Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-3-2019] Huyện của chúng tôi có 14 thị trấn. Từ năm 2016, chúng tôi bắt đầu tới các vùng nông thôn để giảng chân tướng và khuyên mọi người thoái xuất khỏi Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Có lần, chúng tôi đi đông, lái tới sáu chiếc ô tô, mà xe nào cũng chật kín. Mỗi ngày có chừng 500 người đồng ý thoái Đảng, Đoàn, Đội. Số người làm tam thoái trong một năm khá lớn.
Để dân làng hiểu hơn về sự thật đằng sau cuộc bức hại, chúng tôi quay lại để gặp những người trước kia chưa tiếp nhận chân tướng hoặc không có nhà trong lần đến đầu tiên. Chúng tôi tiếp tục nhẫn nại giảng chân tướng và cho mọi người biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt, thoái đảng sẽ giúp họ có được tương lai bình an.
Sau đây, tôi xin chia sẻ một số trải nghiệm trong việc tiếp cận với người dân ở nông thôn.
Bước ra khỏi đồn cảnh sát bằng chính niệm
Bốn người chúng tôi chia thành hai nhóm, mang theo các cuốn sách Mục đích Cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng Sản và các tài liệu khác tới một ngôi làng.
Tôi cùng một học viên đi về phía Nam của ngôi làng, hai người còn lại đi về phía Bắc. Chúng tôi bắt đầu phát các cuốn chân tướng nhỏ và bùa hộ mệnh, giúp mọi người thoái ĐCSTQ.
Chúng tôi phát sách Mục đích cuối cùng của chủ nghĩa Cộng Sản, hoặc Chín bài bình luận về Đảng Cộng Sản cho những ai có học vấn. Đến 11 giờ trưa, tôi và đồng tu đi cùng đã ghé thăm hết các nhà trong làng.
Khi đồng tu tôi gọi điện cho nhóm còn lại, một đồng tu khác trả lời rằng họ đang ở đồn cảnh sát. Chúng tôi mau chóng tìm chỗ để phát chính niệm và thông báo cho nhóm học viên địa phương.
Sau đó, cảnh sát xuất hiện, không giải thích gì và tống chúng tôi lên xe của họ.
Chúng tôi đã giải thích chân tướng cho các cảnh sát trong xe và phát chính niệm.
Đồng tu kia nói, “Sao các anh lại bắt giữ người tốt? Chúng tôi đã tới các làng trong huyện. Thậm chí cảnh sát có thấy chúng tôi, họ trước hết cũng sẽ huýt sáo, ra hiệu cho chúng tôi rời đi.”
Dường như họ đã minh bạch và nói, “Có người đã tố cáo các vị. Chúng tôi chỉ làm theo nhiệm vụ.”
Tại đồn, tôi nhìn thấy người cảnh sát đang ghi lại những đồ mà hai đồng tu kia mang theo bên mình. Sau đó, họ hỏi tên, địa chỉ của chúng tôi và muốn chụp ảnh chúng tôi.
Chúng tôi không phối hợp và chỉ phát chính niệm. Họ tra hỏi chúng tôi, từng người một.
Chúng tôi kiên định, tiếp tục nói với họ chân tướng trong khi ba người còn lại phát chính niệm. Tôi là người cuối cùng được hỏi.
Khi cảnh sát hỏi vì sao tôi không phối hợp, tôi nói, “Hiến pháp đảm bảo quyền tự do tín ngưỡng của chúng tôi. Các anh thẩm vấn như thể chúng tôi làm điều sai trái, các anh đang phạm tội. Những điều anh hỏi sẽ là chứng cứ cho tội lỗi của anh. Chúng tôi không hợp tác là muốn tốt cho anh!”
Cuộc thẩm vấn kết thúc và không lâu sau, các học viên từ các nơi khác đã tới ngoài đồn cảnh sát.
Tất cả chúng tôi đều phát chính niệm, trường năng lượng rất mạnh mẽ. Những cảnh sát vừa thẩm vấn và những người có nhiệm vụ canh chúng tôi đối xử với chúng tôi rất tốt.
Họ đã hiểu được chân tướng và một số họ đã thoái ĐCSTQ. Do đó, sẽ không có “tài liệu chứng cứ” nào cả, các đồng tu kia đã đóng gói và chuyển các cuốn giới thiệu và những thứ mà cảnh sát đã thu của chúng tôi.
Lúc đó, cảnh sát trưởng trên tầng hai nhìn thấy chúng tôi qua màn hình an ninh. Ông ta tức giận và mắng nhiếc những cảnh sát đang canh chúng tôi, tăng thêm hai người tới canh giữ chúng tôi.
Bầu không khí trở nên căng thẳng, tôi đột nhiên nhớ tới Sư phụ giảng:
“… tu luyện chính là tu tâm của con người. Tâm của chư vị bất động, các biểu hiện khác đều là giả, hình thức là giả.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Châu âu [1998])
Người trưởng đồn rất kích động, nhưng rõ ràng nếu chứng cứ đã biến mất thì anh ta cũng khó mà báo cáo với cấp trên.
Các học viên bên ngoài đồn cảnh sát đến và giải thích sự thật với ông ấy và yêu cầu ông thả chúng tôi. Ông ấy ra điều kiện rằng nếu mang tài liệu lại đây thì ông ấy sẽ cho chúng tôi đi.
Không ai đồng ý. Cuộc tranh luận diễn ra chính là cuộc giao chiến giữa thiện và ác, đến 6 giờ tối mới kết thúc. Người trưởng đồn đồng ý thả hai đồng tu cao tuổi.
Ông ấy đích thân đưa hai người liên tục đang phát chính niệm còn lại đến một trại tạm giam.
Tại trại tạm giam, các học viên không đủ tiêu chuẩn vào trại do bị huyết áp cao. Người trưởng đồn đã đứng giám sát bác sỹ đo huyết áp cho họ tới ba lần.
Mỗi lần đọc kết quả lại cao hơn lần trước. Trong sự bực tức, anh ấy đưa các học viên trở lại và nói, “Lần này, tên tôi lại bị đưa vào danh sách tà ác rồi.”
Đến 3 giờ sáng, hai học viên đã an toàn trở về nhà dưới sự bảo hộ của Sư phụ.
Họ tới đây thăm chúng tôi
Chừng nào cuộc bức hại chưa kết thúc, chúng tôi sẽ không ngừng giảng chân tướng. Bốn người chúng tôi đã đến một ngôi làng khác vào tháng 6.
Khi đang đi tới thăm từng nhà, chúng tôi đã bị báo cảnh sát. Lần này cũng giống hệt như lần trước.
Hóa ra, Cục Cảnh sát Thẩm Dương đã gửi xuống các thị trấn và các làng công văn “Truy tìm manh mối phạm tội của các thế lực tà ác”. Mỗi làng có một đội tuần tra, họ coi chúng tôi là người xấu nên đã báo cho cảnh sát.
Chúng tôi bị người cảnh sát trong xe phát hiện khi đã đi gần hết các hộ trong làng. Lúc đó, chúng tôi đang ở nhà họ Triệu.
Bởi vì tôi cùng tuổi với ông chủ nhà nên tôi nói chuyện với ông ấy lâu hơn một chút. Người dân quê rất chất phác và thân thiện, mỗi khi nhà ai có khách, hàng xóm của họ cũng sang chơi.
Người con dâu của chủ nhà cũng đến, nhưng cô ấy rời đi trước khi tôi có cơ hội nói chuyện với cô. Tôi đi theo cô ấy ra cửa và nhìn thấy một xe cảnh sát đậu trước cửa. Người cảnh sát bước ra khỏi xe và hỏi, “Có chuyện gì xảy ra không?”
Tôi thuận miệng trả lời: “Không có gì.”
Tôi cùng học viên khác quay vào nhà và tiếp tục giảng chân tướng cho người đàn ông lớn tuổi. Tôi nói, “Khả năng chúng tôi bị người chưa minh bạch chân tướng báo cảnh sát. Chúng tôi rất thương xót cho người đã báo cáo chúng tôi.”
Con dâu người chủ nhà từ ngoài lao vào và nói với chúng tôi, “Cảnh sát đang ở ngoài kia tìm các bác, các bác nên đi ngay. Họ đã hỏi cháu các bác là ai, và cháu nói các bác đến đây thăm bố chồng cháu.”
Tôi thật sự rất vui cho cô ấy vì đã chọn bảo vệ các đệ tử Đại Pháp vào thời khắc then chốt. Tôi càng cảm tạ Sư phụ đã bảo hộ chúng tôi để chúng tôi có thể an toàn vượt qua khổ nạn.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/9/到乡下家家户户讲真相的故事-378198.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/10/176096.html
Đăng ngày 20-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.