Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Nội Mông Cổ, Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-06-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998 cùng với một số đồng tu ở Nội Mông Cổ. Ban đầu, Sư phụ đẩy trạng thái tu luyện của chúng tôi tới mức rất cao. Chỉ trong vài ngày, một số học viên đã mở thiên mục, và một số nhìn thấy một con mắt lớn trước trán. Các học viên lâu năm ở những khu vực khác đã đến hướng dẫn chúng tôi luyện các bài công pháp, mang theo cuốn Chuyển Pháp Luân và tổ chức cho chúng tôi tham dự một buổi chia sẻ kinh nghiệm tu luyện ở vùng lân cận. Những hoạt động này đã giúp cho hơn một trăm học viên mới bước vào tu luyện chỉ trong vòng chưa đầy 2 tháng.
Cuộc đời khốn khổ
Đảng Cộng sản Trung Quốc đã tiến hành Cách mạng văn hóa vào năm 1966, mang đến những khổ nạn bất ngờ đối với bố mẹ tôi và bảy anh chị em tôi. Một trong những người anh của tôi đã bị cáo buộc là phản cách mạng; bố tôi đã hơn 70 tuổi, bị buộc phải làm chở xe đẩy ngược thuê khiến ông bị ngã và bị thương nghiêm trọng; đứa con chưa sinh của chị dâu tôi đã chết trong bụng mẹ vì bị từ chối chăm sóc y tế; em trai tôi bị đầy đi ‘cải tạo’ ở vùng xa; một người anh trai bị tàn tật trong một phiên đấu tố đầy bạo lực; bản thân tôi bị ép cắt tóc và cắt chiếc áo khoác lông ấm dày đẹp của mình rồi treo nó lên để tỏ lòng trung thành với cách mạng.
Tôi bị chứng đau nửa đầu và khó tiêu từ khi còn là một đứa trẻ. Khi tôi lớn hơn, tôi bắt đầu bị nhiều bệnh hơn. Lưng và chân tôi bị đau kinh niên. Sau khi kết hôn, tôi bị mắc một căn bệnh phụ khoa mà các bác sỹ nổi tiếng của cả y học hiện đại lẫn cổ truyền đều không thể chữa trị được. Tôi học khí công những năm 1980 và đến đủ loại đền chùa với hy vọng chữa trị được bệnh, nhưng rốt cuộc chỉ thêm bệnh mất ngủ vào danh sách dài các căn bệnh của tôi. Tôi khiến mọi thứ trầm trọng hơn khi cố gắng dùng khí công để trị bệnh cho người khác và nó đã suýt lấy đi mạng sống của tôi trong một lần chữa trị cho một bệnh nhân ung thư.
Đúng như Sư phụ đã giảng:
“Chẳng đáng sợ ư? Người kia khỏi bệnh, họ thấy thoải mái; còn chư vị về nhà thấy chịu khôn thấu. Chư vị chữa lành hai bệnh nhân ung thư, thì chư vị phải tự thế chỗ của họ; điều ấy nguy hiểm không? Nó đúng là như thế đấy; nhiều người không hiểu đạo lý trong việc này.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Hai)
Chứng kiến quyền năng của Đại Pháp
Trên đường tôi trở về nhà sau khi nghe băng bài giảng Pháp của Sư phụ ở Tế Nam lần đầu tiên, tôi thở dốc, cảm thấy chóng mặt, đầu như đang quay khi tôi nhắm mắt lại và chân tay yếu ớt, không lê bước nổi. Tuy nhiên, tôi không hề cảm thấy lạnh, mặc dù ngoài trời âm 30 độ C. Trái lại, tôi trở nên tỉnh táo hơn trên đường đi, cơ thể trở nên ấm hơn và bước đi nhẹ tênh. Sự khó chịu của tôi biến mất hoàn toàn khi tôi về đến nhà.
Kể từ hôm đó, nhiều căn bệnh lâu năm của tôi như bệnh đau nửa đầu, viêm xoang, viễn thị và loạn thị đều được chữa khỏi. Sau đó, tôi nhận ra rằng cảm giác quay quay trong đầu tôi là do Pháp Luân đang xoay chuyển trong đầu tôi để điều chỉnh cơ thể và chữa lành mọi bệnh cho tôi. Trong vòng hai tháng sau đó, mọi căn bệnh của tôi đã biến mất và tôi không còn uống bất kỳ viên thuốc nào trong vòng 19 năm qua.
Một đồng tu ở nhóm địa phương tôi từng bị liệt. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh ấy đã có thể đứng lên để luyện công khi bám vào một cây gậy. Anh ấy cũng có thể luyện bài tĩnh công thiền định trong 1 giờ đồng hồ. Anh ấy đã tình nguyện mang đài hằng ngày tới điểm luyện công và từ bỏ nhiều thói quen xấu của mình. Đại Pháp đã hoàn toàn thay đổi cuộc đời anh ấy.
Một học viên khác hơn 70 tuổi mắc nhiều bệnh sau cả quãng đời cực nhọc một mình nuôi bốn đứa con khôn lớn sau khi chồng bà mất sớm. Chân bà bị đau khiến bà không thể đi lại bình thường. Bà bắt đầu hút thuốc và uống rượu, chơi mạt chược cùng hàng xóm tối ngày. Sau khi tu luyện Đại Pháp, bà ngay lập tức từ bỏ những thói quen xấu.
Một ngày sau khi nghe băng giảng Pháp tại nhà tôi, ngay khi bà ấy chuẩn bị về nhà, bà trải qua triệu chứng tăng huyết áp và đau tim. Những học viên khác đưa bà ấy nằm trên giường và rất lâu sau bà mới tỉnh lại. Tuy nhiên, bà đã cố gắng tiếp tục nghe băng các bài giảng Pháp trong những ngày tiếp theo, sau đó các triệu chứng trên của bà đã biến mất. Sau đó, bà bắt đầu kể cho mọi người nghe về trải nghiệm của bà và tình nguyện mở điểm học Pháp tại nhà bà. Mặc dù bà mù chữ, bà cố gắng học cách đọc cuốn Chuyển Pháp Luân hàng ngày. Hiện giờ bà đã gần 90 tuổi, bà tích cực tham gia kiện Giang Trạch Dân (Cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc – người đã ra lệnh đàn áp phi pháp Pháp Luân Công) cũng như tham gia nhiều hoạt động khác.
Sư phụ an bài con đường của chúng ta
Sau khi tốt nghiệp trường sư phạm, tôi đã có 10 năm dạy cấp tiểu học và 10 năm nữa dạy trung học. Sau đó tôi làm việc tại sở giáo dục địa phương trong 10 năm tiếp theo. Trong suốt quãng thời gian đó, tôi đã có cơ hội gặp gỡ nhiều học sinh, giáo viên và quan chức chính phủ. Một số quan chức ở Phòng 610 và các Cơ quan chấp pháp, gồm một Trưởng đồn, họ đều đã từng là bạn cùng lớp, là học trò, hay họ hàng của tôi. Nhiều người trong số họ đã nghe tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.
Sư phụ đã an bài cho các đồng tu cung cấp tài liệu Đại Pháp cho khu vực của tôi. Họ đã dũng cảm vượt qua các điều kiện thời tiết khắc nghiệt và nguy cơ bị bắt, bị cầm tù. Họ cũng vô tư mang theo máy tính và máy in, cùng các vật phẩm cần thiết khác, kiên nhẫn dạy tôi cùng các học viên địa phương khác cách in tài liệu và thiết lập điểm sản xuất của chúng tôi. Họ lái xe đi khắp các làng mạc trong khu vực chúng tôi để phối hợp giữa các nhóm học viên địa phương. Dọc đường, được Sư phụ bảo hộ và chăm sóc, họ đã vượt qua nhiều tình huống trông có vẻ nguy hiểm, kể cả tai nạn xe hơi.
Hiện giờ tôi đã nghỉ hưu, và trong những năm gần đây, tôi sống ở miền Nam trong mùa Đông và ở miền Bắc vào mùa hè. Trong các chuyến đi của mình trên ô tô, xe lửa hay máy bay, tôi duy trì giảng chân tướng bằng cách phát các tài liệu Đại Pháp và bùa hộ mệnh cho mọi người xung quanh. Trong một giấc mơ, tôi thấy mình đứng trên một mỏm đá rất cao, phát bùa hộ mệnh cho vô số người leo đến đỉnh chỗ tôi đứng sau một hành trình leo gian nan. Những người nhận được bùa hộ mệnh ngay lập tức trở nên mỹ lệ và được chuyển một cách kỳ diệu đến một môi trường xanh với cảnh quan tuyệt đẹp. Sau giấc mơ, tôi ngộ ra rằng tôi không nên bỏ qua bất kỳ ai mà tôi gặp trong đời, như những người mà tôi gặp trong khi đi du lịch núi Hoàng Sơn và núi Đài Sơn. Tôi luôn nói chuyện với khách du lịch khác và thuyết phục họ thoái Đảng cộng sản Trung Quốc. Tôi hiểu rằng đó là con đường tu luyện của mình đã được Sư phụ an bài.
Hiển nhiên học Pháp và phát chính niệm tốt là điều kiện tiên quyết để giảng chân tướng thành công. Trong một giấc mơ khác, Sư phụ điểm hóa cho tôi rằng chính niệm của tôi có sức mạnh phá hủy và tiêu trừ những đám mây hắc ám trên bầu trời. Nhiều tình huống khá nguy cấp, chẳng hạn như đường phố nguy hiểm, bão và bão tuyết khắc nghiệt, đã nhanh chóng qua đi nhờ chính niệm của tôi. Chú ý đến an toàn của bản thân và giữ chính niệm mạnh mẽ cũng đảm bảo việc có được sự tin tưởng của gia đình và bạn bè tôi.
Ở tuổi 70, tôi thường đi xe đạp hoặc xe máy tới các khu làng lân cận để phát tài liệu giảng chân tướng, thỉnh thoảng tôi cũng chở một đồng tu phía sau. Một lần, cả hai móng chân to của tôi đã bị mắc vào xe bằng cách nào đó và đã bong ra hoàn toàn. Trong một chuyến đi vào mùa Đông, các ngón tay tôi bị lạnh cóng và trở nên tê liệt hoàn toàn. Một lần khác, trên đường chúng tôi phát tài liệu giảng chân tướng dưới tuyết rơi dày đặc, chiếc xe chở tôi và ba đồng tu khác đã trượt ra khỏi đường và tránh việc bị đâm bởi một chiếc xe tải lớn chỉ trong gang tấc. Chính là nhờ có sự giúp đỡ và chăm sóc của Sư phụ mà tôi đã vượt qua tất cả mọi gian khổ và hiểm nguy.
Con xin cảm tạ Sư phụ vì sự từ bi cứu độ của Ngài, và tôi xin cảm ơn các đồng tu vì sự hy sinh và giúp đỡ vô tư của họ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/21/370068.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/25/171258.html
Dịch ngày 07-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.