Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 14-6-2018] Từ khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào năm 1999, chính quyền kiểm soát tôi chặt chẽ. Họ theo dõi, nghe lén điện thoại, kiểm tra túi xách và thậm chí giám sát vợ chồng tôi khi anh ấy nằm viện.

Trước những sách nhiễu thường xuyên như thế, tuy không bao giờ từ bỏ tu luyện, nhưng trong tâm tôi vẫn cảm thấy khó chịu. Thỉnh thoảng tôi tranh cãi với nhà chức trách và than phiền với các học viên khác về hoàn cảnh của mình. Sau đó tôi nhận ra rằng việc ấy xảy ra hẳn là phải có lý do và tôi cần phải hướng nội.

Khi bắt đầu phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy khá lo lắng vì thị lực của mình yếu nên không thể nhìn thấy người lạ đến gần. Tôi phải nhờ một người khác canh chừng và cảnh báo giúp khi cảnh sát đến.

Một ngày, tôi cảm thấy không hay lắm khi cứ làm phiền các bạn đồng tu. Tôi quyết định phát chính niệm và xin Sư phụ gia trì, bảo vệ tôi khỏi tà ác khi ra đường. Tôi thường nhẩm:

Đại Pháp bất ly thân,
Tâm tồn Chân Thiện Nhẫn;
Thế gian nhân La Hán,
Thần quỷ cụ thập phân. (“Uy Đức”, Hồng Ngâm)

Diễn nghĩa:

Đại Pháp không hề dời khỏi thân,
Tâm chứa Chân Thiện Nhẫn;
Bậc La-Hán tại thế gian cõi người,
Thần và quỷ mười phần đều phải nể sợ (ý nói nể sợ nhiều). (Uy Đức,Hồng Ngâm)

Chính niệm chính hành
Tinh tấn bất đình
Trừ loạn Pháp quỷ
Thiện đãi chúng sinh (“Chính Thần”,Hồng Ngâm II)

Diễn nghĩa:

Niệm chân chính hành vi chân chính
Tinh tấn không dừng lại
Diệt trừ quỷ đang làm loạn Pháp
Lấy Thiện đối đãi với chúng sinh(Thần Chân Chính”,Hồng Ngâm II)

Thiên phiên địa phúc nhân yêu tà
Khi thế đại hoang âm phong thiết
Đại Pháp chúng đồ giảng chân tướng
Chính niệm Pháp lực đảo yêu huyệt. (“Vi Tiễu”, Hồng Ngâm II)

Diễn nghĩa:

Thế long trời lở đất của yêu quái tà ác mang hình người
Lời dối trá lừa gạt người đời như gió lạnh cắt
Các đồ đệ Đại Pháp nói rõ sự thật
Pháp lực của chính niệm phá tan hang yêu quái (“Bao Vây Quét Trừ”, Hồng Ngâm II)

Càng niệm, tôi càng bình tĩnh đến mức quên hết mọi thứ về cuộc bức hại khi ra ngoài phát tài liệu.

Càng học thuộc Pháp, chính niệm của tôi cành trở nên mạnh mẽ. Tôi không còn sợ hãi và oán ghét lực lượng chính quyền và bắt đầu vị tha cho họ. Tôi không còn sợ người ta nhìn thấy tôi để tài liệu chân tướng trên xe của họ hay bị tố cáo với cảnh sát. Tôi đã chứng thực Pháp với cảnh sát và thậm chí còn gửi tài liệu đến sở cảnh sát.

Cứu cảnh sát

Một lần, ba cảnh sát đột nhập vào nhà tôi và bắt đầu chụp hình mà không nói lời nào. Điều đầu tiên họ hỏi là tôi có còn tập Pháp Luân Công không.

Theo bản năng, tôi nhẩm trong đầu bài thơ “Phạ Xá” (Hồng Ngâm II) của Sư phụ và hỏi họ: “Có vấn đề gì không? Tu luyện giúp tôi khỏe mạnh và sống hạnh phúc hơn. Tiết kiệm cho đất nước chi phí điều trị y tế là sai sao? Mọi người ai cũng muốn cơ thể khỏe mạnh và sống vui vẻ. Chẳng phải các anh cũng thế sao?“

Họ đồng ý nhưng đề nghị rằng tôi nên tập ở nhà thay vì ra ngoài. Tôi bảo họ rằng chẳng việc gì phải làm như thế cả và họ rời đi.

Lần sau, cảnh sát gọi điện và báo rằng họ đang đến. Tôi nghĩ rằng họ đang muốn được cứu nên tôi đồng ý cho họ đến. Ngay khi họ đến, tôi nghiêm nghị bảo họ không được chụp hình và họ đặt camera xuống.

Sau đó tôi bắt đầu giải thích tại sao tu luyện Pháp Luân Công là hợp pháp, đồng thời Giang Trạch Dân và Phòng 610 đã phạm nhiều tội ác nghiêm trọng khi bức hại môn tu luyện này. Tôi cũng nhắc đến cuộc tự thiêu Thiên An Môn và chính Giang Trạch Dân là kẻ đã dàn dựng sự việc đó nhằm kích động người dân hận thù Pháp Luân Công.

Cuối cùng, tôi nói với họ về lợi ích của môn tu luyện này và tại sao có nhiều người trên thế giới tập luyện Pháp Luân Đại Pháp mặc cho cuộc bức hại đang diễn ra tại Trung Quốc. Tôi khuyên họ đối xử tốt với học viên để bù đắp cho những sai lầm của họ trong quá khứ. Tôi cũng cam đoan rằng những lời tôi nói đều là vì muốn tốt cho họ.

Các cảnh sát lắng nghe kỹ những gì tôi nói và trước khi rời đi, một người trong số họ đưa cho tôi số điện thoại và bảo nếu trong tương lai tôi cần bất cứ điều gì thì hãy gọi cho anh ta.

Sư phụ đã giúp tôi loại bỏ tâm sợ hãi, những vật chất bất hảo, những chướng ngại cũng như những chấp trước nặng nề ngăn cản tôi trong quá trình tu luyện. Sư phụ đã ban trí huệ để tôi có thể chứng thực Pháp tốt hơn và cứu được nhiều người hơn.

Tôi đến tham dự một bữa tiệc và trong số các khách mời có một cảnh sát, một trưởng đội lính canh, một chính pháp ủy, một chủ doanh nghiệp và một người Canada gốc Hoa. Một trong số họ bảo rằng tôi bằng tuổi mẹ anh ấy nhưng trông khỏe mạnh hơn nhiều. Thế là tôi dần chuyển câu chuyện sang việc trước kia tôi thường đau ốm và hay đến bệnh viện, còn bây giờ nhờ tập Pháp Luân Công mà tôi có thể tự làm mọi việc cần thiết trong cuộc sống hàng ngày.

Một người trong số họ ngắt lời và bảo tôi đừng nói lời ủng hộ Pháp Luân Công. Khi tôi nói rằng tôi chỉ nói sự thật, người khách Hoa kiều ủng hộ tôi ngay lập tức: “Đúng đấy,” ông ấy bảo: “Có rất nhiều người tập Pháp Luân Công ở hải ngoại.”

Một người quen đã hiểu rõ chân tướng tiếp lời tôi: “ Mẹ tôi cũng bắt đầu tập Pháp Luân Công sau khi nhìn thấy dì ấy khỏe mạnh như thế.”

Sau khi bữa tiệc kết thúc, tôi đến gặp người quản lý trại giam và yêu cầu cô ấy bảo vệ và đối xử tốt với những học viên bị giam. Cô mỉm cười và hứa: “Chắn chắn rồi.”

Một ngày thông qua thiên mục tôi nhìn thấy mình từ phía sau đang ở trong một bảo tháp rực lửa. Tôi lập tức ngộ ra rằng, mình đang luyện thân thể kim cương bất hoại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/14//369784.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/8/171443.html

Đăng ngày 22-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share