Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-2-2019] Một cư dân ở thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh đã bị phạt bốn năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công vào ngày 11 tháng 12 năm 2018. Bà đã kháng án lên Tòa án Trung cấp Đại Liên.

Con gái bà Vu Xuân Hương không phải luật sư nhưng đã đứng ra làm đại diện để biện hộ cho bà trong đơn kháng cáo. Cô đã yêu cầu được gặp mẹ và xem lại hồ sơ vụ án, cũng như mở một phiên điều trần về vụ việc của bà. Tòa án từ chối yêu cầu nhưng không đưa ra bất kỳ giải thích nào.

Bà Vu đã bị bắt giữ vào ngày 24 tháng 4 năm 2018, sau khi bị tố cáo vì nói với mọi người về Pháp Luân Công, một môn tu luyện bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Cảnh sát đã thuê một thợ sửa khóa để mở cửa nhà bà rồi yêu cầu gia đình bà trả 200 tệ cho thợ sửa khóa. Một bức chân dung của nhà sáng lập Pháp Luân Công đã bị tịch thu từ nhà bà.

Bà Vu đã bị chuyển đến Trại tạm giam Diêu Gia vào ngày 8 tháng 5, sau 15 ngày bị tạm giam ở đồn cảnh sát. Gia đình bà nhận được lệnh bắt giữ bà vào ngày 21 tháng 5, nhưng không có chữ ký nào của cảnh sát phụ trách vụ việc.

Tòa án Quận Tây Cương đã mở một phiên tòa xử bà Vu vào ngày 4 tháng 9 năm 2018 mà không có mặt luật sư hay người nhà của bà. Bà đã bị phán quyết bốn năm tù giam vào ngày 11 tháng 12.

Bản tường trình của con gái

Cô Tống Đan Đan, con gái của bà Vu, thề sẽ tìm kiếm công lý cho mẹ mình. Người phụ nữ trẻ viết một bản tường trình gửi thẩm phán để chứng minh nhân cách của mẹ cô.

Cô giải thích Pháp Luân Công đã giúp phục hồi sức khỏe và giúp bà sức mạnh để chăm sóc người bố chồng ốm yếu của bà như thế nào. Cô Tống cũng kể về việc mẹ cô đã sống theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công và làm gương tốt cho cô ra sao.

Dưới đây là một đoạn trích từ đơn thư của cô:

“Mẹ tôi đã từng bị bệnh thấp khớp nghiêm trọng đến nỗi phải mặc quần len vào mùa hè và thường phải khóc vì đau. Tình trạng của bà biến mất ngay sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Bà có một làn da hồng hào và tràn đầy năng lượng.

Tôi thấy mẹ tôi có nụ cười đẹp nhất sau khi bà trở thành người tu luyện Pháp Luân Công, bởi vì tâm trí của bà rất thuần khiết và bà chỉ muốn điều tốt nhất cho người khác. Bà là một người mẹ tuyệt vời, đã nuôi dạy con cái của mình thành công dân có nhân cách cao thượng. Từ nhỏ tôi đã biết rằng, tôi không được lợi dụng người khác và tôi nên quan tâm đến người khác.

Một lần nọ, khi chúng tôi đang trên đường về nhà thì thấy một thanh niên nhếch nhác đang lục thùng rác. Anh ta trông rất bẩn thỉu, nhưng mẹ tôi đi về phía anh ta và đưa cho anh ta toàn bộ thực phẩm mà chúng tôi vừa mua cho bữa tối. Bà ngồi cạnh anh ta, thậm chí còn giúp anh ta ăn. Đó là cảnh tượng đẹp nhất mà cho đến nay vẫn còn in sâu trong tâm trí tôi. Tôi đã rơi nước mắt. Có rất nhiều người qua đường, nhưng chẳng ai buồn để mắt đến người thanh niên đó. Chỉ có mẹ tôi giúp đỡ anh ta. Tôi ngưỡng mộ mẹ tôi từ tận đáy lòng.

Mẹ tôi cũng là một người con dâu hiếu thảo. Bố tôi có nhiều anh chị em, nhưng chỉ có ông và mẹ tôi sẵn sàng nhận người cha ốm yếu. Khi bố tôi phải đi công tác thường xuyên, mẹ tôi trở thành người chăm sóc duy nhất cho ông nội. Bà chăm sóc tỉ mỉ cho ông nội nằm liệt giường của tôi trong hai năm trước khi ông qua đời.

Từng bước một, mẹ tôi đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi và anh chị em của tôi. Bà làm gương làm người tốt cho chúng tôi.

Mẹ tôi không vi phạm bất kỳ điều luật nào khi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi kêu gọi ông, với tư cách thẩm phán phụ trách vụ việc của mẹ tôi, hãy tìm kiếm công lý cho bà và lập tức trả tự do cho bà.

Các bài viết liên quan:

Tin tức bổ sung về cuộc bức hại tại Trung Quốc ngày 13 tháng 12

Hơn 130 học viên Đại Liên bị giam giữ trong dịp Tết Nguyên đán 2019


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/27/383248.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/9/176087.html

Đăng ngày 13-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share