Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-01-2019] Con gái tôi sinh năm 1999. Cháu là một đứa trẻ đáng yêu, khỏe mạnh đến mức mọi người đều muốn ôm cháu. Ở trường mẫu giáo, cháu được coi là đứa trẻ khỏe mạnh nhất. Giáo viên của cháu hỏi chúng tôi đã cho cháu ăn những loại thực phẩm chức năng nào. Vào thời điểm đó, tài chính của gia đình tôi không được tốt, và chúng tôi không có tiền để mua thực phẩm chức năng cho cháu. Bí quyết giúp cháu có sức khỏe tốt chính là Pháp Luân Đại Pháp.

Khi tôi mang bầu cháu, tôi không bao giờ ngơi học Pháp và luyện công. Khi cháu khoảng 3 tuổi, cháu có thể đọc thuộc lòng Hồng Ngâm. Khi cháu khoảng 6 tuổi, cháu đã đọc Chuyển Pháp Luân. Từ tiểu học tới trung học, chấu rất ngoan ngoãn. Cháu được nhận vào trường trung học hàng đầu của thành phố sau khi vượt qua kỳ thi tuyển sinh.

Buông lơi học Pháp

Con gái tôi đã thay đổi khi cháu vào trung học. Cháu học Pháp ít hơn và nói rằng cháu có nhiều bài tập về nhà và không có đủ thời gian. Tâm nổi loạn xuất hiện và cháu cũng chấp trước mạnh mẽ vào điện thoại di động.

Chỉ 6 tháng trước kỳ thi đại học, khi tôi đi họp phụ huynh cho cháu, tôi được thông báo rằng điểm số của cháu đã trượt xuống vị trí cuối lớp. Giáo viên của cháu khuyên tôi hãy tìm cho cháu một việc làm để cháu có thể rời trường học và không làm giảm tỷ lệ vào đại học nói chung của nhà trường.

Tôi rất không vui nhưng ngay lập tức bình tĩnh lại, nghĩ rằng những lời giáo viên nói không được tính, chỉ có Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp mới thực sự quyết định. Khi con gái tôi về nhà vào tối hôm đó, cháu đã khóc và nói rằng cháu không muốn đến trường bởi vì giáo viên của cháu không thích cháu và cháu không thể học tốt.

Tôi nói: “Trước tiên hãy bình tĩnh lại. Con là một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi và không nên ở trong tình huống này. Vì con đã rớt xuống, hãy nhanh chóng đứng dậy và tu luyện tốt trong Đại Pháp. Sư phụ đã dạy chúng ta phải làm người tốt. Là một học sinh, con nên học tốt để thể hiện những phẩm chất của một người chân tu. Hãy làm như Sư phụ đã giảng cho chúng ta:

“Chư vị dù bận đến đâu cũng cần học Pháp” (Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp – Giảng Pháp tại Pháp hội vùng Metro Area ở Washington DC 2011)

“Là bậc cha mẹ, mẹ có trách nhiệm nhất định. Mẹ đã buông lơi trong tu luyện của mình, học Pháp ít hơn và theo đuổi danh của người thường, hy vọng con sẽ vào được một trường đại học tốt hơn. Những thế lực bất chính đã lợi dụng sơ hở của mẹ để khiến mọi thứ trở nên như ngày nay. Mẹ con mình hãy cũng nhau tinh tấn và học Pháp nhiều hơn. Con thấy thế nào?” Con gái tôi đồng tình.

Đề cao sau khi chăm chỉ học Pháp

Cháu đang học năm cuối. Hằng ngày sau khi tan lớp và làm bài tập về nhà, cho dù muộn đến mấy, chúng tôi đều học Pháp và sau đó cháu tự phát chính niệm. Thỉnh thoảng, cháu nói với tôi rằng cháu hướng nội để tìm thiếu sót.

Ở trường, cháu áp dụng các pháp lý của Đại Pháp trong việc đối xử với các bạn cùng lớp và quan tâm tới những người khác ở mọi nơi cháu tới. Cháu xin tôi cho cháu một phong bì để cháu có thể viết một lá thư gửi giáo viên của cháu nói về sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và sự thực về cuộc bức hại.

Điểm số của cháu đã thực sự được cải thiện. Trước kỳ thi đại học, cháu phải làm bốn bài kiểm tra lớn. Mỗi bài kiểm tra, cháu đều đạt hơn 50 điểm so với trước đây, do đó trường học của cháu đã tổ chức một buổi tổng kết đặc biệt để trao cho cháu phần thưởng đặc biệt. Cháu được trường đại học nguyện vọng 1 chấp nhận vì đạt điểm số thi tuyển sinh đại học xuất sắc.

Sau khi kết quả được công bố, các bạn cùng lớp cháu và giáo viên đều sững sờ. Giáo viên đã nói rằng, cho dù chúng tôi có tìm được gia sư tốt đến mấy để giúp cháu, cháu không thể tiến bộ đủ bởi vì thầy giáo đã chứng kiến những trường hợp tương tự trước đây. Thầy tự hỏi chúng tôi đã tìm được ở đâu một lớp học thêm tuyệt vời như vậy để giúp cháu cải thiện nhiều đến vậy trong một khoảng thời gian ngắn như thế. Chúng tôi nói với giáo viên rằng chính việc cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã giúp cháu học giỏi ở trường.

Đối với kinh nghiệm tu luyện của chúng tôi, con gái tôi và tôi đã học được cách hướng nội. Con gái tôi đã đi đường vòng, điều này thực sự do sự thiếu tinh tấn của tôi gây nên. Tôi đã thiếu trách nhiệm và không chăm sóc tốt cho cháu. Lúc đó, tôi đã trách cứ cháu không vâng lời. Tôi cảm thấy xấu hổ khi nhận ra phần lớn là do vấn đề của chính tôi gây ra nhưng tôi rất biết ơn vì đã được thức tỉnh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/22/380699.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/1/175996.html

Đăng ngày 12-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share