Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-03-2019] Khi tôi liên tục kiểm tra trạng thái tu luyện của mình, tôi phát hiện ra nhiều chấp trước bị ẩn sâu hoặc đã bị bỏ qua trước đây. Tôi cũng nhận ra rằng tôi đã phát triển nhiều chấp trước hơn do bị bắt nhiều lần. Ví dụ, tôi có tâm sợ hãi mạnh mẽ và thù địch đối với cảnh sát và những người đang làm việc trong hệ thống hành pháp. Khi tôi phạm sai lầm, tôi đã hối tiếc sâu sắc. Tôi đã có một mong ước ích kỷ và giấu kín để bù đắp lại những lỗi lầm của mình khi tôi giảng chân tướng cho mọi người sau đó. Tôi cũng viện cớ cho việc phạm sai lầm bằng cách tin rằng tôi có nghiệp lực từ các kiếp trước; điều đó dẫn tới việc vô tình thừa nhận những an bài của cựu thế lực trong việc bức hại tôi. Khi tôi giảng chân tướng cho mọi người, thay vì làm với tâm cứu người, tôi có tâm sợ hãi bị bắt và cũng lo lắng rằng tôi không đạt viên mãn.

Mặt khác, tôi nhận thấy rằng những học viên dường như đã làm tốt trong bức hại đang xem thường những học viên khác. Họ không muốn phối hợp với các học viên khác và với chỉnh thể. Khi họ thấy những người khác làm tốt, họ không phục và cảm thấy đố kỵ.

cựu thế lực đã an bài mọi loại khổ nạn cho chúng ta. Khi chúng ta không thể đồng hóa với Pháp khi trong những khổ nạn này, chúng ta phát triển nhiều chấp trước khác nhau, điều này khiến chúng ta không nhận thức được trạng thái tu luyện thực sự của bản thân mình. Kết quả là, tâm tính của chúng ta không được đề cao mặc dù chúng ta đã làm ba việc trong thời gian dài.

Tôi chỉ sử dụng việc bị bắt làm ví dụ ở đây. Trên thực tế, bị bức hại tài chính, bị nghiệp bệnh, và trải qua những khổ nạn khác cũng có thể dẫn đến những chấp trước khác nhau.

Ngoài ra, tôi nhận ra một trong những vấn đề căn bản mà cuộc bức hại này đã đem đến đó là tất cả những gì chúng ta nghĩ bây giờ là cựu thế lực thay vì Sư phụ và Đại Pháp. Trước cuộc bức hại, dường như là chúng ta đã tín tâm hoàn toàn vào Sư phụ và Pháp, nhưng bây giờ niềm tin của chúng ta đã bị xói mòn. Chúng ta đã từng rất tự hào là một đệ tử Đại Pháp, nhưng bây giờ chúng ta thấp thỏm với nỗi niềm trong tâm. Chúng ta đã từng tin rằng Pháp thân của Sư phụ sẽ chăm sóc cho chúng ta dù chuyện gì xảy ra, nhưng bây giờ chúng ta nghi ngờ. Chúng ta đã từng ước thúc theo tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn, nhưng bây giờ chúng ta cảm thấy rằng cần phải khác biệt với mỗi người. Thể ngộ của tôi chính là tổn hại về thể xác của chúng ta không quan trọng bằng việc chúng ta đối đãi với Sư phụ và Đại Pháp trong tâm mình như thế nào. Dường như giờ đây có một tầng vật chất bất hảo và bất thuần trong cơ thể chúng ta.

Tôi tin rằng Sư phụ muốn chúng ta loại bỏ tầng vật chất này. Cuộc bức hại ở Trung Quốc giờ đây giống như nghiệp bệnh trong cơ thể một người. Nó là một giả tướng. Khi chúng ta có thể bước ra khỏi ảnh hưởng tâm lý của cuộc bức hại, nó sẽ chấm dứt và cựu thế lực và các cơ chế của chúng sẽ bị phá hủy ngay lập tức.

Khi tôi nhận ra những vấn đề cơ bản này, tôi nhớ lời giảng của Sư phụ:

“Đặc biệt là trong cuộc bức hại này, chư vị không thể khởi chính niệm lên, mà trái lại còn gia tăng vô vàn cừu hận. Tà đảng Trung Cộng là rất xấu xa, không lâu nữa nhất định sẽ đào thải nó. Nhưng chư vị biết chăng, thế nào là người xấu và người tốt? Chứa đựng trong tâm chư vị là những thứ hận, những thứ ác, thì mọi người nghĩ xem đó là sinh mệnh gì? Sẽ biểu hiện ra ở hành vi, thậm chí biểu hiện ngay trên mặt, người ta xem chư vị thảy đều là ác. Tôi không hề nói rằng các đệ tử Đại Pháp kia tu luyện không tốt, phía tu luyện xong đã cách khai ra rồi. Chừng nào ở con người nơi đây vẫn còn tồn tại những thứ của con người, thì còn có những thứ bất hảo đó, chính là những tư tưởng bất hảo, càng tới bề mặt thì biểu hiện càng sai kém. Tại sao Sư phụ giảng Pháp cho chư vị, chính là bảo cho chư vị những điều này, để chư vị minh bạch ra.

Cái gì cũng không biến đổi, Sư phụ vẫn là Sư phụ như xưa, Pháp của vũ trụ vĩnh viễn sẽ không biến đổi. (vỗ tay nhiệt liệt) Chỉ là chúng ta trong cuộc bức hại này, trong cái gọi là khảo nghiệm này, có những vị đã tống khứ chấp trước, có những vị chưa tống khứ chấp trước, có những người trái lại còn gia tăng chấp trước. Đó chính là trạng thái biểu hiện ra trong cái gọi là khảo nghiệm này. Là chư vị đang biến đổi, là đệ tử Đại Pháp đang biến đổi. Nếu không phải là hướng về phương diện ‘chính’ mà biến, thì là hướng về phương diện ‘phụ’ mà biến; [đó là] nhất định.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014)

Bây giờ, tôi đã có một thể ngộ tốt hơn nhiều. Xin hãy vui lòng chỉ ra bất kỳ điều gì chưa phù hợp với Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/12/383728.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/25/176263.html

Đăng ngày 02-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share