Nộp bài với sự giúp đỡ của một học viên người lớn

[MINH HUỆ 05-10-2009] Kính chào Sư phụ tôn kính! Con kính chúc Sư phụ một lễ Trung Thu vui vẻ!
Một tấm thiệp chúc mừng Sư phụ được làm bởi một học viên nhỏ (với sự giúp đỡ của một học viên người lớn) Con là một học viên nhỏ tại Bắc Kinh. Con tám tuổi rưỡi, và con đã tu luyện trong sáu năm. Hôm nay con viết bài này để chia sẻ kinh nghiệm của con với Sư phụ và các bạn học viên.

Năm 2003, khi con lên hai tuổi rưỡi, con bắt đầu học Chuyển Pháp Luân. Con không biết đọc nên con nghe các băng thâu âm. Khi con còn rất nhỏ, người lớn đọc Hồng Ngâm cho con, và con thuộc lòng các bài thơ. Con thích nhất là bài “Đồng hóa”“Viên Mãn Công Thành” trong Hồng Ngâm. Khi con lên bốn, mẹ con bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân cho con, và con nghe rất cẩn thận.

Khi con sắp đi học, mẹ con muốn con đọc Chuyển Pháp Luân ngay cả dù con không muốn, và nói với con rằng Sư phụ sẽ giúp con nếu con tận tâm cố gắng. Sau đó con nghe theo lời khuyên của mẹ và quả thật con có thể đọc quyển sách. Sư phụ quả thực đã giúp con! Con xin tạ ơn Sư phụ!

Khi con học lớp Một, con chép lại Hồng Ngâm mỗi đêm sau khi làm xong bài tập. Cả cho dù con có thể tự đọc Chuyển Pháp Luân, con vẫn nhờ mẹ xem và nghe con để cho chắc chắn là không đọc sai chữ nào.

Con thường cùng mẹ đi giảng chân tướng. Khi mẹ nói chuyện với người ta, con phát chính niệm để tiêu trừ tất cả tà ác và để cho người mà mẹ nói chuyện được cứu độ.

Ở lớp Một, các viên chức nhà trường bắt mỗi học sinh gia nhập Đội thiếu niên Tiền Phong, nhưng con từ chối. Mẹ con làm sáng tỏ sự thật với cô giáo con và đưa cho cô giáo một số tài liệu giảng thanh chân tướng và một VCD Nghệ thuật Biểu diễn Thần Vận. Cô giáo con biết được sự thật và thoái xuất Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó. Gia đình của bà cũng làm như vậy. Nhưng vì nhà trường con là một trường tiểu học chính, cô giáo của con bị áp lực. Mỗi thứ Hai vào lễ kéo cờ, bà lại đưa cho con một chiếc khăn quàng đỏ để đeo vào cổ. Con sợ bà vì vậy con không nói ‘không’. Nhưng mỗi lần, con cảm thấy không tốt và buồn. Mẹ nói con không làm tốt, vì tâm sợ hãi nên đã không giúp cô giáo ngưng làm điều xấu.

Chính Niệm của con không mạnh đủ cho đến mùa hè qua. Bây giờ con học lớp ba và có một cô giáo mới. Bà rất nghiêm khắc. Nhưng con không còn bị sợ nữa. Hơn nữa, con bắt đầu chú ý tới việc phát chính niệm. Tại lễ khai giảng, giám thị hỏi con, “Tại sao con không quàng khăn đỏ?” Con nói thẳng thắn, “Con không vào đội, vì vậy con không đeo nó!” Giám thị bỏ đi mà không nói lời nào nữa. Cô giáo con cũng không bao giờ hỏi con về điều đó. Khi các bạn học con hỏi con về đó, con nói, “Tớ không vào đội. Tớ không đeo nó.”

Điều mà con thích làm nhất là đi phát tài liệu giảng thanh chân tướng với mẹ con. Con lấy các bản tài liệu ra và dán cẩn thận từng cái một lên các cửa nhà. Cách đây vài ngày, con đi với mẹ con đến một chợ lớn để phát tài liệu giảng thanh chân tướng cho những người bán hàng. Khi mẹ nói chuyện với họ, con để các tài liệu xuống. Trên đường về, con đưa một VCD Thần Vận cho người đi xe buýt.

Ở nhà, con cũng giúp người lớn làm nhiều việc để chứng thực Đại Pháp. Con biết cách nào ghi đĩa VCD Thần Vận. Khi con làm, con luôn rất cẩn thận và tận tâm, và đặt tốc độ thấp nhất để có những chiếc đĩa VCD chất lượng tốt nhất.

Cách nay vài ngày, con bị ngã đau trong khi chạy và bị trầy bàn tay. Con nhớ lời của Sư phụ, “Nan Nhẫn năng Nhẫn. Nan Hành năng Hành” (Chuyển PhápLuân, Bài giảng thứ 9) vì vậy con đứng dậy ngay và tiếp tục chạy. Khi ngồi thiền, khi hai chân con rất đau, con cũng nhớ những lời đó và nhẫn.

Con có thiếu sót trong việc sự tu luyện của con. Ví dụ, con thiếu quyết tâm học Pháp, và lén mẹ chơi các trò chơi trên Internet. Con thích xem truyền hình, và không ngừng lại cả khi người lớn cố ngăn con. Khi con chơi các trò chơi trên máy tính, con thích các trò có đánh và giết. Nhưng lần nào sau đó con cũng cảm thấy rất khó chịu, vì con có thể cảm thấy một nhóm đồ vật di động quanh con cả khi con ngủ, và đó là lý do vì sao con thường la lớn trong giấc ngủ. Con đọc một bài viết của một bạn học viên trên mạng lưới Minh Huệ nói rằng mọi vật đều có sự sống ở các không gian khác, vì vậy con hiểu được rằng khi con sát sinh trong trò chơi, con thật sự đã sát sinh ở các không gian khác, và như vậy đã tạo rất nhiều nghiệp. Vì vậy con ngưng chơi trò chơi trên máy tính.

Con xin dừng bài trao đổi kinh nghiệm của con ở đây. Xin tạ ơn Sư phụ! Xin cám ơn các bạn học viên!

________________________________________
Đăng ngày: 01-11-2009: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/10/5/209697.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/10/17/111664.html

Share