Bài của một học viên từ Trung Quốc

[MINH HUE 03-11-2010] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính và xin chào các bạn đồng tu!

Tôi bắt đầu tu luyện vào năm 1992. Hàng ngày tôi học Pháp và luyện công. Khi tâm tính đề cao lên, quan điểm của tôi về cuộc sống đã thay đổi, tôi cũng nhận ra những thay đổi về bản thể của mình.

Hai vợ chồng tôi đều là học viên. Do đó, những gì chúng tôi nói và làm thường liên quan đến các hoạt động Đại Pháp. Chúng tôi chia sẻ những thể ngộ của mình về Đại Pháp, đề cao tâm tính, và cách chứng thực Đại Pháp.

Giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp

Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, chúng tôi tận dụng mọi cơ hội để giảng chân tướng về Đại Pháp cho mọi người để họ có thể được cứu. Trong những năm qua, chúng tôi đã giảng chân tướng cho những người chủ cũ, đồng nghiệp, họ hàng và bạn bè về Đại Pháp. Chúng tôi đã làm việc này ở khắp mọi nơi mà chúng tôi có thể, bao gồm cả những nơi công cộng, trong làng, và các khu vực mua sắm. Chúng tôi nói về những hiệu quả kỳ diệu của Đại Pháp đối với sức khỏe, đề cao tâm tính, về việc dàn dựng vụ “tự thiêu” ở Thiên An Môn, và cho mọi người biết về Cửu Bình. Các chủ đề chúng tôi lựa chọn rất đa dạng và thay đổi cho phù hợp với từng thời điểm.

Sáng sớm, hai vợ chồng tôi thường mang theo đồ ăn sáng và đạp xe dọc theo những con phố lớn. Đối với một số người, đây là một hoạt động thời thượng. Thực tế, chúng tôi đang đi tìm những người có tiền duyên. Hầu hết những người từ trung niên trở lên đều rời nhà vào lúc này để thư giãn, đi dạo hoặc ăn nhẹ. Đây là cơ hội tốt để gặp gỡ những người này bên vệ đường và giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho họ. Khi chúng tôi thấy một nhà hàng có vẻ phù hợp để ngồi và trò chuyện với mọi người, chúng tôi cũng sẽ làm như vậy. Giảng chân tướng cho mọi người trong khi ăn uống đều rất tự nhiên và thường khá hiệu quả.

Chúng tôi đã có những trải nghiệm phi thường khi chứng thực Đại Pháp. Ví dụ, một đêm, hai vợ chồng tôi đang đi xe đạp và phát tài liệu. Chuyến đi thoải mái đến nỗi nó giống như bay một cách dễ dàng trong một không gian khác. Thật là mỹ diệu! Khi cổng trước sân nhà mở khá rộng, chúng tôi thậm chí không cần phải xuống xe. Chúng tôi sẽ đạp xe ngang qua và chỉ việc ném các tài liệu qua khe hở.

Học cách viết bài chia sẻ

Khi còn nhỏ, gia đình tôi nghèo nên không được học hết tiểu học. Khi bắt đầu tu luyện, tôi không thể đọc Chuyển Pháp Luân. Bây giờ tôi có thể đọc tất cả các kinh sách của Sư phụ, và có thể viết nhiều bài chứng thực Đại Pháp. Sau khi đọc lời bình ​​của Sư phụ về một bài viết của một đồng tu về việc phơi bày tà ác trong khu vực, tôi cũng muốn viết các bài viết để vạch trần cuộc bức hại, chứng thực Đại Pháp, và trợ giúp Sư phụ theo phương diện này. Trước đây tôi không có kinh nghiệm viết văn, nhưng tôi tin rằng bất cứ điều gì Sư phụ giảng chúng ta nên làm, tôi có thể làm. Tôi hỏi một đồng tu, “Làm thế nào tôi có thể viết bài chia sẻ nhỉ?” Anh ấy trả lời, “Chỉ cần viết những gì chị muốn nói.”

Trở về nhà, tôi bắt đầu viết về vẻ đẹp đã được trải nghiệm trong tu luyện. Tôi đã phải hỏi chồng tôi cách viết một số ký tự tiếng Trung. Bài đầu tiên tôi viết rõ ràng chỉ là dành cho tôi. Chồng tôi nói, “Em không sợ bị cười hay sao?” Nhìn lại những gì tôi đã viết, nó thực sự có vẻ buồn cười. Tôi nhớ là các đồng tu giúp chỉnh sửa những gì tôi viết đã cười về bài viết của tôi. Tôi không bận tâm vì nghĩ rằng một người tu luyện có thể hoàn thành bất cứ việc gì.

Sau một thời gian, văn phong và kỹ năng viết của tôi đều được cải thiện. Các đồng tu khen ngợi một số câu của tôi. Sau đó, bài viết của tôi đã được đăng trên trang web Minh Huệ.

Đề cao khi làm một điều phối viên

Sau khi bắt đầu tu luyện, các đồng tu thường đến nhà tôi để chia sẻ những nhận thức của họ về Đại Pháp, và tôi trở thành một điều phối viên. Cần thứ gì tôi cũng sẽ cung cấp, bổ sung, hoặc lặng lẽ làm. Tôi đảm nhận việc phát tài liệu Đại Pháp và phối hợp nỗ lực phát chính niệm, giúp đỡ các học viên bị giam giữ, tập hợp bằng chứng và tài liệu về cuộc bức hại.

Trong việc giúp đỡ các học viên đang gặp khó khăn, lười biếng, hoặc không phù hợp với Đại Pháp, tôi sẽ nói chuyện và đề nghị họ hướng nội. Việc này thúc đẩy một sự đề cao tổng thể trạng thái tu luyện của họ.

Là một điều phối viên, đôi khi tôi gặp phải những mâu thuẫn và hiểu lầm gây ra rất nhiều sự bực mình. Đặc biệt khó chấp nhận khi bị chỉ tay đổ lỗi. Tuy nhiên, bất cứ khi nào xuất hiện vấn đề, tôi luôn luôn hướng nội tìm một giải pháp. Kết quả là, tôi đã có thể làm việc với các đồng tu một cách lý trí và phù hợp với Pháp. Nhìn lại những vấn đề này, tôi nhận ra rằng chúng rất hữu ích đối với việc đề cao tâm tính, đề cao nhận thức của tôi về Đại Pháp, thanh lý bản thể, loại bỏ quan niệm của người thường, và thiết lập uy đức.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/3/231754.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/20/121515.html

Đăng ngày 03-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share