Bài viết của Vịnh Mai

[MINH HUỆ 1-11-2018] Tôi từng bị giam tại trại tạm giam địa phương vì vi phạm luật pháp. May thay, tôi đã gặp các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở đó, và họ đã giúp tôi bước vào tu luyện. Từ đó, tôi đã được trải nghiệm nhiều điều thần kỳ.

Thông qua tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, các tiêu chuẩn đạo đức của tôi đã được đề cao, và tôi cũng được tiếp thêm động lực để trở về ngôi nhà tôi rời đi 19 năm trước.

Đắc Đại Pháp

Trong khi bị giam giữ, tôi để ý thấy rằng các học viên đã sử dụng mọi cơ hội để nói cho mọi người về Pháp Luân Công và cuộc bức hại, họ đối xử rất tốt với mọi người. Họ cho tôi đồ ăn và quần áo, mặc dù tôi vẫn không tin những gì họ nói.

Một ngày, tôi bị đau khắp thân thể. Một học viên vốn là một giáo sư đã nói với tôi: “Có lẽ bạn nên đọc các bài giảng của Sư phụ mà tôi đã chép bằng tay. Nếu có duyên, có thể bạn sẽ khỏe hơn.”

Tôi cảm thấy có thứ gì đó xoay trên đầu, tay và ngực sau khi đọc các bài giảng. Tôi hỏi vị giáo sư đó chuyện gì đang xảy ra. Cô ấy ôm lấy tôi, vừa khóc vừa nói: “Đó là một Pháp Luân đang xoay. Bạn thực sự có duyên với Đại Pháp.”

Sau đó, cô ấy kể cho tôi nghe về vẻ đẹp của Đại Pháp. Tôi cảm thấy thoải mái khi lắng nghe cô ấy và cơn đau biến mất lúc nào chẳng hay.

Tôi quyết định bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công từ đó.

Vụ tai nạn xe hơi

40 ngày sau, tôi được thả ra khỏi trại tạm giam. Trước khi đọc xong cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi đã bắt đầu phân phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công, vì tôi muốn giúp nhiều người hơn biết về Pháp Luân Công.

Một buổi tối, tôi bị một chiếc xe tải đâm vào khi đang mang theo một túi tài liệu lớn đi đọc theo con đường. Tôi bị văng khá xa xuống một con mương. Tuy nhiên, tôi không hoảng sợ và không cảm thấy đau đớn.

Tôi định đứng dậy, nhưng không thể tìm thấy đôi giày của mình. Tôi nói lớn: “Giày của mình đâu rồi?”

Sau khi nghe tiếng, tài xế chạy lại và nói: “Cô vẫn còn sống ư? Tôi cứ tưởng đã đâm chết cô rồi.”

Tôi trả lời: “Tôi là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi có Sư phụ bảo hộ. Nếu tôi không tu luyện, có lẽ anh đã thực sự đâm chết tôi rồi.”

Tôi nói với người tài xế về Pháp Luân Công và cuộc bức hại, và không gây khó dễ cho anh ấy. Tôi không cần phải đến bệnh viện và tôi không muốn nhận tiền bồi thường từ anh ấy.

Máy ảnh phát nổ

Tháng 11 năm 2000, tôi bị báo cáo với chính quyền và bị bắt vì phân phát tài liệu Pháp Luân Công.

Cảnh sát hỏi tôi đã lấy tài liệu ở đâu, nhưng tôi không nói với họ. Sau đó, họ chụp môt bức ảnh của tôi. Tôi hét lên: “Không được chụp ảnh tôi!”

Ngay sau đó, máy ảnh phát nổ. Cảnh sát rất sợ hãi, họ từ bỏ việc cố gắng chụp ảnh tôi. Tôi bị đưa đến trại cưỡng bức lao động trong ba năm.

Pháp xuất hiện trên tấm chăn

Khi ở trong trại lao động, các học viên Pháp Luân Công khác gọi tôi là một học viên giả. Tôi khá khó chịu, vì tôi chưa đọc xong toàn bộ cuốn Chuyển Pháp Luân.

Sau đó, tôi cầu xin Sư phụ phụ giúp đỡ. Tôi nói: “Thưa Sư phụ, con chưa học Pháp, và con không biết có gì trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Nhưng con muốn trở thành một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Con rất mong muốn được học Pháp.”

Bỗng nhiên, các chữ [trong Chuyển Pháp Luân] xuất hiện trên tấm chăn của tôi. Tôi cẩn thận đọc: “Chân chính đưa con người lên cao tầng” (Bài giảng thứ nhấtChuyển Pháp Luân). Tôi rất vui mừng. Tôi biết Sư phụ đang giúp mình. Tôi đọc đi đọc lại những chữ trên tấm chăn trong khoảng hơn 20 phút. Nếu ai đó gọi tôi, tôi chỉ phớt lờ họ cho đến khi những chữ đó dần biến mất.

Lính canh gặp vấn đề sau khi đánh tôi

Khi một lính canh trại lao động lục soát phòng của tôi và tìm thấy các bài giảng của Sư phụ, họ bắt đầu đánh tôi. Tôi hô lớn: “Xin Sư phụ giúp con!”

Tất cả họ đều bị sốc và lùi lại.

Một lần khác, khi tất cả chúng tôi đang tụ họp trong nhà ăn thì một lính canh bắt đầu vu khống Đại Pháp. Tôi đứng dậy và nói: “Điều đó không đúng. Pháp Luân Đại Pháp là tốt!”

Khoảng tám lính canh lao vào và bắt đầu đánh tôi. Tôi hô lên lần nữa: “Xin Sư phụ giúp con!” Đột nhiên, thân thể tôi bay lên không trung ở độ cao vài mét, rồi quay trở lại [mặt đất]. Một số tù nhân và lính canh bị sốc. Một vài người nghiện ma túy vẫn muốn đánh tôi, nhưng lính canh ngăn họ lại.

Các lính canh đều gặp vấn đề sau khi đánh tôi. Một số bị đau bụng, trong khi những người khác bị nôn mửa. Đội trưởng đội lính canh đã bảo tôi đến văn phòng của cô ấy. Khi đến đó, tôi thấy một lính canh vẫn còn đang nôn.

Khi dịch SARS xảy ra vào năm 2003, các lính canh đã bắt tất cả chúng tôi uống thuốc và tiêm. Khi tôi khuyên các học viên khác không uống thuốc, các lính canh tức giận và ra lệnh cho những người nghiện ma túy đánh đập những học viên khác.

Một trong những lính canh sau đó bị sốt và cô ta lo sợ rằng mình có thể bị SARS. Cô ấy hỏi tôi liệu SARS có phải là từ Pháp lực của Sư phụ Lý không. Tôi nói với cô ấy rằng Sư phụ đến đây để cứu người và giải thích [cho cô] nguyên lý thiện ác hữu báo.

Cô cẩn thận lắng nghe và nói: “Tôi sẽ nghe theo chị.”

Tháng 11 năm 2003, tôi được thả ra khỏi trại lao động. Tôi không biết phải đi đâu và đã nghĩ về việc trở về ngôi nhà mình từng rời đi 19 năm trước.

Hôn nhân không hạnh phúc

Tôi đến từ tỉnh Hồ Bắc. Tôi bị ép phải kết hôn với một người đàn ông ở tỉnh Hà Nam khi mới 15 tuổi. Sau khi kết hôn, tôi nhận ra rằng gia đình này không tốt, nhưng tôi không có khả năng bỏ đi.

Gia đình chồng tôi có bốn người con trai. Người con cả và con thứ ba thường ngược đãi vợ khiến các chị đã phải tự tử bằng cách uống thuốc độc.

Chồng tôi cũng khá cục cằn. Khi đánh tôi, anh ấy nhặt bất cứ thứ gì gần đó bất kể là đá, gạch, thanh gỗ, thanh sắt hoặc thậm chí là một con dao và xông vào tôi.

Sau khi con trai và hai con gái của chúng tôi ra đời, tôi nghĩ rằng chúng có thể mang lại hạnh phúc cho gia đình, nhưng chồng tôi vẫn giống như trước đây – thô lỗ và bạo lực.

Tôi hoàn toàn mất hi vọng và báo anh ấy với cảnh sát. Cảnh sát nói chuyện với anh nhưng anh không nghe. Các quan chức tòa án địa phương đã đến để nói chuyện với anh, nhưng điều đó cũng không ích gì. Cuối cùng, các viên chức tòa án đề nghị tôi ly dị chồng, vì anh ấy sẽ không thay đổi.

Tôi đã khóc một cách cay đắng. Không còn cách nào khác, tôi quyết định chạy trốn khỏi nhà. Tôi bỏ lại những đứa con của mình và không về nhà kể từ đó.

Sau khi được thả ra khỏi trại lao động, tôi tự nhủ: “Mình nên đi đâu?” Tôi quyết tâm tu Đại Pháp, vì vậy tôi nên nghe lời Sư phụ, dùng Pháp lý suy xét các việc. Vì vậy, tôi quyết định trở về nhà.

Đối đãi với mâu thuẫn gia đình bằng tiêu chuẩn của Pháp

Tôi đã liên lạc với các học viên Đại Pháp địa phương sau khi về nhà và xin lời khuyên của họ về cách xử lý mâu thuẫn gia đình. Họ chia sẻ những thể ngộ của họ với tôi, điều đó giúp tôi rất nhiều. Tôi cũng học Pháp nhiều hơn và tự ước thúc bản thân làm các việc chiểu theo Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Tôi yêu cầu bản thân làm ba việc khi đối mặt với hành vi bạo lực của chồng: Hướng nội bất cứ khi nào có bất cứ điều gì xảy ra, không để hành vi của chồng ảnh hưởng đến mình, và không được oán ghét anh ấy. Tôi biết tôi cần phải tử tế và từ bi với anh.

Tôi cũng cần phát chính niệm để thanh trừ tà ác phía sau anh và xin Sư phụ giúp khi mọi chuyện vượt quá khả năng của mình.

Một ngày, chồng tôi bắt đầu đánh tôi bằng một dây xích. Ngay lập tức tôi xin Sư phụ giúp đỡ. Ngay lúc đó cánh tay anh ấy khuỵu xuống và anh bắt đầu kêu gào. Khuôn mặt anh hiện vẻ đau đớn và anh nói cánh tay đã bị thương.

Một lần khác, anh bắt đầu dùng gạch đánh tôi và tôi xin Sư phụ giúp đỡ lần nữa. Viên gạch rơi xuống đất và anh ấy nói tay mình bị đau đớn khủng khiếp.

Tôi nói: “Tay của anh sẽ ổn nếu anh dừng việc đánh người. Người xưa nói rằng thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Đó không phải là câu nói đùa đâu.”

Kể từ đó, chồng tôi không đánh tôi nữa. Bây giờ anh ấy có vẻ e sợ tôi, và đã dừng việc can nhiễu khi tôi làm việc Đại Pháp.

Chồng tôi chưa hoàn toàn hiểu về Đại Pháp, nhưng anh ấy đã thay đổi rất nhiều. Gia đình tôi hạnh phúc hơn trước đây – giống như một gia đình thật sự.

Trên đây là những trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/1/-376469.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/17/173285.html

Đăng ngày 11-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share