Bài viết của người nhà đệ tử Đại Pháp tỉnh Sơn Đông

[MINH HUỆ 18-11-2018] Tôi đã đích thân trải qua và chứng kiến tà đảng Trung Cộng dùng xe tăng để trấn áp học sinh trong sự kiện ‘Lục Tứ’. Sau này, ở cương vị công tác của mình, tôi không quan tâm gì đến chính trị. Tôi sống một cuộc sống bình thản kể từ sau khi tốt nghiệp đại học.

Vào một ngày trong tháng 10 năm 2000, tại công trường xây dựng nơi tôi đang làm việc có một phụ nữ muốn xin tôi một ít sơn, và nói rằng là muốn sơn đè lên biểu ngữ Pháp Luân Công. Tôi đã từ chối bởi lý do đơn giản là: “Người ta mạo hiểm cả tính mạng để viết nó, chị hà cớ gì mà có thể tùy tiện xóa nó đi.”

Người phụ nữ kia rất tức giận nói: “Anh và những người đó là cùng một giuộc à?” Kỳ thực lúc đó tôi còn chưa biết Pháp Luân Công là gì nhưng tôi biết rõ rằng việc phê phán Pháp Luân Công có ở khắp mọi nơi. Tôi nghĩ rằng họ có lý do không thể lên tiếng nên mới bất chấp nguy hiểm tính mạng để viết biểu ngữ như vậy, nên tôi không khách khí nói: “Muốn sơn hả? Không đời nào. Biến đi!”

Một thôn dân bên cạnh tôi nói: “Bà ta là vợ của bí thư đảng đấy, cho bà ta sơn đi.” Tôi nói: “Dù là vợ của thị trưởng cũng không cho.” Vợ bí thư mặt mày bí xị bỏ đi.

Học sinh tiểu học bị ép phải xe video về vụ tự thiêu

Vợ của tôi là giáo viên của một trường học trong thành phố. Mùa xuân năm 2001, trường học tổ chức cho học sinh đến nhà hát để xem cái gọi là “sự kiện tự thiêu Thiên An Môn”. Sau khi xem cậu con trai học lớp ba của tôi sợ tới mức buổi tối không dám ngủ một mình. Tôi tức giận đến ngay trước mặt vợ la mắng hiệu trưởng, rằng giáo viên mà vô nhân tính, trẻ con còn nhỏ như vậy, còn chưa hiểu chuyện lại để cho bọn chúng tham dự chính trị, cho chúng xem những hình ảnh đáng sợ như vậy. Vợ tôi đã bị tẩy não nghiêm trọng và cố bảo vệ quyết định đó của trường và hai vợ chồng tôi đã tranh cãi nảy lửa.

Không khuất phục trước áp lực

Thật bất ngờ, mùa thu năm 2004, người vợ ốm yếu toàn thân là bệnh của tôi cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Qua mấy tháng tu luyện, bệnh vẩy nến hành hạ cô ấy nhiều năm đã không cánh mà bay, hơn nữa thân thể còn khỏe mạnh, tấm lòng rộng mở, ‘chiến tranh lạnh’ giữa chúng tôi trong nhiều năm cũng kết thúc.

Với tư cách là người nhà của đệ tử Đại Pháp, tôi thực sự liễu giải được Đại Pháp cùng vẻ đẹp và sự lương thiện của các đệ tử Đại Pháp. Tôi cũng rất vui khi thấy mối quan hệ thân thiết của cô ấy với học sinh và phụ huynh.

Tháng 8 năm 2010, vợ tôi bị bắt cóc vì tu luyện Pháp Luân Công; được Sư phụ Đại Pháp bảo hộ, vợ tôi đã rất nhanh thoát khỏi ‘hang quỷ’. Tôi cũng bị cảnh sát nhiều lần bức hại, điều này đã ảnh hưởng rất lớn đến thân thể và tâm trí của tôi. Tôi không thừa nhận bọn họ bức hại vợ tôi, và được các đệ tử Đại Pháp khác khích lệ, tôi đã vượt qua khoảng thời gian khó khăn đó.

Trải nghiệm uy lực của Đại Pháp

Sau nhiều lần thấy hoa ưu đàm, tháng 8 năm 2010 khi vợ tôi bị bức hại một năm, mười hai bông hoa ưu đàm tuyệt đẹp đã nở trên giá phơi đồ bằng thép không gỉ bên ngoài cửa sổ nhà tôi. Mặc dù cảnh sát liên tục sách nhiễu tôi, song tôi luôn tin rằng người vợ tu luyện Đại Pháp chiểu theo tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn làm người tốt không hề sai.

Một đêm nọ, tôi thấy mệt, ngay khi vừa mới lên giường đi ngủ, tôi mơ thấy mình trở lại ngôi trường cũ và nghe thấy Sư phụ giảng Pháp trong một giảng đường ở tầng bốn. Tôi rất hào hứng muốn đi vào nghe Pháp nhưng cửa sau của lớp học làm thế nào cũng không thể vào được, cuối cùng tôi kiên quyết bước vào cửa chính. Tôi thấy Sư phụ Đại Pháp tóc xoăn màu xanh lam, thân khoác cà sa; thân hình Ngài to lớn ngồi ngay ngắn trên bục giảng, đơn thủ lập chưởng, giọng nói mạnh mẽ truyền thẳng tới tai người nghe. Tôi vội vàng tìm một chỗ và ngồi xuống lắng nghe Sư phụ Lý giảng Pháp. Tôi thầm nghĩ nếu mẹ vợ cũng có thể ngồi chỗ này, có thể nghe Sư phụ Lý giảng Pháp thì tốt biết mấy. Sau đó tôi đi ra ngoài tìm mẹ vợ, nhưng vô cùng tiếc nuối chính là tôi không nghe được những lời mà Sư phụ Lý giảng.

Tôi đã từng nghe vợ tôi nói đã nhìn thấy Pháp Luân, tôi thầm nghĩ “Phật hoa tôi từng thấy nhiều lần, Pháp thân của Sư phụ cũng đã nhìn thấy, chỉ là chưa thấy qua Pháp Luân, lúc nào có thể được thấy Pháp Luân thì tốt quá.”

Rồi một buổi sáng nọ, trên rèm cửa sổ phòng khách nhà tôi có một Pháp Luân vô cùng lớn màu vàng kim vô cùng huyền diệu xuất hiện ra trước mắt tôi, bên trong lại xuất hiện tầng tầng vô số Pháp Luân nhỏ màu vàng kim. Đầu óc tôi thoáng cái trở nên trống rỗng, không có bất kỳ tư tâm tạp niệm nào và tâm tôi cũng bỗng nhiên trở nên phi thường thuần khiết. Tôi vội vàng quỳ rạp xuống liên tục dập đầu lạy Sư phụ; lòng cảm ân không cách nào dùng lời nói biểu đạt được.

Tôi, một người chưa tiến nhập vào Đại Pháp, song thần tích đã nhiều lần triển hiện trước mắt tôi. Tại đây tôi viết ra điều này, muốn nói với những người vẫn còn đang bị tà đảng Trung Cộng làm mê muội, rằng ngàn vạn lần không nên tin những lời tuyên truyền giả dối của tà đảng. Đại Pháp là chân, là chính Pháp, là tốt đẹp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/8/376824.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/20/173697.html

Đăng ngày 03-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share