Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-6-2018] Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi trở về quê nhà để dạy học. Thật khó để tìm được một giáo viên sẵn lòng dạy học ở vùng nông thôn bởi vì tiền lương thấp. Để cải thiện thu nhập, tôi từ bỏ công việc giảng dạy và mở một cơ sở kinh doanh.

Nhưng sau đó, tôi sớm nhận ra việc gian lận trong kinh doanh là chuyện bình thường, nên không muốn bước chân vào con đường này. Vì thế tôi đã quay trở lại công việc dạy học.

Đắc Pháp

Năm 1997, một đồng nghiệp đưa cho tôi một cuốn tạp chí khí công, có đăng bài viết nói về việc cấm Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cảm thấy khó hiểu – nếu mục đích luyện khí công là để cải thiện sức khỏe, thì tại sao lại cấm? Tôi đã nhờ vợ tôi mượn một cuốn “Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, bởi vì rất nhiều đồng nghiệp của cô ấy đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi đọc xong cuốn “Chuyển Pháp Luân”, tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp chính xác là những gì tôi đang kiếm tìm. Vì thế kể từ đó, tôi đã trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Thể hiện sự trung thực của các học viên

Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu, tôi đã bị bắt vào năm 2001 và bị giam trong sáu tháng. Sau khi được thả và quay trở lại công việc, nhà trường không cho tôi giảng dạy nữa mà phân công tôi làm công tác hậu cần cho học sinh. Tôi làm việc chăm chỉ, nhận được sự đánh giá cao từ đồng nghiệp và ban quản trị nhà trường.

Sau khi người quản lý căng-tin nhà trường nghỉ phép một năm, lãnh đạo nhà trường chỉ định tôi đảm nhận nhiệm vụ này. Bởi vì vị trí quản lý hậu cần còn trống, nên tôi chịu trách nhiệm toàn bộ hậu cần và báo cáo lên hiệu trưởng nhà trường.

Tôi phải phục vụ bữa trưa cho 345 người. Vào cuối học kỳ đầu tiên, quỹ của nhà trường còn khoảng 20.000 nhân dân tệ và chúng tôi đã sử dụng số tiền này để trả tiền ăn cho lãnh đạo trong các nhà hàng và khách sạn.

Vào đầu vào học kỳ thứ hai, một đồng nghiệp nói: “Học sinh bị tính giá thức ăn quá cao, nhưng chất lượng món ăn lại rất tệ. Tiền đi đâu hết cả rồi?”

Tôi cảm thấy có lỗi vì biết rằng ban lãnh đạo nhà trường đã dùng tiền ăn trưa của học sinh để tư lợi. Tôi quyết định phải hành xử như một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói đầu bếp thay đổi kế hoạch mua sắm thực phẩm, và làm các món ăn có nhiều dinh dưỡng hơn.

Chúng tôi thay đổi thực đơn và cung cấp hai món chính mỗi ngày. Bữa trưa của học sinh đã có thịt thay vì chỉ là đậu hũ và bắp cải.

Khi được hỏi rằng tôi làm món ăn chất lượng như vậy thì liệu tiền có đủ không, hoặc căng-tin có bị nợ không, tôi nói: “Là một học viên Đại Pháp, tôi phải chiểu theo nguyên lý ‘Chân-Thiện-Nhẫn’ và không thể làm việc xấu.”

Vào cuối học kỳ tôi phải đảm bảo vẫn còn tiền để chuẩn bị cho học kỳ mới. Các quản lý không bao giờ yêu cầu tôi trả hóa đơn khách sạn hay nhà hàng cho họ nữa.

Người nhà minh bạch chân tướng đắc phúc báo

Vợ chồng em gái tôi chuyển đến sống cùng chúng tôi được bốn năm. Vì không có việc làm nên em rể bắt đầu mở một điểm buôn bán nhỏ. Tôi đối xử với họ rất tốt, và thường nói với họ về Đại Pháp và đưa Tuần báo Minh Huệ cho họ đọc. Họ biết rằng Đại Pháp bị bức hại một cách sai trái và những tuyên truyền trên truyền thông nhà nước về Đại Pháp đều là giả dối. Họ cũng hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt cho mọi người và xã hội nói chung.

Em gái tôi kết hôn bảy năm mà vẫn chưa có thai, cô ấy đã uống thuốc và điều trị trong nhiều năm. Bố mẹ chồng em tôi rất lo lắng, và thường gửi cho vợ chồng em tôi nhiều loại thuốc khác nhau, hy vọng rằng một loại trong số đó sẽ giúp được cô ấy.

Em rể kể cho tôi nghe rằng một hôm có một người đàn ông đã nói những điều không tốt về Đại Pháp trên xe buýt. Em rể đã hỏi người đàn ông đó có biết sự thật về Đại Pháp hay không, và bảo ông ấy rằng hãy tìm hiểu về Đại Pháp kỹ hơn trước khi nói. Tôi khen ngợi em rể vì đã bảo vệ Đại Pháp trước công chúng và nói rằng cậu ấy đã hành xử rất tốt.

Một tháng sau, em gái tôi thông báo rằng em đang mang thai. Vợ chồng em quay về quê nhà và em rể đã tìm được một công việc rất tốt. Sau này, em gái tôi đã sinh được một bé trai khỏe mạnh.

Quả thực giống như điều Sư phụ đã giảng:

“người thế gian nào có thể phù hợp với Ông thì đúng là người tốt, đồng thời sẽ mang đến thiện báo và phúc thọ.” (“Luận ngữ”, Chuyển Pháp Luân)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/24/370170.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/9/171444.html

Đăng ngày 19-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share