Bài viết bởi một học viên trẻ tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 12-11-2010] Cha mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1996, khi ấy tôi đang học lớp một. Chúng tôi thường nghe băng giảng Pháp của Sư phụ và cùng đi đến điểm luyện công. Tôi có thể ngồi đả tọa ở thế song bàn được một lúc lâu cho đến khi cha mẹ tôi luyện xong bốn bài động công. Sau khi luyện xong, tuy chân tôi bị tê nhưng tôi cảm thấy rất khoan khoái.

Trân quý cơ duyên vạn cổ

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, tôi bị lừa dối bởi lời dối trá vu khống của tà ác mà không phân biệt rõ đúng sai, học Pháp và luyện công ngày càng ít, dần dần càng xa rời Đại Pháp. Tôi cảm thấy mình bị cô lập. Cha mẹ tôi lo lắng và luôn nhắc tôi tiếp tục tu luyện. Tuy nhiên tôi luôn nói với họ rằng tôi rất bận không có thời gian để học Pháp hay luyện công. Bây giờ tôi nhận ra rằng đó là cựu thế lực đã giăng bẫy hòng ngăn cản tôi tiếp tục tu luyện. Nhưng Sư phụ từ bi đã không từ bỏ tôi và đã an bài để tôi tiếp tục bước trên con đường tu luyện. Sư phụ đã giảng: “Kỳ thực, tôi trân quý chư vị còn hơn chư vị trân quý bản thân mình.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])

Sau này khi quay lại tu luyện, tôi cả tâm lẫn thân có cải biến nhanh chóng. Một hôm, khi đang luyện Bộ công pháp thứ hai, tôi cảm thấy Pháp Luân đang xoay quanh tôi với tốc độ nhanh. Tôi cũng cảm thấy Pháp Luân đang xoay ở bàn tay. Khi luyện Bộ công pháp thứ ba, tôi cũng có cảm giác tương tự. Tôi biết Sư phụ đang khích lệ tôi tu luyện. Cuối cùng, tôi từ ở trong mê mà đã quay trở lại được con đường phản bổn quy chân!

Tiêu nghiệp vượt quan, Đại Pháp thiện giải ân oán

Một hôm, khi đang luyện bài công pháp thứ hai, tôi bất ngờ cảm giác chóng mặt và sau đó ngất xỉu. Cha tôi bảo tôi hãy nhẩm Hồng Ngâm. Lúc đó miệng tôi đông cứng không thể cử động được. Tôi tự nhủ: “Nghiệp lực quá lớn! Mình có thể làm gì bây giờ?” Khi cha tôi đọc to Hồng Ngâm, tôi nhẩm theo trong tâm. Tôi nhanh chóng hồi phục và hoàn toàn khỏe mạnh, tất cả là nhờ Sư phụ đã giúp tôi tiêu trừ nghiệp lực. Tuy nhiên, tôi cũng nhận ra niệm đầu của bản thân đã không dựa trên Pháp.

Tối hôm sau, khi đang luyện bài công pháp thứ hai, tôi cảm thấy mình sắp ngất xỉu lần nữa. Tôi kiên trì tiếp tục luyện công, nhưng bắt đầu thở hổn hển. Sau đó, tôi nhìn thấy một cảnh tượng, trước đây tôi từng là một vị tướng quân chinh chiến trên sa trường và đã giết rất nhiều người. Nay họ tìm đến tôi để trả thù và gây can nhiễu. Hơn thế nữa, nhiều người theo tôi cũng đến để giúp tôi. Tôi cũng nhìn thấy áo giáp của mình. Tôi tự hỏi mình có nên chiến đấu với họ hay không. Sau đó tôi ngộ ra là một đệ tử Đại Pháp, tôi nên hành xử theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Do đó, tôi nói: “Tôi xin lỗi vì đã giết hại các vị. Tuy nhiên, bây giờ tôi là đệ tử Pháp Luân Đại Pháp. Nếu các vị không muốn bị đào thải, xin đừng can nhiễu tôi. Những gì đã từng nợ các vị, tôi sẽ thành tâm hoàn trả nếu các vị có thể đợi tôi viên mãn, tôi sẽ đưa các vị đến một nơi tốt đẹp.” Sự oán hận của họ tan biến và họ rời đi. Một người trong số họ dừng lại, đứng bên cạnh chiến mã của anh ấy và nhìn tôi chằm chằm. Tôi biết anh ấy muốn nói điều gì. Anh ấy nói rằng: “Hãy nhớ những gì ngươi đã nói hôm nay.” Tôi trả lời một cách chắc chắn: “Nhất định!” Sau đó anh ấy biến mất. Tôi cảm thấy khỏe lại sau khi họ rời đi. Tôi chấn động và nhận ra chính là Sư phụ và Đại Pháp đã giúp tôi tiêu trừ nghiệp lực và hóa giải mối ân oán này.

Hướng nội tu tâm tính và phối hợp tốt với chỉnh thể

Tôi tham gia vào hạng mục sản xuất tài liệu giảng chân tướng trong dịp nghỉ hè. Lúc làm việc, tôi luôn nghe được những âm thanh tuyệt diệu ở các không gian khác. Tôi biết Sư phụ từ bi đang khích lệ tôi.

Càng sản xuất nhiều tài liệu, tôi càng tăng trưởng chấp trước vào muốn tự mình làm hết mọi việc, quá cầu toàn và hiển thị. Trong nhà, tôi là người thành thục sử dụng máy tính nhất. Tôi luôn kêu ca rằng cha tôi làm mọi việc quá chậm. Khi cha mẹ nhờ tôi giúp, tôi càng trở nên tự cao tự đại. Tôi muốn tự mình làm hết thảy bởi tôi nghĩ mình làm tốt hơn cha mẹ. Một hôm, tôi đã in nhiều cuốn tài liệu nhỏ và cần đặt chúng theo thứ tự và ghim chúng lại với nhau. Cha tôi nói: “Con có thể để chúng ở đó và mẹ sẽ làm việc này.” Tôi trở nên giận dỗi và nói: “Tại sao con không thể làm chứ?” Sau đó tôi cắt tờ giấy thành hai phần nhưng không đều nhau. Tôi vô cùng hổ thẹn. Kể từ đó, tôi phối hợp với cha mẹ và làm những gì được yêu cầu.

Một hôm, tôi tranh cãi với mẹ và bỏ ra khỏi phòng. Sau đó, tôi cảm thấy xấu hổ. Tôi biết đệ tử Đại Pháp không nên hành xử như thế nhưng nếu quay lại phòng, tôi sẽ bị mất mặt. Tôi nghĩ đến những lời giảng của Sư phụ. Tôi nhận ra đó là khảo nghiệm tâm tính để xem tôi có thể loại bỏ chấp trước vào tự ngã hay không. Sau đó, tôi trở lại phòng. Mẹ tôi vẫn bận rộn và giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Tôi ngộ ra nếu tâm tính của tôi đề cao, thì hoàn cảnh đương nhiên sẽ theo đó mà cải biến.

Tôi thường hay có ma sát tâm tính với cha. Một hôm, khi tôi đang bơm thêm mực vào máy in, thì cha tôi phát hiện ra máy in đã hết giấy. Ông vội vã lấy một ít giấy đưa vào, nhưng lại đặt ngược chiều. Tôi liền la lên: “Cha nhìn xem cha đã lãng phí biết bao nhiêu giấy! Cha hãy đứng sang một bên, và đừng đụng tay vào trong khi con đang làm!” Ngay lập tức tôi hướng nội và cảm thấy xấu hổ. Rõ ràng cha tôi cũng không muốn lãng phí giấy. Sư phụ đã giảng: “Người lái xe phóng nhanh, nhưng anh ấy phải chăng cố ý đâm người ta? Anh ta chẳng phải vô ý là gì?” (Chuyển Pháp Luân) Cha tôi không chủ ý gây lãng phí giấy mực mà chính là tâm chấp trước vào ôm đồm, cầu toàn và hiển thị của tôi đã khởi tác dụng.

Mỗi tối, gia đình ba người chúng tôi thường giao lưu, từng thành viên gia đình chúng tôi sẽ tổng kết quá trình tu luyện của mình và tìm ra nhiều thiếu sót. Chúng tôi cũng sẽ hướng nội mỗi khi mâu thuẫn nảy sinh.

Phát chính niệm và giảng thanh chân tướng Đại Pháp

Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên cha mẹ dạy tôi phát chính niệm, tâm tôi ngập tràn thiện niệm và nước mắt tôi tuôn trào. Sau đó, tôi đọc các bài giảng của Sư phụ và minh bạch ý nghĩa của việc phát chính niệm. Bản ngã của tôi ắt hẳn đã trải nghiệm sự vui mừng không thể tả. Sư phụ đã đánh thức và khôi phục lại bản tính tiên thiên đã mê lạc quá sâu của chúng ta. Ngài cũng đang giúp chúng ta hoàn thành thệ nguyện tiền sử của chính mình.

Chúng tôi phát chính niệm bất kể lúc nào hay ở đâu. Một khi tâm chúng tôi thuần tịnh, thì sẽ có tác dụng thần kỳ. Một hôm, tôi nhìn thấy một tấm biểu ngữ lớn đăng thông tin của tà đảng đang treo trên tòa nhà của trường tôi. Tôi phát chính niệm nhắm vào nó. Trong vòng ba ngày, gió đã thổi nó bay lên đỉnh của tòa nhà, khuất tầm nhìn. Một hôm khác, tôi phát chính niệm nhắm vào lá cờ đỏ và nó đã biến mất. Tuần trước, mẹ và tôi đi phát tài liệu giảng chân tướng thì có hai người đàn ông đang tập thể dục ngay trước lối đi. Tôi phát chính niệm yêu cầu họ không cản đường, và họ đã rời đi. Sau khi chúng tôi dán biểu ngữ xong và quay về, thì họ lại ở đó. Quả thật thần kỳ. Sư phụ luôn ở bên cạnh, coi sóc và bảo hộ chúng tôi.

Mặc dù đã ba năm kể từ khi bắt đầu tu luyện trở lại, tôi chỉ mới giảng chân tướng Đại Pháp vào mùa hè năm nay. Dịp về quê thăm họ hàng, cô tôi đã yêu cầu tôi nói chuyện với một người cô khác không phải là học viên. Sư phụ cấp cho tôi cơ hội này để tôi loại bỏ đi chấp trước sợ nói chuyện với người lạ. Ban đầu, tôi đã không bình tĩnh và giọng nói bị run. Tuy nhiên, cô tôi đang đợi nghe chân tướng. Cô ấy nói chuyện với tôi và hỏi tôi nhiều câu hỏi về Đại Pháp. Dần dần, tôi lấy lại bình tĩnh và nói một cách trôi chảy, và nỗi sợ đã biến mất. Cô tôi lắng nghe chăm chú và đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Sư phụ đang khích lệ tôi và tôi bắt đầu nói với những người khác về chân tướng Đại Pháp.

Bây giờ tôi không còn là tiểu đệ tử nữa, mà là một đệ tử trẻ tuổi. Mặc dù tôi vẫn còn rất nhiều chấp trước cần loại bỏ, nhưng Pháp Luân Đại Pháp đã bén rễ sâu trong tâm tôi. Chỉ khi tu khứ hết thảy tâm chấp trước và tu luyện tinh tấn, thì tôi mới có thể trở về ngôi nhà chân chính của mình và hoàn thành thệ nguyện.

Cảm tạ Sư tôn từ bi vĩ đại!

Đây là lần đầu tôi viết bài, nếu có điểm nào không phù hợp, xin các đồng tu từ bi chỉ ra. Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/12/232323.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/30/121691.html

Đăng ngày 10-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share