến 9 giờ tối và tham dự nhóm học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm trước khi đi làm vào lúc 11 giờ đêm. Thỉnh thoảng tôi không ngủ chút nào trước khi thay ca. Đôi lúc, tôi nghỉ làm để tham gia buổi học Pháp vào sáng sớm.
Do đòi hỏi rất nhiều vào bản thân nên tôi kiệt sức và gần như phải ngủ suốt cả ngày vào cuối tuần và không hề phát chính niệm. Đôi khi, tôi ngủ thiếp đi trước giờ phát chính niệm hoặc trong khi đang phát chính niệm.
Vài tuần sau khi tham gia dịch bài, tôi bắt đầu suy nghĩ rằng tôi đang làm công việc như một nghĩa vụ, mà không tâm huyết như lúc ban đầu. Trạng thái này cũng được phản ánh trong chất lượng các bài dịch của tôi. Tôi biết trạng thái này không nên kéo dài quá lâu và tôi phải thay đổi.
Sư phụ giảng:
Việc gì thì cũng từ chưa biết rồi mới biết, dần dần mà có kinh nghiệm; hoặc nắm được kỹ thuật rồi, thì [mới] có thể làm nó được tốt. Là có một quá trình như vậy”.(Giảng Pháp tại Pháp hội Minh Huệ Net mười năm)
Tu luyện là một quá trình. Tôi không thể đạt đến tiêu chuẩn cao hơn cùng một lúc. Tôi đã chấp trước vào việc loại bỏ cảm giác mệt mỏi. Tôi đã bị tà ác lợi dụng vì sơ hở này và không thể phát chính niệm mạnh mẽ. Tôi nhận ra điểm yếu này và loại bỏ nó. Tình hình của tôi dần được cải thiện. Với sự giúp đỡ của Sư phụ, tôi cũng loại bỏ được một số chấp trước khác, và do đó có thể chấp nhận những chỉnh sửa bản dịch của đồng tu.
Ưu tiên tu luyện
Trước một cuộc họp của Minh Huệ, chồng tôi và tôi quyết định đặt tu luyện là ưu tiên hàng đầu, vì không có gì quan trọng hơn thế. Việc này bao gồm cả công việc hàng ngày của tôi và hạng mục dịch thuật cho Minh Huệ. Chúng tôi quyết định học Pháp cùng nhau mỗi sáng và đọc hết một bài giảng trong Chuyển Pháp Luân trước khi chúng tôi dịch bài. Chúng tôi cảm thấy làm như thế rất suôn sẻ. Tầng thứ tu luyện cúa chúng tôi được đề cao nhanh chóng và chúng tôi có thể hợp tác cùng nhau. Chúng tôi khích lệ nhau thường xuyên hơn. Kỹ năng dịch thuật của tôi cũng được cải thiện. Đầu tiên, tôi sử dụng phần mềm để dịch bài. Bây giờ, tôi chỉ dùng phần mềm để tra một số từ và cụm từ nhất định. Thông qua tu luyện, học Pháp và luyện công, tôi có thể cảm nhận được sự giúp đỡ của Sư phụ. Một ngày nọ, tôi tự hỏi mình: “Làm sao tôi có thể dịch được rất nhiều bài viết chỉ trong một thời gian ngắn như vậy?”
Đề cao toàn bộ chỉnh thể
Có một lần, tôi đã dành rất nhiều thời gian để dịch một bài viết dài. Khi tôi chuẩn bị đưa bài lên, tôi ngạc nhiên khi phát hiện ra một học viên khác đã dịch bài này và tải nó lên. Suy nghĩ đầu tiên của tôi là phải tải nó lên để các biên tập viên có thể so sánh và chọn bản dịch tốt hơn. Nhưng tôi đã từ bỏ suy nghĩ này, bởi vì nó là biểu hiện của tâm tranh đấu, cầu toàn và chứng thực bản thân.
Sư phụ giảng:
“Do đó sau này khi gặp mâu thuẫn, chư vị không được coi đó là ngẫu nhiên. Bởi vì khi xảy ra mâu thuẫn, [nó] đột nhiên xuất hiện; tuy vậy [nó] không hề tồn tại [một cách] ngẫu nhiên; đó là để đề cao tâm tính chư vị”. (Bài giảng thứ Tư, Chuyển Pháp Luân)
Nghĩ về đoạn Pháp này, tôi tin rằng Sư phụ đã cho tôi cơ hội để ngộ ra và đề cao. Sau khi nói chuyện với chồng, tôi quyết định không tải bản dịch của mình lên nữa mà chỉ giúp chỉnh sửa nó.
Trước khi tiến hành chỉnh sửa bản dịch, tôi cũng nhận ra tâm chấp trước của mình. Tôi so sánh bản dịch của tôi với bản dịch khác từng câu từng chữ. Vô tình, tôi đã thay đổi toàn bộ đoạn đầu tiên thành bản dịch của mình.
Tôi tự hỏi mình: “Đây có phải là mục đích của tôi không? Có lẽ tôi đã sử dụng cách này để thay thế bản dịch này bằng bản dịch của tôi? Đồng tu cũng đã dành rất nhiều thời gian cho việc này. Chẳng lẽ bản dịch của cô ấy không có giá trị?”
Rõ ràng là Sư phụ đã cấp cho tôi cơ hội này để tu bỏ quan niệm người thường. Tôi đã xóa bản dịch của mình, vì tôi không muốn để nó ảnh hưởng đến tôi. Tôi đã dành một vài giờ nữa cho bài viết này. Khi tôi chỉnh sửa, tôi nhắc nhở bản thân không có bất kỳ tâm chấp trước nào. Tôi chỉ cần biết bản dịch của cô ấy không thay đổi ý nghĩa ban đầu.
Tôi nhận ra rằng chỉ khi các học viên làm việc cùng nhau, chúng ta mới có thể chia sẻ kinh nghiệm tu luyện và câu chuyện của các học viên thông qua trang web Minh Huệ ra toàn thế giới. Nếu tất cả các dịch giả và biên tập viên không bị chấp trước bởi lối hành văn của riêng mình, thì chúng ta có thể đề cao như một chỉnh thể và đóng góp nhiều hơn cho việc giảng thanh chân tướng đến người dân.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/28/387649.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/2/177882.html
Đăng ngày 28-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.