Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-02-2019] Khi còn nhỏ, con trai tôi sống nội tâm và nhút nhát. Cháu không thích ở quanh những đứa trẻ khác và không hứng thú học bất cứ thứ gì. Gia đình tôi đã rất buồn.

Không muốn tới trường

Khi con trai tôi đến tuổi đi mẫu giáo, chúng tôi đã chọn một trường tư thục để cháu không bị giáo viên mắng mỏ quá nhiều. Chỉ sau hai ngày, cháu bắt đầu khóc và không chịu đến trường. Chúng tôi đã cố gắng đưa cháu đến trường rồi lập tức rời đi, nhưng cháu sẽ chạy theo chúng tôi. Giáo viên cố gắng ngăn cháu lại, nhưng cháu bò lăn ra sàn. Cuối cùng, bà cháu phải ở lại cùng cháu. Tuy nhiên, trường học không cho phép bố mẹ hay ông bà ở lại trong lớp, do đó con trai tôi không chịu đi học.

Chúng tôi đã cố gắng thay đổi trường mẫu giáo, nhưng việc tương tự lại diễn ra. Cuối cùng chúng tôi quay trở lại trường mẫu giáo đầu tiên của cháu. Mặc dù cháu từ chối đến trường năm sau đó, chúng tôi vẫn tiếp tục trả tiền để cháu có thể đi học bất kỳ lúc nào. Năm cuối trước khi vào tiểu học, cuối cùng cháu đã đồng ý đi mẫu giáo. Cháu bị tụt hậu so với những đứa trẻ khác. Tôi đăng ký cho cháu lớp học võ thuật và piano nhưng cháu bỏ học với lý do là cháu không thích chúng. Cháu không thích học bất cứ thứ gì và đặc biệt chậm môn toán.

Một trường tiểu học không có bài kiểm tra

Khi con trai tôi lên 7 tuổi, cháu hầu như không học gì. Tôi đã rất lo lắng bởi vì mọi đứa trẻ khác ở tuổi của cháu đã học rất nhiều. Tôi lo ngại rằng cháu sẽ tụt lại nên tôi đăng ký cho cháu vào một lớp toán. Cháu đã cố gắng rất nhiều, nhưng cháu không thể tiến bộ bởi vì trí nhớ của cháu rất kém. Giáo viên của cháu gọi cháu là “dưa chuột dại” và gợi ý rằng chúng tôi nên đánh cháu. Cháu cảm thấy bị tổn thương và không muốn tiếp tục.

Đối với trường hợp của con trai tôi, chồng tôi và tôi đã suy nghĩ nhiều về việc tìm một trường tiểu học, và cuối cùng chúng tôi đã chọn một trường mà hầu hết mọi người sẽ không nghĩ đến. Ngôi trường chúng tôi chọn không theo hệ thống giáo dục quốc gia. Ở cấp tiểu học, họ chỉ dạy thơ cổ điển và toán. Các học sinh không làm bài kiểm tra do Hội đồng giáo dục quốc gia quản lý. “Dưa chuột dại” bé nhỏ của tôi thực sự yêu thích cuộc sống hạnh phúc ở trường tiểu học không có thi cử này.

Mặc dù học phí cao hơn một chút so với các trường khác, nhà trường không đưa vào bất kỳ thông tin hay hoạt động nào do Đảng Cộng sản Trung Quốc yêu cầu. Học sinh bắt đầu một ngày với việc chạy bộ. Họ đọc các bài thơ cổ truyền thống và các bài luận vào buổi sáng và học toán vào buổi chiều. Gần như không có bài tập về nhà. Con trai tôi hoàn toàn thích thú môi trường thoải mái và vui vẻ của ngôi trường này.

Vấn đề nhức đầu

Theo hệ thống chứng chỉ của Bộ giáo dục, các học sinh thiếu chứng chỉ trường học chính thức sẽ không thể vào học các trường trung học cơ sở. Tôi phải chuyển con trai tới một ngôi trường trong hệ thống giáo dục quốc gia vào học kỳ hai của lớp 5. Không giáo viên nào muốn nhận một học sinh mà chưa từng làm một bài kiểm tra hay chưa từng tham gia các lớp âm nhạc, nghệ thuật hay tiếng Anh. Sau nhiều lần đề nghị, nhà trường cuối cùng đã nhận cháu, nhưng kết quả học tập của cháu trở thành một vấn đề nan giải với chúng tôi.

Mặc dù môn toán của cháu rất tốt, cháu không biết một chút tiếng Anh hay ngữ pháp hiện đại nào. Cháu không biết cấu trúc của một bài viết hoặc bài luận, hay cách đánh vần các từ trong các ký hiệu ngữ âm, càng biết rất ít về âm nhạc hay giáo dục thể chất.

Trong bài kiểm tra tiếng Anh đầu tiên, điểm của con tôi là 12/100. Đó là kết quả thấp kỷ lục của trường. Các bạn cùng lớp cháu cười phá lên khi điểm số được công bố. Giáo viên tiếng Anh của cháu thấy rằng con trai tôi chỉ có cơ hôi học 12 từ tiếng Anh kể từ khi cháu bắt đầu học nhưng cháu đã nhớ chúng rất tốt, do đó cô ấy đã không bỏ rơi cháu.

“Dưa chuột dại” tỏa sáng nhờ đọc các sách Pháp Luân Đại Pháp

Kết quả học ở trường của con trai tôi trở thành vấn đề đau đầu nhất trong gia đình chúng tôi. Chúng tôi đều biết ơn khi cháu có thể theo kịp các bạn cùng lớp.

Tuy nhiên, mẹ tôi hoàn toàn tin tưởng vào cháu trai của bà. Cháu nghe theo lời khuyên của bà và lặp đi lặp lại “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Con trai tôi tin vào Pháp Luân Đại Pháp từ khi cháu còn nhỏ. Bà cháu chăm sóc cháu, và trước khi cháu lên 3 tuổi, cháu đã nghe các bài giảng của Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) cùng bà hầu như mỗi ngày. Trong những năm cháu bỏ học mẫu giáo, cháu đã xem các đĩa biểu diễn nghệ thuật Shen Yun hàng ngày. Chồng tôi làm việc ở thị trấn khác và lâu lâu mới về nhà một lần. Một ngày nọ khi anh ấy trở về nhà, con trai tôi kéo bố đến trước tivi. Đưa bàn tay nhỏ bé về phía tivi, con trai tôi cúi người một cách kính cẩn và nói: “Bố, bố ơi, nhanh lên, hãy xem các thiên thần này!”

Cả gia đình chúng tôi yêu bản tính hồn nhiên và từ bi của cháu. Mặc dù cháu không nhận được một nền “giáo dục hiện đại”, cháu đã học được rất nhiều về văn hóa truyền thống từ bà. Cháu tin rằng Thần Phật có tồn tại và biết về quả báo, và luân hồi.

Khi cháu lên 7 tuổi, bà cháu đã nghe thấy giáo viên gọi cháu là “dưa chuột dại”. Do vậy bà quyết định dạy cháu cách đọc sách Chuyển Pháp Luân trong suốt mùa hè trước năm lớp Một. Cháu không chỉ biết cách đọc, mà trí nhớ của cháu được cải thiện đáng kể. Khi cháu bắt đầu học tiểu học, cháu có thể nhớ những bài luận cổ dài có nhiều từ khó phát âm và khó hiểu. Các bài luận dành cho học sinh ở trình độ cấp hai và cấp 3, nhưng cháu nhớ chúng trong vài ngày. Cháu có thể đọc chúng trôi chảy và dễ dàng phát âm những từ khó.

Khi giáo viên tiếng Anh của cháu nói với tôi rằng con trai tôi có trí nhớ tốt, tôi tin ngay bởi vì tôi đã chứng kiến trí nhớ của cháu phát triển như thế nào sau khi cháu đọc Chuyển Pháp Luân. Vì cháu tụt hậu quá nhiều trong môn tiếng Anh, giáo viên của cháu đã dạy kèm riêng cho cháu. Các buổi tối, cháu xem lại những gì học trong ngày và làm bài tập. Khi cháu gặp khó khăn, cháu lại niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Sau nửa học kỳ chăm chỉ học tập, cháu lần đầu tiên làm bài kiểm tra cuối năm. Điểm số của cháu khiến mọi người kinh ngạc: 99,5 môn tiếng Anh, 99 môn toán và 90 môn tiếng Trung.

Trong các cuộc họp phụ huynh gần đây, các giáo viên của cháu nói rằng con trai tôi tiến bộ nhất trong tất cả các học sinh của trường. Giáo viên của cháu nói với tôi rằng con trai tôi không chỉ tiến bộ rất nhiều về học tập, mà cũng tham gia rất tích cực trong các hoạt động nhóm. Cô nói với tôi cháu đã giúp lớp mình giành giải nhất trong cuộc thi nhảy dây đồng đội. Vì cháu chưa bao giờ tham gia một lớp học giáo dục thể chất nào và không biết cách nhảy dây cùng một đội, cháu không đủ điều kiện tham gia nhóm, nhưng cháu không nản lòng. Cháu đề nghị giúp đội của lớp mình trong lúc tập luyện. Sau khi quan sát một thời gian, cháu tìm ra điểm tốt nhất để nhảy vào vòng dây. Cháu đứng ở điểm đó làm mốc để các bạn cùng lớp đi vào từ nơi cháu đứng.

Mọi người có thể nhảy qua sợi dây một cách chính xác. Đội của lớp cháu dễ dàng giành giải nhất. Các bạn cùng lớp của cháu đã rất biết ơn vì sự tham gia vô tư của cháu.

Gia đình tôi và tôi rất tự hào và cảm thấy bớt căng thẳng. Cháu có thể bắt kịp trong vòng nửa học kỳ! Cháu cũng kết bạn nhanh chóng bởi vì cháu đơn giản, trung thực và nhiệt tình. Chúng tôi rất vui thấy rằng cháu hòa nhập tốt với ngôi trường mới.

Con trai tôi đã luôn đứng đầu lớp trong năm lớp 6. Lần đầu tiên trong đời, cháu mang phần thưởng về nhà. Do kết quả học tập xuất sắc, cháu nằm trong số nhóm học sinh đầu tiên được nhận vào trường cấp 2. Các bạn cùng lớp gọi cháu là một “siêu sao”. “Dưa chuột dại” của tôi giờ đã là một cậu bé sáng láng! Sự tiến bộ đáng kinh ngạc của cháu là triển hiện sự thần kỳ và siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp!

Tái bút

Trong mùa hè từ tiểu học lên trung học cơ sở, tôi đã học Chuyển Pháp Luân cùng con trai mình. Cháu bây giờ là một trong những học sinh giỏi nhất ở trường trung học cơ sở và thậm chí trở thành một cán bộ lớp.

Trên hết, con trai tôi chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp. Cháu có thể phân biệt rõ giữa đúng và sai và có tâm từ bi. Những điều tích cực này đến từ trải nghiệm của cháu trong Đại Pháp. Đại Pháp đã ban cho cháu trí huệ. Cháu yêu văn hóa truyền thống, từ đó mà cháu có được nhiều kiến thức. Nó không phải là điều cháu có thể học từ sách giáo khoa ở Trung Quốc ngày nay. Lời lẽ và hành xử của cháu thực sự khác với những đứa trẻ khác.

Giáo viên ở trường cấp 2 của cháu khen ngợi chúng tôi đã nuôi dạy con trai rất tốt. Nhưng chúng tôi biết rõ rằng cháu không thể tiến bộ nhiều đến vậy dù chúng tôi sử dụng phương pháp nào đi nữa. Những thành tích và sự tiến bộ của cháu là nhờ một bí quyết thần kỳ nhất: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/26/383220.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/2/176007.html

Đăng ngày 13-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share