Bài một đồng tu Pháp Luân Đại Pháp từ tĩnh Hà Bắc

[Minh Huệ] Tôi là một đồng tu Pháp Luân Đại Pháp mới tại tĩnh Hà Bắc. Tôi muốn kể cho các bạn nghe một số câu chuyện có thật đã xãy ra cho tôi, cho các thân nhân, bạn bè và đồng nghiệp của tôi.

Mẹ chồng của tôi là một đồng tu đã tu luyện Pháp Luân công từ lâu. Vì mắt bà không được tốt, bà kêu tôi đọc quyển Chuyển Pháp Luân cho bà mỗi khi có cơ hội. Vì đọc cho bà nghe, tôi biết được Pháp Luân Đại Pháp là một môn luyện tập lớn lao. Nhưng lúc bấy giờ vì quá bận rộn nên tôi không tự tôi luyện tập.

Một bạn đồng nghiệp nơi sở làm của tôi bị một chứng bệnh về da rất nghiêm trọng và đã đi nhiều nhà thương lớn để tìm cách chữa trị, nhưng cô ta không thấy có tiến bộ. Để chữa trị cái bệnh của cô, cô phải cạo trọc đầu và chồng của cô vì đó muốn ly dị với cô. Cô rất tuyệt vọng. Sau này khi cô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì bệnh da của cô hòan tòan được bình phục. Cô và chồng cô hòa thuận lại như trước, và cô lại rất hạnh phúc.

Khi cựu thế lực bắt đầu chống Pháp Luân Đại Pháp và khủng bố các đồng tu năm 1999, có nhiều thứ tin đồn và nhục mạ trên báo chí và truyền hình mỗi ngày. Các sở làm tại Trung Quốc đọc báo mỗi ngày và tiếp thu tài liệu từ các cấp trên hơn. Các đồng tu bị trông chừng bị giám sát, và các sách Pháp Luân Đại Pháp và băng thâu đều bị tịch thu. Bổng nhiên dân chúng không ngừng bàn tán và nghe theo những tin tức trong truyền hình, họ nói những điều xấu về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã đọc ít nhiều những sách Đại Pháp và nghe mẹ chồng tôi luôn nói rằng Đại Pháp là tu luyện Tâm Tánh con người và dạy người ta đi theo Chân Thiện Nhẫn để trở nên một con người càng tốt hơn. Tôi thấy sách nói rằng các người tu không thể tham gia chính trị, không được giết sanh mạng, thì làm sao có thể là tự vẫn được. Vì vậy, tôi không bao giờ tin những gì truyền hình và báo chí nói. Khi nghe người ta bàn tán nói rằng Pháp Luân Đại Pháp không tốt, tôi liền nói lên và không đồng ý với họ. Tôi nói với họ những gì tôi đã đọc được trong sách. Ở nhà, khi truyền hình chiếu những điều tuyên truyền chống Pháp Luân Công, tôi liền đỗi đài hoặc tắt máy đi.

Anh tôi thình lình chết cách nay hai năm. Đầu năm rồi, chị dâu tôi khám phá ra rằng chị bị chứng tăng urê đường huyết. Nhà thương khám ra nó và cho rằng bệnh đã đi vào giai đọan cuối. Chị từ nhà thương đi về, tinh thần hoàn toàn tuyệt vọng. Một đêm tôi thình lình nhớ đến Pháp Luân Công và gọi điện thoại cho chị dâu tôi sáng sớm hôm sau, và tôi đề nghị chị dâu tôi tập luyện Pháp Luân Công càng sớm càng tốt. Chị nói qua điện thọai, “Tôi sẽ nghe theo lời khuyên của cô, và tôi sẽ nghiêm chỉnh tập luyện Pháp Luân Công.”

Sau chỉ trong bốn ngày tập luyện, chị có thể tự mình ngồi dậy và tinh thần phấn khởi hơn. Khỏang mười ngày sau, cánh tay của chị một đêm vào giữa đêm khuya bị chảy máu và hoàn toàn ướt đẫm chiếc giường. Cũng có máu trên nữa phần đất. Con của chị rất sợ đến run không kềm được. Vì là giữa đêm khuya, người ta nhờ thân nhân một bác sỹ Đông Y để lo cho trường hợp này. Mọi người đều đồng ý rằng chị dâu tôi cần một cuộc sang máu vì chị có bệnh thiếu máu bên cạnh chứng bệnh tăng urê đường máu. Vì vậy chị được lấy máu để định về mức độ máu của chị và họ thấy rằng nó bình thường. Mọi người đều cảm thấy lạ lùng và nghi rằng có sự đọc nhầm. Nhưng kết quả của kỳ thử máu lần thứ nhì cũng vẫn là bình thường, vì vậy chị tôi được về nhà. Chị cũng không cảm thấy khó chịu gì cả.

Hai tháng sau, chứng bệnh của chị dâu tôi gần như được trị dứt. Chị lại có thể làm công việc nhà, kể cả nấu nướng. Chị học giáo lý của Pháp Luân Đại Pháp và tập Công mỗi ngày. Sự thay đỗi nơi chị đã làm cho mọi người trong gia đình chị thấy rõ chính Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng chị. Tất cả hàng xóm cũng đều chứng kiến một người gần chết được lành bệnh bằng cách tập Pháp Luân Đại Pháp. Vì vậy nhiều người khác có bệnh cũng đến nhà chị để học Pháp Luân Công.

Bây giờ, cái sân to của nhà chị trở thành một nơi tập công chung. Mỗi sáng trong hai tiếng đồng hồ, có hơn 20 người đứng thành hàng tập công trong tiếng nhạc của Đại Pháp. Cảnh tượng thật là vừa thanh tỉnh vừa vĩ đại. Họ gặp nhau mỗi ngày và nhóm người này tiếp tục được gia tăng. Những người ở chung quanh vùng dần dần hiểu được rằng Pháp Luân Đại Pháp là vĩ đại.

Sự việc này làm rúng động tôi rất nhiều. Pháp Luân Đại Pháp mênh mông và bí ẫn như vậy. Mẹ chồng tôi nói rằng tôi có thể đọc các sách Đại Pháp nếu tôi có thời giờ, và bà cho tôi hai quyển sách. Thật là ngạc nhiên, lần này tôi không thể nào buông xuống quyển Chuyển Pháp Luân một khi tôi đã bắt đầu đọc nó. Tôi cảm thấy hối hận là tôi đã không đọc quyển sách này với tất cả tấm lòng tôi sớm hơn. Khi tôi đọc xong cả quyển sách, tôi càng hối hận hơn và cảm thấy rằng tôi rất may mắn đắc được nó bây giờ.

Mỗi khi tôi nghĩ đến Sư phụ, đã cố gắng vô cùng và hy sinh vô cùng để cứu độ chúng sinh, nước mắt tôi chảy dài không kềm được. Cho dù tôi chỉ là một người mới trong sự tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ học từ các đồng tu khác và chia sẻ sự thật với các bạn sở và bạn bè, để giúp họ đắc Đại Pháp.

22-11-2004

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/11/22/89782.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/12/9/55404.html.

Dịch ngày 13-12-2005, đăng ngày; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share