Bài viết của Hinh Liên – học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Kinh, Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 21-6-2018] Tôi là một giáo viên tiểu học đã về hưu. Do chưa bỏ được nhiều tâm chấp trước mạnh mẽ của người thường nên tôi đã rớt lại phía sau gần 12 năm. Hôm nay tôi đã may mắn quay lại tu luyện Đại Pháp.

Ngày 3 tháng 8 năm 2013, chồng tôi lại bị đột quỵ và được xe cấp cứu đưa vào bệnh viện. Kết quả chụp CT và cộng hưởng từ cho thấy cơn đột quỵ đã ảnh hưởng đến phần lớn não bộ của ông ấy, và ông ấy đang trong tình trạng nguy kịch.

Ngày hôm sau, bệnh viện báo tôi hãy chuẩn bị cho tình huống xấu nhất xảy ra. Bác sĩ thậm chí còn nói rằng, mặc dù chồng tôi đang được theo dõi sát sao, nhưng họ sẽ không thực hiện nỗ lực cứu chữa nào nữa.

Tôi không thể tin bác sĩ lại nói như vậy. Tôi nghĩ rằng bác sĩ đã phóng đại tình trạng của chồng tôi. Các con bảo tôi gọi điện cho cháu gái, cũng là một bác sĩ. Tôi không muốn làm phiền nó, và cũng nghĩ rằng cháu không thể giúp được gì. Do đó, tôi nói với các con rằng lần này mọi việc tùy thuộc vào số mệnh của ông ấy.

Tôi đã nghĩ đến Đại Pháp, và tôi biết chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu ông ấy. Tôi đến bên giường và hỏi chồng: “Ông còn muốn sống không? Nếu có, ông hãy chớp mắt.” Tôi thấy mắt chồng tôi chớp chớp, nên tôi bảo ông ấy: “Từ giờ ông hãy niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo. Nếu ông đồng ý, ông hãy chớp mắt tiếp.” Và tôi thấy chồng tôi lại chớp mắt.

Tôi tiếp tục nói: “Được rồi, từ giờ tôi sẽ cùng ông niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo. Chừng nào ông còn tỉnh táo, thì hãy niệm không ngừng.” Tôi đứng ở bên giường và có thể cảm thấy ông ấy rất sợ. Ông ấy nhận ra rằng thời gian còn lại rất ít.

Ba ngày sau, kỳ tích đã xuất hiện. Chồng tôi có thể giơ tay lên một chút và có thể trở mình. Tình trạng của chồng tôi đã có tiến triển.

Tôi muốn thông qua việc này để cải biến quan niệm của người nhà tôi đối với Đại Pháp. Tôi liền gọi cho cháu gái và nói rằng bác trai đã nằm viện được ba ngày. Khi cháu biết về cơn đột quỵ, cháu đã rất lo lắng. Cháu nói với tôi rằng sẽ đến ngay lập tức.

Tại bệnh viện, cháu nói chuyện với bác sĩ điều trị và xem qua bệnh án. Cháu cũng gọi điện cho chồng, từng làm ở bệnh viện này. Cô cháu gái cười với tôi và nói rằng mọi thứ tốt rồi và tôi không cần lo lắng. Tuy nhiên, khi nói chuyện với bác sĩ, trông họ rất nghiêm trọng. Lúc đầu, tôi nghĩ bác sĩ đã phóng đại tình trạng xấu của chồng tôi, nhưng giờ tôi đã hiểu được sự nghiêm trọng của ca này.

Ngày hôm sau, cháu gái tới thăm khi chồng tôi đang nâng cánh tay lên. Cháu đã rất ngạc nhiên và quay lại gọi tôi: “Dì, thật đáng kinh ngạc, để cháu kiểm tra lại bệnh án của chú.” Khi quay lại nhìn cháu rất bối rối và lặp đi lặp lại: “Không thể nào, không thể nào. Làm thế nào chú có thể cử động được? Không thể giải thích được.”

Do tâm sợ hãi, tôi đã không nói với cháu rằng chúng tôi đã niệm hai câu Đại Pháp. Chồng tôi có tiến triển tốt. Bác sĩ nói với chúng tôi rằng đây là một trong những ca nghiêm trọng nhất mà họ từng gặp, nhưng cũng là ca phục hồi nhanh nhất. Giờ đây nhìn lại, tôi nhận ra vì mình không có chính niệm, nên đã đánh mất cơ hội tốt để nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp.

Khi chúng tôi xuất viện, bác sĩ bảo chúng tôi không nên lạc quan quá. Theo bác sĩ dự đoán, trong tình huống tốt nhất, chồng tôi sẽ giữ tình trạng ổn định, nhưng sẽ bị liệt giường và không nói chuyện được.

Vào ngày xuất viện, chồng tôi được rút ống xông dạ dày qua đường mũi. Cả gia đình chúng tôi bắt đầu cùng tập Pháp Luân Đại Pháp. Sáu tháng sau, ông ấy đã có thể tự làm mọi việc. Ông ấy không bị rơi vào trạng thái thực vật.

Vì tò mò, cháu gái đã đến thăm chồng tôi hàng tuần. Tôi đang nghĩ cách để khuyên cháu thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Một lần cháu nói với tôi rằng chồng tôi thật may mắn. Tôi nói rằng đó không phải là may mắn, mà bởi vì có Pháp Luân Đại Pháp. Tôi kể cho cháu rằng chúng tôi đã bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” từ ngày thứ hai còn trong bệnh viện. Cháu nói thật đáng kinh ngạc. Sau đó tôi giảng chân tướng thêm cho cháu. Lần kế đến, tôi tiếp tục giảng chân tướng và cuối cùng cháu đã đồng ý thoái đảng. Cháu nói với tôi rằng tình trạng của chồng tôi vẫn rất nghiêm trọng.

Tôi hỏi cháu gái điều gì sẽ xảy ra với một người ở cùng tình trạng với chồng tôi. Cháu nói nếu cơn đột quỵ ảnh hưởng tới khí quản thì không còn hy vọng. Thậm chí nếu có thể sống sót, thì cũng ở trong trạng thái thực vật. Cháu cũng nói rằng những gì xảy ra với chồng tôi khoa học và y học không thể giải thích được.

Tôi nói với cháu gái rằng chỉ có uy lực của Pháp Luân Đại Pháp mới có thể mang tới kỳ tích như vậy. Cháu đồng ý rằng chỉ có thể giải thích như vậy. Cháu nhắc chúng tôi tu luyện bí mật ở nhà bởi cuộc bức hại vẫn chưa kết thúc. Tôi nói: “Sao lại phải tu luyện bí mật? Dì muốn giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp tới nhiều người hơn nữa!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/21/丈夫起死回生-医生说无法解释-368098.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/13/171097.html

Đăng ngày 23-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share