Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-06-2018] Cả hai vợ chồng tôi đều là dân chuyên kinh doanh. Trước khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp tôi không có chút nữ tính nào. Tôi rất nóng tính và tính cách không sợ ai đã khiến tôi tranh đấu với khách hàng, với chồng, em chồng, và với người bên nhà chồng. Tôi từng nghĩ rằng chồng tôi yếu đuối nên bị gia đình anh ấy lợi dụng; vì vậy tôi cảm thấy rằng tất cả họ đều nợ tôi điều gì đó.

Năm 1997 chồng tôi bắt đầu học cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, sau khi được bạn bè giới thiệu. Đầu tiên tôi đã phản đối việc đọc sách. Nhưng tôi quyết định đọc để xem cuốn sách đó nói về vấn đề gì, vì nó đã cuốn hút chồng tôi.

Có lẽ mùa đông năm 1998 là thời điểm tôi bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Nội hàm của Pháp đã khiến tôi kinh ngạc. Điều đó thật tuyệt vời.

Tuy nhiên, việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của tôi bị gián đoạn do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại vào năm 1999. Tôi ngừng đọc các kinh sách Đại Pháp và luyện công, và không có sự chỉ đạo của Đại Pháp, tôi đã trở lại trạng thái cũ của mình. Tôi bắt đầu tranh luận thường xuyên với gia đình. Tuy nhiên, từ sâu trong tâm, tôi vẫn biết Đại Pháp là tốt. Chồng tôi vẫn tu luyện bập bõm.

Vào một đêm năm 2005, một học viên Đại Pháp đến chia sẻ với chúng tôi sau bữa tối. Anh ấy trả lời ba câu hỏi khiến tôi bối rối trong nhiều năm. Ngay sau đó, tôi nói rằng mình sẽ chính thức quay lại tu luyện vào ngày hôm sau và tiếp tục tu luyện đến cùng.

Ngăn một vụ ẩu đả đe dọa đến tính mệnh

Hai vợ chồng tôi lên thành phố để mua một số hàng hóa. Đi được nửa đường chúng tôi bị kẹt xe, vì vậy chúng tôi đi đường vòng qua một ngôi làng. Chúng tôi bị một người đàn ông trung niên chặn đường. Có vẻ như anh ta đến đòi tiền, và anh ta cãi nhau với một thanh niên đang bán dưa hấu với vợ mình. Người thanh niên đã sẵn sàng xông vào với con dao gọt trái cây .

Người đàn ông trung niên gọi một vài người thanh niên. Một người đàn ông có hình xăm trên cổ bước ra khỏi một chiếc xe tải, cầm một con dao lớn dài trên 50cm. Anh ta đã sẵn sàng chiến đấu với người bán dưa hấu.

Vào đúng lúc đó Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Công) đã xuất hiện trong tâm tôi:

Sư phụ đã giảng:

“Người thường quản sự việc của người thường thì không hề gì, họ dùng [đạo] lý của người thường mà nhận định. Chư vị phải dùng [Pháp] lý siêu thường mà nhận định; [nhưng nếu] chư vị thấy [việc] sát nhân phóng hoả mà không quản thì đó lại là vấn đề tâm tính; nếu không thì thể hiện là người tốt sao được? Sát nhân phóng hoả mà chư vị cũng chẳng quản, thì hỏi chư vị quản việc gì nữa đây? Tuy nhiên có một điểm: những việc ấy không có chút quan hệ nào đến người tu luyện chúng ta. Không nhất định là đã an bài cho chư vị như thế, không nhất định để chư vị gặp.” (Chuyển Pháp Luân)

Không phải ngẫu nhiên mà tôi gặp phải tình huống này. Tôi cảm thấy rằng mình phải quản nó. Tôi phát chính niệm và đi trước người đàn ông trẻ với con dao lớn.

“Này cậu— tôi không quen cậu mà cũng chẳng quên ông kia. Chúng ta gặp nhau vì quan hệ nhân duyên” tôi nói. “Cậu không nên làm điều dại dột thế! Hai người không phải là kẻ thù, và cậu không có thù hận gì với ông ấy. Nếu cậu giết ông ta, chẳng phải cậu sẽ phải đi tù để trả giá cho mạng sống của ông ta? Vì một chuyện cỏn con như vậy liệu có đáng không? Chẳng phải thế là hết đời cậu rồi sao? Tôi đang nghĩ cho cậu đấy. Hãy đưa con dao đó cho tôi.”

Người thanh niên dường như sững lại trong một lúc như thể anh ta bị điện giật. Nhưng anh ta đã hiểu và đặt con dao trở lại trong xe. Nụ cười của anh cho thấy anh rất biết ơn. Trong khi đó, chồng tôi liên tục phát chính niệm.

Người bán hàng cũng bình tĩnh lại. Anh ấy mời mọi người ăn dưa hấu. Người đàn ông xăm mình đưa cho tôi một miếng dưa ngay sau khi bổ. Anh ấy có vẻ rất vui khi mời tôi ăn. Mọi người ở đó đã quên những gì vừa xảy ra và vui vẻ ăn dưa hấu. Chính lòng từ bi của Đại Pháp đã hóa giải một vụ việc đe dọa tính đến mạng này.

Nếu không tu luyện Đại Pháp, tôi sẽ lấy dũng khí ở đâu? Tôi sẽ chạy xa họ để tránh đổ máu. Đại Pháp làm cho mọi người trở nên tốt hơn, mang đến sự hòa ái cho gia đình, và làm cho người ta quan tâm đến người khác, hướng nội khi xung đột xảy ra. Tu luyện thật thù thắng!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/6/370668.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/3/171371.html

Đăng ngày 20-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

 

Share