Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-11-2018] Tôi là một học viên Pháp Luân Công hơn 60 tuổi. Mặc dù không biết chữ, nhưng tôi đã bước vào tu luyện từ ngày 2 tháng 3 năm 1999. Vì không thể đọc, nên tôi đã nghe các bài giảng của Sư phụ qua máy nghe băng.

Biết đọc chỉ sau một đêm

Một ngày, nhà tôi đột nhiên bị mất điện khiến tôi rất sốt ruột. Tôi cầm cuốn sách Chuyển Pháp Luân nhưng không thể đọc được. Tôi ôm cuốn sách trên ngực và tự hỏi tại sao bố mẹ lại không cho tôi đi học. Tôi có sáu anh chị em, và tôi là người duy nhất không biết chữ. Tôi muốn đọc tới mức khóc thầm trong tâm. Sáng hôm sau khi thức giấc, điều thần kỳ đã xảy ra: Tôi có thể đọc và biết tất cả những chữ ở trong sách!

Bây giờ tôi có thể đọc tất cả các sách Đại Pháp và các bài chia sẻ. Tôi tự chép lại sách Chuyển Pháp Luân. Ban đầu, khả năng viết của tôi không được tốt lắm và tôi bị chán nản. Tôi đã xin Sư phụ giúp tôi. Bây giờ khả năng viết của tôi đã cải thiện. Tôi vô cùng cảm tạ Sư phụ đã ban cho tôi trí huệ.

Loại bỏ nghiệp bệnh

Một đêm sau khi phát chính niệm, tôi bị một cơn đau đột ngột và dữ dội ở ngực, quần áo của tôi ướt đẫm mồ hôi. Tôi định đánh thức chồng mình, ông cũng là một học viên, nhưng lại dừng lại và nghĩ: “Mình là một học viên Pháp Luân Công, mình có Sư phụ, mình không sợ.” Chỉ với một niệm ấy, tất cả các triệu chứng của tôi đều biến mất. Tôi nhận ra rằng vì tôi có chính niệm, nên Sư phụ đã loại bỏ nghiệp bệnh cho tôi.

Một ngày, khi đang luyện bài công pháp số hai, tôi đột nhiên cảm thấy buồn nôn và như thể sắp ngất. Có thứ gì đó muốn tôi nằm xuống và nghỉ ngơi, nhưng tôi không nhượng bộ và nghĩ đây là lúc để đột phá và đề cao. Sư phụ lại một lần nữa giúp tôi, và những triệu chứng ấy đã biến mất hoàn toàn.

Tôi thể ngộ rằng, là người tu luyện, chúng ta phải thanh tỉnh phân biệt được tư tưởng của chúng ta đến từ đâu. Chỉ cần chúng ta có chính niệm mạnh mẽ, Sư phụ sẽ an bài tốt nhất cho chúng ta.

Trải nghiệm kỳ diệu

Ngày 13 tháng 5, tôi cùng cháu gái của tôi và một học viên khác ra ngoài để treo các áp phích về Pháp Luân Công. Trời bắt đầu tối, do đó học viên kia đã đưa cháu gái tôi về nhà bằng xe máy của cô ấy. Tôi tiếp tục công việc thêm 30 phút nữa, cho tới khi treo xong tất cả các áp phích chúng tôi có.

Khi tôi về nhà, gia đình tôi hỏi có phải ai đó đã lái xe đưa tôi về. Tôi nói tôi đi xe đạp về nhà. Mọi người băn khoăn tự hỏi làm sao điều ấy có thể xảy ra vì học viên kia và cháu gái tôi vừa mới rời khỏi 30 phút trước khi tôi về nhà. Tôi tin rằng Sư phụ đã đưa tôi về nhà qua trường không gian khác.

Trên đây là một số trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/13/377021.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/5/173519.html

Đăng ngày 16-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share