Bài viết của Trầm Dung, phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 11-11-2018] Từ nhỏ, Lý Gia Hồng được bố mẹ nâng niu như một cô công chúa, nhưng cô không cảm thấy hạnh phúc, luôn bị áp lực và kiệt sức. Tuy nhiên, sau khi tu luyện Pháp Luân Công, cuộc đời của cô đã thay đổi.

Tuổi thơ bất hạnh

Cô kể lại rằng bố mẹ đã quá nuông chiều cô. Cô nói, “Tôi lớn lên trong cảm giác được hưởng thụ, nhưng không cảm thấy hạnh phúc. Tôi không phải làm việc nhà. Nhiệm vụ duy nhất của tôi là học tập và học tập xuất sắc. Tôi đã chịu áp lực rất lớn. Từ khi học mẫu giáo, tôi đã được ghi danh vào mọi hoạt động ngoại khóa, như toán, viết, tiếng Anh hoặc các lớp khoa học, và cả các múa ba lê và đàn violin. Vào mỗi ngày, kể cả cuối tuần tôi bận rộn chạy hết lớp học này đến lớp học khác.”

Cô rất không hạnh phúc, bởi vì không có thời gian chơi, có lẽ là nhiều nhất là một hoặc hai lần gì đó. “Tôi chưa bao giờ đòi hỏi bố mẹ cho tôi được ra ngoài chơi vì tôi biết rằng họ sẽ trả lời không.” Cô nói.

Cô Lý học tập rất xuất sắc và luôn đạt điểm tuyệt đối ở những năm học tiểu học. Cô còn là lớp trưởng. Đối với bố mẹ cô, điểm số tốt là tất cả.

Cô kể tiếp, “Tôi cảm thấy áp lực lớn hơn khi vào cấp hai, vì khối lượng bài tập về nhà gần như bất tận. Nhà tôi giống như nhà tù và tôi không muốn về nhà nữa. Tôi đã quyết đinh rằng một ngày nào đó tôi sẽ rời khỏi nhà tù này.”

“Bài tập ở trường không khó, nhưng áp lực thực sự đến từ việc tôi được kỳ vọng là học sinh đứng đầu lớp. Thật là một cơn ác mộng!”

“Tôi gần như bị vắt kiệt sức trong năm học cuối cấp hai (tương đương năm lớp chín ở Mỹ quốc) Trong nhiều tháng trời, tôi khóc mỗi khi nhìn thấy sách vở bởi vì tôi không còn động lực để học hành. Vào ngày trước khi kỳ thi tuyển sinh vào cấp ba, tôi khóc vì không muốn tham dự kỳ thi này.”

Cô chỉ được nhận vào một trường hạng ba. Bố mẹ cô thực sự rất thất vọng và không muốn nói chuyện với cô.

Nhiều năm sau, vào năm 1999, mẹ cô đưa cho cô quyển sách Chuyển Pháp Luân, quyển sách chính của Pháp Luân Công khi cô 18 tuổi. Nhiều bạn bè đồng nghiệp của bà cũng đang tu luyện, và bà nghĩ rằng con gái mình sẽ thích.

Cô chia sẻ, “Tôi thức cả đêm để đọc sách. Tâm tôi vỡ òa với niềm hân hoan và tôi reo lên: Tôi đã tìm thấy nó! Cuối cùng tôi đã tìm thấy nó! Tôi cảm thấy đây là điều mà tôi hằng chờ đợi. Tôi viết trong nhật ký của mình: Hôm nay là ngày đầu tiên của cuộc đời mới của tôi.”

2018-11-8-taiwan-story_01--ss.jpg

Cô Lý sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công

Một khởi đầu mới

Cô Lý tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Từ đó cô đã tu khứ nhiều chấp trước. Cô nói, “Những cay đắng trong tâm đã biến mất, và giờ đây tôi hiểu rằng tôi phải sống như thế nào. Tôi đã từng bị áp lực rất nhiều đến nỗi tôi không thấy được tia hy vọng nào ở cuối đường. Bây giờ tôi hạnh phúc. Mỗi ngày là một sự khởi đầu tươi mới.”

Cô chưa bao giờ chúc mừng bố mẹ vào ngày của Cha hoặc ngày của Mẹ, vì tâm cô tràn đầy căm ghét và oán hận, và cảm thấy rằng cô là nạn nhân của việc giáo dục thất bại của họ.

“Tôi hẳn đã bỏ đi,” cô nói, “để không bao giờ gặp lại họ nữa nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Công. Bây giờ tôi nhận ra tôi thật là ích kỷ! Tôi tự cho mình là trung tâm và chỉ biết quan tâm đến cảm xúc của mình. Tôi không cân nhắc đến người khác trước. Còn bây giờ tôi rất quan tâm đến bố mẹ. Bố mẹ tôi cũng nhận thấy những thay đổi tích cực của tôi.”

Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, bệnh chàm mãn tính của cô Lý cũng biến mất và cô cảm thấy ngày càng khỏe mạnh hơn. Cô cũng trông trẻ hơn tuổi. Khi được hỏi về “bí quyết giữ sắc đẹp,” cô ấy sẽ nói với mọi người rằng, “Tất cả là do tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi đã từng nóng giận khi người khác đối xử với tôi không tốt. Tôi sẽ ôm giữ tâm oán hận và tranh đấu với họ. Bây giờ tôi đối đãi với xung đột bằng tâm nhẹ nhõm. Tôi bao dung và thấu hiểu hơn. Khi tôi tu bỏ chấp trước, thân thể tôi có những thay đổi căn bản, và nó phản ánh ở vẻ ngoài của tôi.”

Tu khứ chấp trước

“Tôi nhớ đến một trong những người quản lý của tôi đã ngăn cản tôi thăng tiến trong sự nghiệp nhiều năm trước. Người khác đối xử với tôi như thế nào không quan trọng, bởi vì tôi là người tu luyện. Tôi sẽ vượt qua nó.”

Sư phụ giảng:

“Khi nghiệp lực đang trong quá trình chuyển hoá, để có thể giữ vững bản thân—chứ không biểu hiện như người thường vốn hay làm sự tình tệ hơn—thì bình thường chúng ta [luôn] phải bảo trì tâm từ bi, tâm thái hoà ái. Khi đột nhiên gặp một vấn đề nào đấy, thì chư vị sẽ có thể xử lý nó được tốt. [Nếu] thông thường toàn tâm của chư vị luôn hoà ái từ bi như thế, [thì] khi đột nhiên xuất hiện vấn đề, chư vị sẽ có thêm một khoảng hoà hoãn, [để] cân nhắc thêm.” (Bài giảng thứ tư – Chuyển Pháp Luân)

Cô không nóng giận và luôn đối đãi từ bi với mọi người, kể cả với những người quản lý của cô.

2018-11-8-taiwan-story_02--ss.jpg

Cô Lý từ bi đối đãi với mọi người.

Cô đã có thể tu khứ cảm giác bị đối xử bất công và nôn nóng giải thích. “Tôi chính lại thái độ và cách tiếp cận trong công việc. Tôi cân nhắc mỗi từng trường hợp kỹ lưỡng hơn và chủ động tìm hiểu mọi thứ liên quan đến các dự án của tôi. Tôi đã đưa ra các đề xuất thậm chí trước cả khi người quản lý của tôi yêu cầu.”

Những tình huống như thế này đã trở thành bước đệm để cô Lý tự đề cao bản.Thay vì chỉ tay ra yêu cầu, cô đã lặng lẽ sửa chữa những khiếm khuyết của mình. Sau đó, cô đã được người quản lý của mình khen ngợi trước mặt các đồng nghiệp.

Cô nói, “Tôi đã từng là coi mình là trung tâm trong thế giới nhỏ bé của mình. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã bắt đầu quan tâm đến người khác, và hiểu rằng cuộc đời tôi còn có một trách nhiệm lớn lao hơn.”

Đọc những bài giảng của Pháp Luân Công, cô nhận ra rằng gốc rễ của những lo lắng đến tâm ích kỷ, tật đố và tình. Tâm người ta sẽ không động nếu nó tràn đầy từ bi và thiện lương. “Bởi vì tôi đã bỏ đi những vật chất đó,” cô nói, “tâm tôi trở nên nhẹ nhõm.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/11/376899.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/7/173536.html

Đăng ngày 25-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share