[Minh Huệ] Con trai tôi ngồi im lặng đọc bài, ‘Các đệ tử trẻ xưa và nay’ trên Minh Huệ Net. Đó nói về những người bạn tu trẻ mà nó đã thường chơi chung. Sau một hồi lâu im lặng và suy nghĩ, con tôi hỏi, ‘Mẹ, mẹ có biết Xiao Ya (Tiểu Á) bây giờ ở đâu không? Và còn Xiao Xi (Tiểu Khê) nữa? Nó có được bình yên không ?’ Khi nó nhắc đến từng tên một, tôi bắt dầu nhớ đến các gương mặt vui tươi của những bạn tu tinh thần trẻ này.
[Ghi chú: Tại Trung quốc, ‘Xiao’ (Tiểu) là một tên gọi thông dụng dành cho những người trẻ, tiếp theo là họ của họ. Ví dụ, một thanh niên trẻ tên là Wu Minh thì được gọi là Xiao Wu bỡi các bạn học và đồng sự.]
Xiao Ya
Trong một đêm lạnh mùa Xuân 2001, một bạn tu nói với tôi, ‘Mẹ của Xiao Ya bị tra tấn đến chết!’ Cái tin ghê gớm này nổ vang như một quả bom trong đôi tai tôi. Tôi dựa vào tường, cố đứng thẳng trên đôi chân run của tôi. Tôi hỏi qua nước mắt, ‘Còn Xiao Ya thì sao ? Nó ở đâu ?’ Cha mẹ của Xiao Ya, cũng như dì và dượng của nó, đều là người tu Đại Pháp. Cha nó và dì nó bị kêu án ba năm trong trại lao động cưỡng bách, và dượng nó thì bị kêu án cầm tù. Tôi không thể hình dung đứa bé gái 12 tuổi dễ thương đó làm sao để đối đầu với cơn ác mộng thực đó.
Xiao Ya là một đứa bé gái ít nói. Nó đại diện cho nhóm học tu trẻ trong kỳ trại hè học Pháp.
Xiao Ya đã đi Bắc kinh nhiều lần với mẹ nó để khiếu nại cho Pháp luân Đại Pháp. Trong một cuộc nhóm họp tại trường, Xiao Ya đã bị kêu tên là một người tu Pháp Luân Công và bị nhà trường bắt buộc phải từ bỏ Pháp Luân Công. Nhưng Xiao Ya không nghe theo sự bắt buộc đó. Nó vẫn kiên trì và bình tĩnh như thường, đúng giống như một cái hồ tĩnh lặng không một gợn sóng.
Bây giờ là đầu năm âm lịch 2004. Đã ba năm qua từ khi mẹ của Xiao Ya qua đời. Tôi vẫn còn nhớ những giọt nước mắt như một hàng chuổi ngọc trên đôi rèm mi dài của Xiao Ya. Tôi vẫn còn nhớ tấm hình đóng khung của mẹ nó trong phòng ngủ của nó. Tôi vẫn còn thường nhớ đến điều Xiao Ya phải đối diện với cái sự thật ghê gớm là mẹ nó bị bắt cầm tù và bị tra tấn cực hình, vì bà cố làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không thể không tưởng tượng ra cảnh mẹ của Xiao Ya giữ bình tỉnh và kiên trì như thế nào cho đến chết trong trại cầm tù.
Xiao Xi
“Mẹ, Xiao Xi có được bình yên không?” con tôi hỏi. “Xiao Xi bây giờ 16 tuổi. Nó là một đứa con gái lớn rồi. Nó cống hiến sự cứu độ cho chúng sinh. Nó thường giúp mẹ nó và các bạn tu khác làm nhiều công việc làm sáng tỏ sự thật. Xiao Xi rất giỏi về việc sử dụng máy điện tín để làm công việc sáng tỏ sự thật. Nó giúp mẹ nó in những bài viết từ Minh Huệ Net, gửi và nhận thư tín (emails), và in ra đủ loại tài liệu làm sáng tỏ sự thật. Mẹ nó nói, ‘Xiao Xi có Chính niệm rất mạnh khi nó làm công việc làm sáng tỏ sự thật. Đôi lúc tôi không khỏi lo rằng màn lưới thám tử có thể tìm ra chúng tôi đang in tài liệu từ Minh Huệ Net, nhưng Xiao Xi luôn giúp tôi gia tăng Chính niệm và nói, ‘Mẹ đừng sợ. Sư phụ đang che chở cho chúng ta. Có gì đáng sợ đâu?’ Xiao Xi là một tình nguyện viên chánh yếu nơi sản xuất tài liệu làm sáng tỏ sự thật của chúng tôi. Nó thật là trở nên rất cần thiết.”
Xiao Yun (Tiểu Vận)
Khi cuộc khủng bố Pháp Luân Công bắt đầu năm 1999, Xiao Yun vừa mới thi đậu vào một trường đại học danh tiếng. Vì Xiao Yun cương quyết tu luyện Pháp Luân Công, người con gái đẹp đẽ và thùy mị này đã bị bắt vào mùa hè 2000 và gửi đi trại cải tạo của Phòng 610 tại vòng đai Jinan (Tể Nam) nơi nhà trường của cô ấy. [‘Phòng 610’ là một cơ quan đặc biệt được tạo ra để khủng bố Pháp Luân Công, nó có toàn quyền trên mọi cấp hành chánh trong đảng và mọi hệ thống chánh trị và luật pháp khác]. Trại cải tạo này tràn đầy mùi thịt cháy vì nhân viên nơi ấy châm chích các người tu Pháp Luân Công bằng côn điện suốt ngày. Toàn nơi chốn này bao trùm trong tiếng la mắng và chửi thề của những nhân viên cải tạo say rượu. Các thứ cực hình dã man loại địa ngục trong trại cải tạo này đã tấn công không ngừng tinh thần của cô bé 18 tuổi này. Trong quá khứ, Xiao Yun thường học Pháp suốt mùa hè với các bạn trẻ trong sự vui vẽ và an lành. Trong khi ở trong trại cải tạo, Xiao Yun cố bịch lỗ tai lại vì những tiếng rên la thãm thiết của những người bị cực hình khiến cho tâm nó vô cùng hổn loạn. Nó cố nhắm mắt lại vì không chịu được cảnh nhìn thấy những người lớn tu Pháp Luân Công bị cực hình trước mắt nó. Nhưng các tên tay sai tàn ác của Giang trạch Dân kéo mạnh tay nó ra khỏi lổ tai và bạch mắt nó ra. Họ hăm dọa nó, ‘Nếu mi không viết tờ từ bỏ Pháp Luân Công thì sẽ cho mi nếm mùi những cực hình này.’
Khi sau này mẹ của Xiao Yun đi rước nó về từ nơi trại cải tạo, thì như là nó đã trở thành câm. Nó không nói gì với đôi môi của nó, nhưng đôi mắt to của nó nói lên tất cả sự kinh hoàng và sợ hãi.
Một năm sau đó, khi tôi đang đạp xe về nhà vào đêm, tôi nhịn thấy một bé gái đứng trước một tiệm tạp hóa đang nhét vào kẻ hở của cái cửa một tờ bướm nói lên sự thật. Dáng dấp nó trông quen thuộc, tôi ngừng xe lại và nhìn xem. Đó là Xiao Yun. Nó mỉm cười nhìn về phía tôi vừa đập nhẹ trên cái túi sách của nó, ‘Con đã phát gần xong hết các tờ bướm.’
Sau này tôi biết được rằng Xiao Yun đã bị đuổi ra khỏi trường vì nó từ chối không chịu từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp.
Xiao Yun đã bắt đầu hành trình cứu độ chúng sanh của nó. Nó không còn là cô gái với đôi mắt kinh hoàng và sợ hãi nữa. Bây giờ trong đôi mắt nó người ta đọc được sự dũng cảm, kiên trì và tin tưởng.
Xiao Jia (Tiểu Gia)
Mùa hè 1998 vô cùng nóng nực. Trong lúc nghỉ ngơi giữa hai khóa học Pháp, Xiao Jia thường mang đến những thùng nước lạnh mát để tưới lên tóc của các bé gái nhỏ hầu tránh cho chúng khỏi bị cảm nắng. Lúc bấy giờ nó 19 tuổi và nằm trong nhóm học Pháp trẻ.
Năm 1999, Xiao Jia và tôi gặp nhau tại Quảng trường Thiên An Môn tại Bắc kinh.
Năm 2000, tay sai của Giang Trạch Dân tuyên truyền láo khét về tôi, cố tình tạo sự bất tín nhiệm giữa các người tu Pháp Luân Công. Một số đông bạn tu bị mắc bẫy và không thông cảm cho tôi. Sự bất tín nhiệm và không thông cảm đó khiến nó trở nên giai đoạn đời đau khổ nhất của tôi. Trong thời gian đó, tôi bị bắt buộc phải rời khỏi nhà, đi trốn lánh không để tránh cảnh sát bắt và tôi tiếp tục làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Một đêm nọ trong khi đang trên đường không biết đi về đâu, tôi gặp Xiao Jia. Cô ta rất ngạc nhiên và sung sướng khi gặp tôi. Cô ta nói, ‘Chị, em có nghe một số tin đồn về chị nhưng em tin rằng chị không bao giờ phản bội Pháp Luân Đại Pháp. Xin mời chị đến nhà em.’
Từ đó chúng tôi có nhiều thời giờ đi cùng nhau làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp.
Năm 2003, cảnh sát bắt được Xiao Jia và tra tấn nó tàn nhẫn. Trái với lòng mình, Xiao Jia phải chịu thua cho sự tra tấn tàn nhẫn của họ và ký vào giấy từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp.
Sau khi Xiao Jia được thả ra, tôi đi thăm nó tại nhà nó vào một đêm trời gió lớn. May thay chiếc xe cảnh sát theo dõi nó từ bên ngoài nhà vừa bỏ đi. Khi nhìn thấy tôi, Xiao Jia nhào vào đôi tay tôi và trào nước mắt. Nó nói rằng nó đã làm sai khi từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Nhìn thấy nó run rảy vì thắt thỏm, tôi không tránh được cùng khóc với nó. Tôi nhìn thấy rằng các cảnh sát tà ác đã đánh đập và làm thương tổn trái tim của nó bằng những thứ tra tấn và huy hiếp khốn nạn của họ. Tôi nói với nó, “Xiao Jia, em cọn nhớ chuyện gì đã xảy ra cho tôi cách nay ba năm không? Ba năm trước em đã giúp tôi vượt qua một quảng đường khó khăn. Tôi còn nhớ em nói với tôi lúc bấy giờ rằng, ‘Cho dù chị có trượt và ngã, chị vẫn có thể đứng dậy và tiếp tục đi. Chị lớn, em tin rằng chị làm được!’ Ngày hôm nay chị muốn đem lời khuyến khích đó nói lại cho em, ‘Cho dù em có trượt và ngã, em vẫn có thể đứng dậy và tiếp tục bước đi. Xiao Jia, chị tin rằng em làm được!’”
Chúng tôi nắm tay nhau và khuyến khích lẫn nhau, cho nhau sự giúp đỡ vô điều kiện và vĩnh viễn trên con đường cứu độ chúng sinh. Không có sự cách biệt về tuổi tác giữa các bạn tu, vì chúng tôi cùng chia sẻ một mục đích chung. Chúng ta hãy đi tốt con đường của mình để hòan tất lời nguyện ước cứu độ chúng sinh.
Pang Zai (Phán Tể) [Ghi chú: Pang Zai không phải là một cái tên thật. Nó là một biệt hiệu dựa trên gương mặt tròn trịa như quả đào của nó. Pang Zai có nghĩa là ‘thằng mập’ trong tiếng Trung hoa.]
Cha mẹ của Pang Zai không là người tu Pháp Luân Công. Bạn học của Pang Zai, Xiao Qiu (Tiểu Khâu), tu luyện Pháp Luân Công và bị kêu án bất hợp pháp đến bốn năm tù ở. Chính Xiao Qiu đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho Pang Zai và mang nó đến một trại hè học Pháp giành cho người trẻ. Tôi còn nhớ thằng Pang Zai tham dự trại hè học Pháp vào mùa hè 1998. Vào ngày thứ hai của trại hè, cha mẹ của Pang Zai đến thăm nó và mang cho nó một giỏ trái cây và bánh ăn chơi (snacks). Cha mẹ nó đầy mồ hôi khi đi đến nơi trại hè vào mùa hè nóng cháy đó. Tôi tiếp họ nơi cửa vào tòa nhà. Mẹ Pang Zai nói, “Tôi rất lo cho nó. Tôi không biết nó ra làm sao. Nó chưa bao giờ rời khỏi chúng tôi từ khi mới sanh ra. Chúng tôi có thể gặp nó bây giờ không?” Tôi nói với họ hãy đợi nơi cửa vào trong khi tôi đi kiếm Pang Zai. Nhóm học Pháp của nó đang nghỉ ngơi và những người trẻ đó đang hăng hái trao đỗi những kinh nghiệm tu luyện của họ. Khi tôi nói với Pang Zai rằng cha mẹ nó đã đến để gặp nó, nó đỏ mặt và tỏ vẽ ngượng ngịu. Nó từ chối không đi gặp cha mẹ nó và than rằng, “Tôi đã nói với họ là đừng có đến. Họ cũng đến!”
Người phụ tá tình nguyện nói, “Cha mẹ em đến vì họ lo cho em. Em hãy nghĩ lại họ sẽ buồn biết bao nhiêu nếu em từ chối không gặp họ. Họ không là người tu Đại Pháp, nên dĩ nhiên họ lo lắng cho em. Nếu em đặt mình vào địa vị họ, em sẽ hiễu cãm giác của họ ra sao.”
Vậy Pang Zai đi ra gặp cha mẹ nó. Nó nói với cha mẹ nó ăn ở như sao trong trại hè, và xin họ đừng có lo lắng cho nó. Xong nó chào cha mẹ nó và muốn trở lại với các bạn tu của nó trong nhóm trẻ. Mẹ của Pang Zai cố ép nó cầm lấy giỏ trái cây, và lập đi lập lại, “Pang Zai, đã hai ngày rồi con chưa được ăn những trái cây mà con thích. Con chắc thèm lắm hả?”
Nhưng Pang Zai từ chối nhiều lần không nhận giỏ trái cây. Mẹ nó cảm thấy tủi thân và rất thất vọng. Tôi cố an ủi mẹ nó, “Có mấy trăm trẻ em đang học Pháp và tập Công cùng nhau. Đứa trẻ tu Đại Pháp nhỏ tuổi nhất là chưa đầy 7 tuổi. Pang Zai ở trong nhóm trung học nên nó muốn làm gương cho những trẻ nhỏ hơn nó. Nó nhìn thấy những trẻ em nhỏ tuổi hơn nó không có thoái quen ăn đồ ăn chơi (snacks). Đó là tại sao nó cũng muốn bỏ đi tật ăn đồ vặt. Bà không cần phải lo. Các trẻ này giỏi lắm. Chúng đã mở mang những ý kiến riêng.” Mẹ của Pang Zai nói, “Khi Pang Zai ở nhà, nó không một ngày không ăn vặt. Nó không thích ăn đồ ăn thường, nhưng luôn ăn vặt và trái cây. Bây giờ nó từ chối không ăn những trái cây mà nó thích và ăn đồ vặt, Thật là lạ thường.”
Cha Pang Zai luôn nói, ‘Tôi đã nói với bả đừng có đến mà bả không nghe. Bây giờ bà an lòng chưa? Bạn của nó Xiao Qiu đã nói Pháp Luân Đại Pháp có thể làm người ta tiến bộ rất nhiều. Bà thấy chưa chỉ mới hai ngày con của bà đã bắt đầu xử sự như một người lớn.’
Sau đó, mẹ Pang Zai muốn tôi nhận giỏ trái cây và bánh. Bà nói, “Coi chừng các trẻ này chắc là cực nhọc lắm. Xin hãy nhận giỏ trái cây và bánh ăn này.”
Pang Zai và tôi từ chối lễ phép. Cha mẹ nó sau đó rời đi biết rằng Pang Zai đang ở một nơi chốn tốt lành. Đó là lần đầu và cũng là lần cuối mà họ đến cho đến khóa trại hè học Pháp cho nhóm trẻ kết thúc.
Từ 20 tháng 7, 1999, khi cuộc khủng bố Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu, Pang Zai đã giúp chúng tôi rất nhiều trong công tác làm sáng tỏ sự thật, như là gữi các VCD đi.
Trong mùa hè 2001, sáu bạn tu Đại Pháp trẻ tuổi từ vùng chúng tôi đi Quảng trường Thiên an Môn chứng thực Pháp Luân Đại Pháp. Họ dơ cao một băng vãi với hàng chữ, ‘Pháp Luân Đại Pháp tốt’ và la lớn ‘Pháp Luân Đại Pháp tốt!’ từ nơi đáy con tim của họ. Ngày hôm nay họ tiếp tục cống hiến sự cứu độ chúng sanh cùng chung với các bạn tu người lớn.
Trong bốn năm qua, vô lượng các bạn tu Đại Pháp đã và đang đi trên con đường Chính Pháp của họ, cống hiến sự cứu độ cho chúng sanh và trưởng thành tâm tánh của họ. Những người trẻ cũng đang đi trên con đường của họ để cống hiến sự cứu độ chúng sanh với từ bi và quyết chí, lòng cương quyết của họ rắng chắc như kim cương.
* * * * *
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/1/24/65681.html;
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/2/9/44944.html.
Dịch ngày 18-3-2004, đăng ngày 19-3-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.